81
Editor: Mễ Đồng
Cố Thiền đã tỉnh lại, Tiêu Hạc Niên bắt mạch lại một lần nữa để xác nhận tình huống thân thể, lúc trước trong đầu có tụ huyết thì bây giờ cũng chỉ cần bồi bổ cơ thể là đủ.
82
Editor; Mễ Đồng
Cố Thiền vốn cũng không phải là người nhanh trí về việc ứng biến, huống chi sau khi bị thương thì đầu ốc càng thêm trì độn, hơn nữa cả người vô lực, giờ phút này từ đầu não đến thân thể đều không có phản ứng gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn thứ làm người ta xấu hổ đến cực điểm.
83
Editor: huyetsacthiensu
Giờ Mẹo một khắc, bầu trời đã le lói ánh sáng, kèn hiệu, tù và đã vang vọng trong doanh trại.
84
Editor: huyetsacthiensu
Lời này vừa nói ra không khí vốn đang thân thiện nhất thời lạnh đi.
Đặc biệt là Cố Thiền, một giây trước khuôn mặt nhỏ nhắn còn có ý cười nhẹ nhàng trong nháy mắt nhăn lại, nhìn thế nào cũng thấy giống cái bánh bao để lâu trong không khí.
85
Editor: huyetsacthiensu
Hàn Thác không ngờ Hồng Hoa Bạch Hoa đến nhanh như vậy, bởi vì vốn là hắn còn muốn Cố Thiền ở lại thêm vài ngày nữa, dù sao vết thương của nàng cũng chưa khỏi hẳn, dù sao cũng phải để cho hắn tận mắt nhìn thấy vết thương của nàng gần khỏi, đến lúc đó… để cho nàng về Vương phủ hắn cũng có thể yên tâm một chút.
86
Editor: huyetsacthiensu
Trước nay Cố Thiền đụng đến Hàn Thác chỉ có tước vũ khí đầu hàng, bị hắn dây dưa gần nửa canh giờ, nếu nàng không nhiều lần nói rằng bên ngoài còn có người khác đang đứng chỉ sợ Hàn Thác vẫn khôngchịu bỏ qua.
87
Editor: huyetsacthiensu
Cho dù hai người trong cuộc không tình nguyện đến thế nào thì lúc nên đi vẫn phải động thân rời đi.
88
Editor: huyetsacthiensu
Bốn nữ tử không ai tin tưởng lời giải thích của Mạnh Bố Ngạn.
Các nàng đều hiểu ngầm với nhau, cho dù Hàn Thác thật sự muốn đón Cố Thiền về doanh trại cũng sẽtự mình dẫn đầu.
89
Editor: huyetsacthiensu
Người này các nàng đều quen, chính là Chương Tĩnh Cầm đã mất liên lạc từ khi thành Đại Đồng thất thủ.
Cố Thiền đã lo lắng vài tháng, lúc này thấy nàng vẫn rất tốt đứng trước mặt, tất nhiên là vui mừng không nói nên lời, lập tức xuống giường, bước nhanh đến trước mặt nàng ấy, kéo người nhìn từ trênxuống dưới, nói bằng giọng không thể tin được "Chương Tĩnh Cầm, thật sự là ngươi sao?"
"Chẳng lẽ còn có thể là giả sao?" Chương Tĩnh Cầm cười lắc đầu, lại chọc chọc vào một bên lúm đồng tiền của Cố Thiền, đây là một trong những động tác nàng thích dùng để trêu Cố Thiền nhất.
90
Editor: huyetsacthiensu
Từ trước đến nay tâm tư của Hàn Thác luôn tỉ mỉ, nhưng mà có câu nói "Quan tâm tất loạn", bởi vì trong chuyện quan tâm Cố Thiền cho nên không để ý câu nói đằng trước của Mạnh Bố Ngạn.
91
Editor: Mễ Đồng
“Là Vương gia. ”
Vừa nhìn Cố Thiền đã nhận ra người đi đầu đúng là Hàn Thác, nàng hưng phấn liền giục ngựa chạy nhanh, đi thẳng qua hướng của hắn.
92
Editor: Mễ Đồng
Việc giãy dụa kháng nghị hoàn toàn không có hiệu quả, Cố Thiền liền cảm thấy không vui, liền giả khóc, ai ngờ Hàn Thác tuyệt đối không thương hoa tiếc ngọc, vậy mà lại có thể nói với nàng:“Ta cũng muốn thử xem cảm giác chiếm đoạt mỹ nhân như thế nào, nàng khóc đi, khóc càng lớn càng giống, càng giãy dụa mạnh càng giống.
93
Editor: huyetsacthiensu
Hàn Thác vẫn chưa trả lời câu hỏi của Cố Phong.
hắn cúi người xuống, giơ tay lấy binh phù trong ngực Tôn Nhuận Xương ra.
94
Editor: huyetsacthiensu
Bóng đêm mênh mông, vầng trăng ẩn vào trong mây.
Đường núi gồ ghề nhiều khúc uốn quanh, nhờ có Cố Phong lúc rời donah trại cầm theo một ngọn đuốc mới có thể nhìn rõ đường đi.
95
Editor: huyetsacthiensu
Tôn Nhuận Xương trợn mắt líu lưỡi, ngồi xếp bằng trên đất, nghiêng cổ, nhìn giống như đang bị trúng gió, ngây người.
96
Editor: huyetsacthiensu
Dường như biết trước được tình hình, đêm nay Hàn Thác ngủ cũng không được yên giấc, mơ một giấc mơ không chân thật, liên tục đứt đoạn.
97
Editor: Mễ Đồng
Khi Cố Phong trở lại U châu, thì đã là vào cuối thu, bắt đầu vào mùa đông.
Rừng Tây Sơn tầng tầng lớp lớp sương mù, lá rừng đỏ tươi như máu, đúng là thời tiết thật đẹp, phù hợp để giao du ngắm cảnh.
98
Editor: Mễ Đồng
Sau khi Cố Thiền vào kinh thì vừa lúc cửa thành ở phía sau nàng từ từ đóng cửa.
Cung quy nghiêm cẩn, nếu không được triệu hồi, giờ Dậu không thể đến diện kiến
Nên nàng phải chậm trễ mất một đêm.
99
Editor: Mễ Đồng
Thái hậu đi nửa đường thì gặp được hai người, một người là nội thị thân cận của Hàn Khải, một người là người của thái y viện Triệu Tam.
100
Editor; Mễ Đồng
“Sao vậy? không biết ta là phu quân của nàng sao?”
Hàn Thác cười hỏi, thấy Cố Thiền ngẩng đầu đánh giá hắn, không biết nàng đang suy nghĩ cái gì, vì thế chủ động vươn hai tay, ý bảo nàng đến ôm hắn.