Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chương 9 : Chu Đáo

Chương trước: Chương 8 : " Nếu Yêu Hãy Tiến Chứ Đừng Lùi "



Màn đêm bắt đầu rủ xuống , những cơn gió ngoài trời không ngừng cuồng phong . Khiến cho thời tiết càng lúc càng lạnh lẽo hơn ..

Trên chiếc xe taxi màu trắng xanh , một thân hình nhỏ bé đầy thương tích đang ngủ thiếp đi . Hình như cô đã mệt lắm rồi , đôi môi cô đỏ ửng , hai má vẫn hồng hào .. Nhưng làn da trắng nõn kia đã bị che lấp bởi những vết trầy sướt .. Trông cô bây giờ thật tội nghiệp . Đến chú tài xế còn thấy thương tâm cho cô nữa là ..

Đi được một hồi lâu . Chiếc xe dừng lại trước tòa nhà , cô hớn hở chào chú tài xế rồi chạy vội vào nhà .

“Tít , Tít ,Tít “ .. Âm phím mật mã vang lên , cánh cửa mở ra cô nhẹ nhàng bước vào nhà . Cô đưa mắt nhìn xung quanh kệ giày dép không thấy giày của hắn đâu , Cô mừng rỡ chạy vội lên phòng hắn . Mục đích của cô muốn để lá bùa vào trong gối của hắn , cô phải lén lúc như vậy bởi cô biết nếu cô đưa cho hắn chắc chắn hắn sẽ không lấy .

Cánh cửa phòng dần mở ra cô rón rén bước vào bên trong .. Cô lại đảo mắt nhìn xung quanh không có ai cả . Cô thở nhẹ nhàng , nâng chiếc gối ngủ của hắn lên ý định mở ba-tia đưa lá bùa vào trong .. Mọi chuyện không dể dàng như cô nghĩ , bổng chốc từ đằng sau một bóng dáng to lớn tiến sát về phía cô . Nhưng đến lúc này cô vẫn còn đang ngây ngô như không biết gì vẫn thanh thản tiếp tục hành động của mình .. Đôi bàn tay to lớn từ phía sau đột nhiên bóp chặt cổ cô đè cô xuống giường khiến cô giật mình , cảm giác như ngừng thở .. Chính là hắn , bây giờ hắn đang quấn trên mình một tấm khăn tắm màu trắng , mái tóc hắn hơi ướt , chắc chắn nãy giờ hắn đang ở trong phòng tắm . Cô thật không may mắn ..

Đôi mắt hắn tràn đầy lửa càng tăng thêm sự kinh hãi trong cô ..

“Sao cô dám vào đây , cô muốn gì” . Khuôn mặt hắn không một biểu cảm dù đang rất tức giận cô . Còn cô , cô cảm thấy khó thở vô cùng , cô cố rị đôi bàn tay to lớn của hắn ra nhưng sức lực cô quá yêu ớt nên không thể chống cự được , Cô cất lời đau khổ “Tôi chỉ muốn bỏ lá bùa này vào gối anh cho anh hết chứng sợ bóng tối thôi…” Cô ấp úng nói từng chữ nước mắt không ngừng chảy .. Tưởng chừng như hắn sẽ tha cho cô .. Nhưng càng lúc hắn càng siết mạnh cổ cô khiến cô càng đau đớn hơn , khuôn mặt cô trắng bệt , tay chân run rẩy , đôi mắt nhắm liếm trong đau khổ , những giọt nước mắt lăn dài trên gò má gầy gò của cô , thật tội nghiệp .

Đôi bàn tay hắn dần thả lỏng ra , hắn đưa tay lôi cổ áo cô , hất cô xuống giường , một cú bay thật mạnh vào tường , Thật ác độc , con người này sao có thể như vậy chứ . Là cầm thú thì đúng hơn ,cô không nên tốn sức vì lo cho hắn nữa , thật đáng thương cho cô .

Cô nằm dưới mặt đất trong đau đớn . Còn hắn vẫn giữ khuôn mặt không cảm xúc đó nhìn cô . “Cút” Hắn ra lệnh trong vẻ tức giận không thèm quan tâm đến cô có thể lết ra khỏi đây được không .. Thật nhẫn tâm ..

Hai cánh tay nhỏ bé cô gượng dậy đứng lên , cô dùng những sức lực yếu ớt nhìn hắn hình như cô muốn nói điều gì đó

..

“ Tôi .. không thể hiểu nổi con người anh …”

“ Thật kinh tởm” Cô thét to ba tiếng rồi khóc òa chạy đi .. Để lại mình hắn vẫn với khuôn mặt như vậy không một cảm xúc …

Ngoài trời , một đôi chân trần vẫn cứ chạy cứ chạy mà không để ý đến mọi thứ xung quanh mình .

“Rầm” hình như cô đã trông trúng thứ gì đó , cô có cảm giác thứ mà cô tông trúng rất cứng cáp nó khiến cho cô rất đau làm cô té uỵt xuống đất . Cô nâng mặt lên những tia sáng của ánh trăng chiếu rọi vào mắt cô khiến cô không thấy gì cả .. Đột nhiên một dáng người cao to che lấp những ánh sáng đó bằng thân hình của mình .

