41 ”Hạnh Thôn. . . ” Tuy rằng cuối cùng mục đích thật là muốn khiến cho Hạnh Thôn thích mình trở lại, nhưng mà tiến độ này cũng quá nhanh đi? Nếu chính là áy náy trong tình yêu, nói không chừng 'Người xâm nhập' cũng sẽ rất nhanh liền biến mất đi.
42 “Vết thương khá lên chưa?” Tích Bộ nắm tay lái, vượt qua một chiếc xe phía trước. Lúc bước vào trung học, Tích Bộ bắt đầu làm quản lý một bộ phận trong tập đoàn tài chính, hiện tại đã có quyền giải quyết một số hạng mục ở trong tập đoàn.
43 “Chờ một chút!” Hổ Phách vươn tay đặt ngăn cách giữa chính mình và Tích Bộ Phận, chặn lại thế tấn công vội vàng của Tích Bộ Phận, Tích Bộ Phận tạm ngừng lại, chỉ là tay đã vói vào vạt áo không ngừng vuốt ve bên hông Hổ Phách với da thịt trơn mịn.
44 “Thật xinh đẹp…” Tích Bộ Phận có ánh mắt như đang nhìn một vật trân bảo tuyệt thế, vết chai ở tay không ngừng dao động trên người Hổ Phách, làn da trắng mịn tinh tế vô cùng, gây ra hứng thú vô cùng, nụ hoa mềm mại dường như đang chờ đợi được ngược đãi, hơi hơi tràn ra mật dịch, tản ra mùi thơm mê người.
45 “Buông ra. . . Tay bị siết chặt đau quá. . . ” Hổ Phách kiềm chế nước mắt mà mềm mại lên án, ánh mắt sương mù cùng với bộ dạng toàn thân ửng hồng, giọng nói mang theo tiếng nức nở nhè nhẹ, côn thịt nửa mềm của Tích Bộ Phận vẫn cắm ở hoa huyệt mềm mại của cô, khiến cho Tích Bộ Phận chỉ nghĩ muốn càng ác liệt khi dễ cô.
46 Không ai biết, với thành tích học tập không được coi là tốt và tính cách bình thường, chỉ có khuôn mặt khả ái dễ nhìn, luôn bị cười nhạo là bao cỏ mỹ nhân Lục Xuyên Hổ Phách cùng kẻ có thành tích nổi trội hạng 10 toàn năng,hội trưởng câu lạc bộ tenis Thủ Mộ Quốc lại là thanh mai trúc mã.
47 “Bình thường cậu hay xem những thứ này sao?” Giọng nói của Thủ Mộ có chút nghiêm khắc, nhấp chuột mấy cái liền xóa hết các tài liệu có trong máy tính.
48 Hổ Phách thẹn thùng ôm lấy ngực mình, xoay người quay lưng về phía Thủ Mộ, trong lòng rối loạn thành như một mớ bòng bong, không biết vì sao lại biến thành tình trạng này.