661 Tu vi Hạ Đông Dương cũng chẳng cao minh là bao, còn kém xa Tu Đề Minh Tôn, cũng không sánh được với Bảo Hiền Minh Tôn và Diệp Húc. Sở dĩ y có thể cùng Bảo Hiền Minh Tôn chống lại chủ yếu dựa vào sự ảo diệu của Chư Thiên Thần Vương Công Đức ấn.
662 Ở trong Thái Dương Thần Lô có không gian bát ngát gần như vô cùng vô tận, đây chính là bảo hồn giới của món cấm bảo này. Trong bảo hồn giới này, một mặt trời cực lớn lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Húc, ánh lửa vô biên vô tận trào ra từ trong đó, bị thần lò trong tay hắn cắn nuốt đi.
663 “ Nếu đã không thể nào đoạt lại được Thái Dương Thần Lô, như vậy chỉ cần giết ngươi là thần lò tự nhiên sẽ thuộc về ta! “Đông Hoàng Phủ Tung quát to một tiếng, đằng đằng sát khí, cười gằn nói: “ Oắt con, lão tổ ta tuy hao tổn một nửa tu vi, nhưng vẫn có pháp lực của Nhân Hoàng bát phẩm, ngươi chỉ là một thằng oắt con vừa mới tiền vào Tam Bất Diệt cảnh, ta giết ngươi như giết một con gà mà thôi! “Khí thế lão bành trướng ra vô hạn, từ trên cao nhìn xuống Diệp Húc với khuôn mặt dữ tợn: “ Nay ngươi dùng Thái Dương Thần Lô tới trấn áp Vu Hoàng cấm pháp chân thân, ta lại muốn xem ngươi ngăn cản ta như thế nào.
664 Bốn thức ấn pháp của Đông Hoàng Phủ Tung rơi xuống đánh cho từng đạo Bất Động Thần Vương ấn của Diệp Húc kia vỡ nát. Lão là Nhân Hoàng đỉnh phong, thực lực quả thật mạnh hơn Diệp Húc rất nhiều, cho dù là sáu mươi bốn đạo Bất Động Thần Vương ấn cũng không thể hoàn toàn ngăn cản lão được.
665 Một món cấm bảo cứ tan biến đi như vậy, không còn sót lại chút gì, ngay cả da xương đều bị Thái Dương Thần Lô trong tay Diệp Húc cắn nuốt. Loại chuyện này có nói ra thì cũng không có người tin tưởng.
666 Diệp Húc liên tục đem bốn môn cấm pháp trong cơ thể tiêu trừ, tuy rằng tu vi và thực lực đều tạm thời bị rơi xuống, nhưng tu vi lại càng thêm tinh thuần, Bàn Vương Khai Thiên Kinh càng hoàn thiện một bước, nhược điểm cùng sơ hở của hắn cũng càng ngày càng nhỏ lại.
667 Lần trước ở Hoàng Tuyền Ma Tông, Ứng Tông Đạo dẫn yêu chủ đi vào trong Hoàng Tuyền Ma Tông, đưa quà tặng giao tận tay y. Quà tặng của yêu chủ không thể nói không phong phú, thậm chí đem hai đại cấm pháp trấn giáo của Thiên Yêu cung đều tặng đi, đủ thấy rõ thành ý.
668 “Diệp Húc Diệp Thiếu Bảo bái kiến nhạc phụ đại nhân!” Bên trong Thiên Yêu cung, đám cao thủ yêu tộc cùng tụ tập lại. Diệp Húc đi lên Hi Hoàng điện, thi lễ với Yêu chủ rồi cất cao giọng nói: “Tiểu tế lần này đến vội nên không có chuẩn bị đại lễ, chỉ có vài lễ vật nhỏ không đủ để tỏ sự tôn kính của mình.
669 Lời này vừa dứt, đột nhiên bầu trời trở nên sáng ngời, từng ngôi sao từ chỗ xa xôi lướt đến. Ánh sao càng lúc càng lớn, càng lúc càng chói mắt, ngay cả ánh sáng mặt trời đều bị che khuất! Ánh sao cách Thiên Yêu cung càng ngày càng gần, có thể nhìn thấy đó là một tòa Chu Thiên Tinh Đấu đại trận và Tinh Hà Trụ Quang đại trận, rộng lớn ngàn dặm, trông thật đồ sộ.
