Độc Thiếp Nắm Quyền Chương 32: Chương 29
Chương trước: Chương 31: Chương 28
Edit: Nhạn.
Vì biết ngày hôm qua Tề Hanh nghỉ lại trong viện của Ninh phu nhân, cho nên sáng sớm ngày hôm sau khi đi thỉnh an Ninh phu nhân, Chu Quân Uyển cố ý đi trễ hơn một chút.
Trên đường lại gặp ba tỷ muội Tề Hàm Chi, rõ ràng ý nghĩ của ba người bọn họ giống với nàng.
Hai nhóm người vội chào hỏi lẫn nhau, sau đó cùng nhau đi đến Nghi Lan Viện, không nghĩ rằng ngay tại cửa đã nhìn thấy Phùng di nương đã tới từ sớm, đây là điều xưa nay chưa từng thấy cho nên ít nhiều gì cũng giật mình, đương nhiên chỉ để trong lòng, ngay cả người không không xem ai ra gì như Tề Hàm Bình cũng không biểu lộ sự ngạc nhiên của mình ra ngoài.
Chỉ là mọi người bên ngoài không ai thay đổi sắc mặt, nhưng Ninh phu nhân ở bên trong không thể bình tĩnh nữa rồi.
Vốn là Ninh phu nhân mang tâm tình vui vẻ tự tay thay y phục cho Tề Hanh, không nghĩ đến có nha hoàn đi vào quỳ gối bẩm báo: “Hồi Hầu gia, phu nhân, Phùng di nương tới thỉnh an.”
Lúc này không khỏi nổi giận, âm thầm hừ lạnh, hàng đêm Hầu gia luôn nghỉ ngơi tại viện của ngươi, khó có được lúc hắn coi trọng nơi này của ta mà đến một lần, ngươi lại không biết điều chạy tới cướp người, phi, ngươi là cái thứ gì, lại thật sự cho rằng nam nhân này chính là người của ngươi rồi hả? Đúng là trời sanh tính đê tiện, mới cách xa nam nhân một đêm đã không ngủ được?
Vì vậy muốn nhăn mặt đuổi Tề Hanh đi, chỉ vì Ninh phu nhân thấy, sở dĩ Phùng di nương dám hung hăn như vậy, đều là do hắn chiều chuộng!
Lại thấy Vương Đại Quý Gia đứng bên cạnh Tề Hanh, nhân lúc hắn không để ý nháy mắt với Ninh phu nhân, ý bảo nàng đừng giận dỗi với Tề Hanh, lại để cho Phùng di nương chiếm tiện nghi. Lại nghĩ tới tối hôm qua Ninh phu nhân nghe lời Vương Đại Quý Gia, dụ dỗ được Tề Hanh, sự thật chứng minh hiệu quả không tệ… Cho nên nàng ta chỉ đành phải cố đè nén lửa giận vào trong bụng, như hờn như vui nhìn Tề Hanh, chua xót nói: “Khó trách Hầu Gia xem Phùng di nương như người mình yêu thương nhất mà đối đãi, thân hình mảnh mai như vậy, chỉ sợ khi có hai người lại uất ức khóc lóc với Hầu gia, khiến cho người đau lòng!”
Nói tới nói lui, động tác trên tay lại không ngừng, vẫn không nhanh không chậm cài nút áo lại cho Tề Hanh.
Tề Hanh không nhịn được mà xấu hổ, sờ mũi một cái rồi nhìn Bích Loa, Hồng Tiêu cười ha hả, nói: “Trong mấy người các ngươi, mới sáng sớm tay chân vụng về, không cẩn thận đổ vại dấm lớn hay sao?”
Bích Loa thấy hỏi, vội nín cười khom người nói: “Hồi Hầu Gia, tụi nô tỳ cũng không có đổ vại dấm, ngược lại Phùng di nương vẫn còn chờ ở bên ngoài, để nàng đi vào hay vẫn để nàng tiếp tục chờ?”
Tề Hanh vẫn chưa quên ân ái với Ninh phu nhân vào tối qua, mà trong phòng này đều là người của nàng ta, làm sao lại không giữ thể diện cho nàng ta được? Vì vậy vung tay lên: “Không thấy phu nhân mới dậy, còn chưa rửa mặt hay sao? Để nàng ấy chờ đi!”
Đứng một bên, Ninh phu nhân nghe vậy, gương mặt ửng hồng, càng phát ra ý cười dịu dàng hầu hạ Tề Hanh.
Lại nói Bích Loa vốn là người biết xử lý mọi chuyện, lại bởi vì quan hệ chủ tớ của mình, nàng ta không vừa mắt Phùng di nương đã không phải ngày một ngày hai rồi, hôm nay thật khó khăn mới có cơ hội làm xấu mặt Phùng di nương, làm sao lại buông tha được? Lúc này lập tức đi ra ngoài, ngay trước mặt của tất cả mọi người đang chờ đợi ở bên ngoài,

Xem tiếp: Chương 33: Chương 30