461 Long Thái hơi sửng sốt, biết gian kế của lão đã bị Trương Tiêu Tuyền nhìn thấu. Nhưng cũng là một kẻ gian giảo, lão lập tức cười châm biếm, nói: - Tham mưu trưởng Trương nói cũng đúng.
462 Nặc Đính nghe Sa Thành nói vậy mới hơi yên lòng. Trong lòng lão biết rõ, chỉ cần mua được hai tấn hàng chuyển về, dù cho điều đó đồng nghĩa với việc chi phí tăng gấp bội nhưng bán lại cũng phải được hơn một tỷ.
463 Phương Như Như đã được khách sạn đào tạo rất bài bản. Mới nhìn thấy xe Jeep ngoài cửa, mặc dù đoán biết bọn Sở Thiên đến không thiện chí, nhưng trước khi xảy ra chuyện thì bọn họ vẫn là khách.
464 Mồ hôi của Đồ Long Hổ lập tức toát ra. Cô Kiếm dũng mãnh như thế nào gã đương nhiên đã biết. Gã không khỏi thắc mắc:- Anh ta nói vậy thật chứ?Quan sát phản ứng của Đồ Long Hổ, Sở Thiên có thể hoàn toàn khẳng định gã đã làm việc có lỗi với Cô Kiếm.
465 Sở Thiên chẳng nói đúng sai, chỉ cười cười. Khi có các quan điểm khác nhau thì tự khắc sẽ có kẻ tự cho mình là đúng như Thiên Kiều. Hắn cũng chẳng thèm cải chính làm gì, chỉ vuốt vuốt cái điều khiển từ xa rồi khẽ thở dài:- Xem ra lần này không đấu nổi với ngươi rồi.
466 Tấn công không thành, Sở Thiên lập tức bước chân trái bước lên trước, tay phải thu thành quyền, đấm thẳng về phía Đồ Long Hổ. Toàn bộ người đang quan sát tại khách sạn há mồm, trợn mắt.
467 Phong Vô Tình hơi bất lực nói:- Lợi dụng quan niệm thân tình của Sa tiên sinh để làm mưa làm gió, đây cũng chính là nguyên nhân khiến Sa Thành ngang nhiên hoành hành từ trước tới nay.
468 Người thổi còi là Sa Cầm Tú. Nội trong ba phút, gần ngàn người đã tập hợp xong. Sở Thiên còn chưa kịp hỏi thì tại cửa binh doanh đã xuất hiện mấy cái xe jeep.
469 Gió sớm quét qua sân luyện tập, thổi tung mái tóc thưa thớt của Long Thái. Nghe lời nói của Trương Tiêu Tuyền, Long Thái cười âm hiểm, đầy thâm ý nói:- Đây là doanh trại của Sa tiên sinh, Long Thái đâu dám mở miệng nói bừa.
470 Trong giây lát mắt bị bịt lại, Long Thái ghi nhớ trong đầu vị trí của Sở Thiên. Súng trên tay lão giơ lên nhắm vào vị trí ban nãy của Sở Thiên. Khóe miệng Long Thái khẽ giật giật, nụ cười âm hiểm vừa nở ra cũng là lúc lão bóp cò súng.
471 Sự tán thưởng của Sa Khôn đối với thiếu niên này càng nhiều hơn. Vừa rồi khi Sở Thiên nói chuyện, ông đứng cạnh chăm chú quan sát. Ông phát giác người thiếu niên này nói chuyện chẳng những có kỹ xảo hơn so với người từng trải, hơn nữa còn có một sức hấp dẫn đặc biệt, có thể khiến bất kỳ ai lần đầu gặp hắn đều muốn tiếp cận.
472 Tại thư phòng trong biệt thự Vạn Thái. Thư phòng có bốn giá sách, trên mỗi giá sách đều bày đầy sách, trên bàn có bày bút, mực, giấy, nghiên. Nhưng ánh mắt Sở Thiên bị bức thư họa treo trên tường hấp dẫn đầu tiên.
473 Trương Tiêu Tuyền suy nghĩ một lát, đầu tiên là gật gật đầu, sau lại lập tức lắc đầu, lo lắng nói:- Người của Chính phủ cũng không ngu ngốc, nhìn thấy cà phê quanh năm suốt tháng tiêu thụ không được bị tồn kho sẽ nghi ngờ chúng ta đang chơi trò Công Trình Hình Tượng.