670 Đặng Lâm và Đinh Dần cả kinh trong lòng, những người mà Diệp Húc nói dều là Nhân Hoàng đỉnh phong, thậm chí có hai vị còn là cường giả cấp Thánh chủ. Đông Hoàng thế gia tuy sinh sống ở Lương Phường đại lục vùng hải ngoại xa xôi, nhưng thực lực mạnh mà bối cảnh thâm hậu, Đông Hoàng Việt thân là gia chủ lại nắm giữ hai món cấm bảo là Hạo Thiên kính và Hạo Thiên chuông, thực lực cực kỳ hùng mạnh.
671 Từ lúc Diệp Húc ra tay đùa bỡn hai vị Nhân Hoàng là Đặng Lâm và Đinh Dần kia, Yêu chủ đã ý thức được thực lực của Diệp Húc hoàn toàn có thể khiêu chiến được Thánh chủ.
672 Tinh Đế có tư chất đệ nhất thiên hạ… Rất nhiều người đều nói như vậy, thậm chí đều là những cường giả như Yêu chủ hay Khoa Phụ Cảnh Văn, điều này khiến Diệp Húc càng thêm tò mò.
673 Triệu tập ảo ảnh của chứng đạo chi bảo cũng không hề đơn giản. Lần trước Diệp Húc định triệu hoán ảo ảnh Di La Thiên Địa Tháp đã suýt bị hút sạch tu vi, hơn nữa ảo ảnh của tòa chứng đạo chi bảo này cũng chưa từng giáng đến thế giới Vu Hoang.
674 “Nhất định là cao tầng Chu Thiên Tinh Cung đã nhận thấy không đúng nên mới thúc giục hai món cấm bảo này! Di La Thiên Địa Tháp của ta đã hấp thu năng lượng khủng bố như thế mà uy lực của hai món cấm bảo này vẫn kinh khủng như vậy!” Diệp Húc lòng còn sợ hãi, ở trong ba cung, Thái Dương Thần Cung lâu đời nhất, tiếp đó là Hàn Nguyệt Cung, về phần Chu Thiên Tinh Cung thì thành lập đến nay mới mười mấy vạn năm.
675 Hao Thiên Khuyển vừa đi ra khỏi ngọc lâu nên vẫn ngơ ngác như cũ, không hiểu là có chuyện gì xảy ra. Nó không nhịn được hết ngó tây lại ngó đông, chỉ thấy rất nhiều cường giả đang nhìn về bên này.
676 Diệp Húc chào Quỳnh Tiêu, Cảnh Tiêu cùng Tuần Sư Cổ. Tuần Sư Cổ vì tu luyện Di La Thiên Nguyên Thủy bảo quyển không hoàn chỉnh nên nửa gương mặt khô héo già nua vô cùng, một nửa lại như đứa trẻ mới sinh.
677 Loại trấn áp này tuy không trầm trọng như Vu Hoàng chân chính nhưng cũng không hề tầm thường. Diệp Húc thậm chí còn cảm thấy, đứng cách Tinh Đế không xa, da thịt mình đang nhanh chóng già đi, hắn cả kinh, vội lui ra sau vài dặm! Các Thánh chủ khác cũng đều lui ra sau, Tinh Đế đi đến đâu, các Thánh chủ nơi đó liền không thể không lui bước ra sau.
678 Lúc này Tinh Đế tập trung rất nhiều ánh mắt của Thánh chủ, vừa xuất hiện đã dùng tài nghệ trấn áp Thiên thánh chủ Thái Dương Thần Cung. Các Thánh chủ khác ở trước mặt y trông như ngoan đồng, giống như các ngôi sao vây quanh mặt trăng, như lá cây phụ trợ cho hoa tươi, là tiêu điểm của tất cả mọi người.
679 “Hạ Ly, ngươi đã muốn khiêu chiến thì ta cho ngươi toại nguyện. ” Tinh Đế từ từ đứng dậy từ trên bảo tọa, y vừa đứng lên thì vô tận tinh quang trào ra, sinh ra những vũ trụ, hình thành nên những ngân hà tinh hệ, làm cho người ta cảm thấy cực kỳ rực rỡ.
680 “Tàn sát Vu hoàng!” Lời này nói ra khiến tất cả mọi người đều sợ hãi, chuyện đến nước này chỉ cần đại đa số các thánh chủ không quá ngu xuẩn, hẳn là sẽ biết Diệp Húc lúc nãy chính là mượn tay ba vị Vu Hoàng, giết chết hết đám người Thanh La Thánh chủ Mục Thanh Sơn, có thể nói là thâm hiểm đến cực điểm.