Tề Phí Lâm .. Chính là anh ấy , sao anh lại có mặt ở đây chứ … Cô không khỏi thắc mắc và những giọt nước mắt cũng ngừng rơi đi .. Lại là đôi bàn tay ấm áp ấy , Phí Lâm đưa tay ra đỡ cô nhưng lần này anh không nắm tay nữa mà anh ôm chầm lấy eo cô đỡ cô đứng lên . Cô bất ngờ , tròn xoe đôi mắt nhìn Phí Lâm , mặt đối mặt , khiến cô ngại ngùng , liền đẩy anh ra , nhưng anh lại cố ghì cô lại gần hơn khiến khuôn mặt cô càng lúc càng đỏ .

Bất giác anh nở nụ cười hiếm thấy với cô rồi nhẹ nhàng buông cô ra “Đùa với cô thôi” Giọng nói của Phí Lâm thật ấm áp biết bao .. Đột nhiên anh quỳ xuống chân của cô , hình như anh đang cởi giày của mình ra thì phải .

Cô bất ngờ , tròn xoe đôi mắt nhìn anh “ Anh .. làm gì vậy”

Anh không quan tâm đến câu hỏi của cô cứ tiếp tục cởi giày .. Đột nhiên anh kéo bàn chân trắng nõn nhỏ bé của cô lại khiến cô giật mình theo quán tính cô cố rụt chân về lại nhưng càng lúc anh càng nắm chặt chân cô hơn “ Để yên” Anh hét một câu vào mặt cô , trông tư thế hai người thật buồn cười .. Và thế là cô đành ngoan ngoãn nghe theo lời anh vì cô biết thế nào cô cũng chống cự cũng không lại anh đâu ..

Anh đưa tay nhẹ nhàng nâng bàn chân của cô xỏ vào đôi giày của mình , và cột dây giày cho cô , Khung cảnh trông thật lãng mạng . Cô là cô gái đầu tiên anh tự nguyện làm thế này , thật cảm động khiến cho nhiều người không khỏi ghen tị với cô .. Cô cũng rất bất ngờ , khuôn mặt cô đỏ như trái cà , tim cũng đập rất nhanh nữa ,chắc sắp nổ tung vì hành động này của anh mất thôi ..

Cô im bặt không nói gì với anh cho đến lúc anh mang giày xong ..

“Cám ơn” Cô không dám nhìn thẳng mặt anh mà nói , cô là vậy đó rất dễ xấu hổ mà chắc anh cũng đã quen quá rồi .. Còn anh anh nhìn cô với vẻ tò mò , hình như anh đang thắc mắc điều gì đó thì phải ..

“Sao cô lại ở đây??” Câu hỏi của anh khiến cô bất ngờ .. “Ở Đây??” Cô ngây ngô như không biết gì . Đây chính là con đường vào nhà của anh .. nên anh hỏi câu này cũng là điều đương nhiên thôi .. Cô giật mình nhìn xung quanh mới để ý là mình đã chạy quá xa rồi .. Cô gải đầu tỏ vẻ ngu ngốc .. Anh chắp miệng kéo tay cô vào nhà mà không nói tiếng nào khiến cô hơi cau mày “ Làm gì vậy “ . “Vào nhà” Anh lạnh lùng đáp . Đúng vậy phải vào nhà vì bây giờ đã trễ lắm rồi , trời tối như thế nào làm sao cô có thể về được chứ .. Đành ở lại đêm nay với anh ấy vậy

“Phòng cô” Anh mở cửa đẩy cô vào rồi lấy áo quang vào mặt cô “ Tắm rồi thay đồ đi” Rồi anh lạnh lùng bỏ đi . Thật chu đáo .. Cô cười khẽ rồi ngoan ngoãn nghe lời anh . Mặc dù cũng thấy ngượng nhưng là hoàn cảnh bắt buộc rồi không còn cách nào khác …

Tắm xong cô rón rén đẩy cửa phòng ra .. Anh từ lúc nào không hay biết kéo tay cô lại chiếc ghế sofa khiến cô lại một pha giật mình . Anh muốn làm gì cô nữa đây … Thật khó hiểu ..

Đột nhiên anh lôi từ thạ ra mộ hộp y tế đầy đủ thuốc sát thương rồi băng dán nữa . Anh nhẹ nhàng xắn tay áo cô lên , dùng bông chặm chặm vết thương cho cô . Hóa ra là anh muốn chữa bệnh cho cô nên mới kéo cô lại . Anh sẵn đã biết cô bị như thế này từ lúc nãy rồi nên đã đi mua đầy đủ các loại thuốc để băng bó vết thương … Thật tốt với cô quá ..

Cô cảm động không nói nên lời .. chỉ nhìn anh nhìn anh thật lâu . Từ khi gặp anh cô chưa biết cái gì là đau khổ mà anh mang tới ngược lại ở bên anh cô toàn gặp may mắn lẫn cả niềm vui , lúc nào anh cũng là người cứu cô , bên cô lúc cô buồn , anh đúng là cứu tinh của đời cô . Cô khẽ mỉm cười nhìn anh và cảm thấy mình thật may mắn biết bao …

Loading...

Xem tiếp: Chương 10 : Cảm Xúc Khó Tả

Loading...