474 Sở Thiên không nói gì, quan sát địa hình xung quanh, chỗ này thật sự là một nơi tốt để mai phục, chỉ cần đặt mấy khẩu súng liên thanh vào trong các phòng lớn, đoàn xe của bọn Long Thái căn bản sẽ không có khả năng thoát được, cho dù có ném bom ra cũng có tỉ lệ thành công rất lớn, từ tình hình hiện tại phân tích, chiếc xe sẽ bị bom có cường độ cao lật đổ, sau đó dùng súng liên thanh bắn phá.
475 Bộ chỉ huy lâm thời. Bộ chỉ huy được bố trí tên đỉnh núi Vô Danh, Sở Thiên xuống khỏi máy bay, vô cùng hài lòng với việc bố trí của bộ chỉ huy, trên đỉnh núi có những tảng đá to nằm san sát nhau, đại pháo, máy bay cũng không thể oanh tạc, chỉ có thể từ nơi này nhìn ra xa đến lòng chảo đối diện với trận địa của Quân chiếm đóng, nếu như hai bên đại chiến, toàn bộ chiến trường đều trong tầm mắt.
476 Sĩ quan phụ tá nhanh chóng chuyển kênh, ti vi tiếp thu tần số vệ tinh, chốc lát sau, những bông tuyết đầy màn hình dần dần tan đi, trên màn hình trở nên rõ ràng hơn, cảnh nội Myanma cũng đang lên án tội Sa Khôn giết hại thầy tu, đặc biệt là hiệp hội tôn giáo Myanma, họ triệu tập tất cả các tăng lữ ngừng tuyên dương Phật pháp, đồng thời yêu cầu chính phủ xuất binh đánh dẹp Sa Khôn, mấy vạn tăng lữ vẫn đang chờ đợi câu trả lời.
477 Trương Lâm ngồi xuống, nhấp hai ngụm trà thơm, mở miệng nói:- Để tỏ lòng thành ý của tôi, trước tiên tôi sẽ báo cho Sa tiên sinh một tin tình báo. Quân chiếm đóng hai tháng trước đã xây dựng một sân bay bí mật, bên trong có mười mấy chiếc máy bay ném bom, cho dù thể loại hơi cũ nhưng ở Tam Giác Vàng chật hẹp nhỏ bé này, vẫn là quá đủ để sử dụng.
478 Tại phòng họp ban tác chiến. Bạch Vô Hạ dùng máy chiếu phóng to bản đồ, sau đó chỉ vào dấu chấm trên bản đồ nói:- Đây là bản đồ sân bay của Trú quân, trong phi trường ngoài thuộc hạ của Long Thái, còn có bộ đội đặc chủng Hắc Hổ cũng trú đóng trong phi trường, ở phi trường phía nam có trận pháo phòng không, phía tây có hai trăm doanh trại quân đội, cho nên bất luận là không kích hay trà trộn vào tập kích đều vô cùng khó khăn, điểm này hi vọng mọi người có thể nhận thức rõ ràng.
479 Mìn!Phong Vô Tình đi lên trước, anh ta rút ra một con dao găm cúi người xuống, thật cẩn thận, đem đống lá khô không một kẽ hở nào ở bên ngoài gạt ra, một quả mìn do Mỹ chế tạo để chống bộ binh lọt vào mắt mọi người! Lập tức mồ hôi to như hạt đậu chảy ra từ trán Bạch Vô Hạ, từng giọt một rơi xuống quả mìn kia, thật sự rất nguy hiểm, nếu chân kia đặt xuống, e rằng bản thân đã tan tành rồi.
480 Phong Vô Tình và A Trát Nhi gật đầu, lập tức biến mất trong bóng đêm. Bạch Vô Hạ thấy Sở Thiên không hề có ý trả lại dụng cụ quan sát ban đêm cho mình, không khỏi tức giận cái hành động như thổ phỉ của anh ta, nói:- Đội trưởng Sở, có thể trả lại dụng cụ quan sát ban đêm cho tôi không? Chúng tôi cũng muốn điều tra tình hình để hoàn thành nhiệm vụ Tướng quân Trương giao phó, dựa theo bản đồ thấy rõ, nơi này cách sân bay nhiều nhất bốn mươi phút đi bộ.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 28
Thể loại: Trọng Sinh, Quân Sự, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50