Độc Thiếp Nắm Quyền Chương 33: Chương 30
Chương trước: Chương 32: Chương 29
Chu Quân Uyển trở lại Ỷ Tùng viện đã thấy Văn ma ma và Vân Cẩm đang ngồi ngoài hiên nói chuyện, trên mặt khó có được xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt, thái độ hòa hoãn hơn so với thường ngày đến nỗi Vân Cẩm cũng cảm thấy thụ sủng nhược kinh*.
*Thụ sủng nhược kinh: được sủng ái quá mà lo sợ.
Nhìn thấy Chu Quân Uyển trở lại, hai người vội vàng tiến lên hành lễ: “Nhị phu nhân đã trở lại.”
Chu Quân Uyển gật đầu một: “Các ngươi đang nói cái gì mà vui mừng vậy?”
Văn ma ma cười nói: “Lão nô trong lúc rảnh rỗi liền mang đồ ra may vá ở dưới hiên, không nghĩ Vân Cẩm cũng mang đồ ra để làm, châm pháp của nàng không tinh thông lắm nên nhờ lão nô chỉ giáo một số điểm.”
Vân Cẩm cũng cười làm lành nói: “Nô tỳ muốn làm cho Nhị phu nhân một đôi giày để đáp lại sự yêu mến của Nhị phu nhân dành cho nô tỳ, nô tỳ kỹ xảo không tinh thông, khó có được Văn ma ma là người không chê nô tỳ đần, nô tỳ đang tính làm xong giày cho Nhị phu nhân liền làm một đôi tặng Văn ma ma.”
“Phần tâm này của ngươi ta nhận nhưng công việc của ngươi là phục vụ tốt cho Nhị gia. Chỗ này của ta không cần ngươi hầu hạ, nên trở về nghỉ ngơi đi thôi.” Chu Quân Uyển vừa nói vừa nhấc chân đi vào nhà, Văn ma ma thấy vậy vội vàng đuổi theo.
Vân Cẩm đứng nhìn bóng lưng chủ tớ hai người, lòng thấp thỏm không yên.
Rốt cuộc ý tứ của Nhị phu nhân là gì, thường ngày không phải nàng tuyệt không chào đón mình tiếp cận Nhị gia sao? Sau Nhị gia thu mình vào phòng, nàng nửa cái liếc mắt cũng không dành cho mình sao?Thế nào sau một hồi bệnh đến thập tử nhất sinh, thái độ lại chuyển biến đến nghiêng trời lệch đất như vậy, chẳng những hòa khí với nàng, lại ra sức khuyên bảo nàng phải hết lòng phục vụ Nhị gia?
Còn cả Văn ma ma nữa, trước đây mỗi lần nhìn thấy nàng đều hận không thể xông lên một phát cắn chết nàng, ngày hôm nay lại vô cùng dịu dàng với nàng, cũng không biết rốt cuộc có dụng ý gì? Chẳng lẽ muốn phủng sát* nàng? Trước đem nàng nâng lên thật cao, tương lai nàng trèo càng cao lại ngã càng đau.
*phủng sát: nâng niu, trân trọng rồi giết sau.
Nghĩ đến đây trong lòng Vân Cẩm lại càng sợ hãi nhưng lại không dám đi hỏi Chu Quân Uyển, cũng không dám nán lại đây lâu chỉ đành tay chân lạnh như băng mà quay về.
Trong lòng Chu Quân Uyển thấp thỏm Chu Quân Uyển và Văn ma ma không thể nào biết được, lúc đó hai người đang nhỏ giọng thương lượng khi nào nên triệu kiếm thê tử Lục Bình.
“Ta vừa mới đến Nghi Lan viện phu nhân đã muốn ta làm vườn, ta tính toán trong hai ngày tới muốn gọi thê

Xem tiếp: Chương 34: Chương 31