241 Bây giờ đã là đầu thu, vậy mà tại nơi đây hương xuân vẫn còn rất nồng nàn. Đêm đã về khuya, thế nhưng ở đây ánh sáng vẫn rực rỡ như ban ngày. Đây là thiên đường giải trí, thế nhưng là thứ thiên đường không như những gì mà người ta ảo tưởng.
242 Sở Thiên lắc đầu, người kia luôn chọn thời điểm mấu chốt để xuất hiện, thật đúng là thần thông quảng đại. Tuy nhiên, đây cũng chính là điều hắn muốn, ít nhất ông ta đến đây cục diện sẽ không quá hỗn loạn.
243 Mã Hán Vân cùng anh hem Soái Quân chậm rãi ngã xuống, trên mặt Mã Hán Vân hiện lên vẻ không cam lòng, có chút không tin. Anh em Soái Quân vẻ mặt miệt thị chế giễu với cái tự cho mình là đúng của Mã Hán Vân.
244 Sau khi máy bay cất cánh 15 phút, người trung niên bên cạnh Sở Thiên đừng dậy rời khỏi ghế, tay cầm hai gói khoai tây chiên đi vào nhà vệ sinh. Sở Thiên thấy anh ta rời khỏi, kéo đầu Phương Tình nói nhỏ bên tai:- Vì sao anh ta đi nhà vệ sinh còn mang theo khoai tây chiên?Phương Tình ông bụng mà cười nói:- Anh nha, sao cứ chú ý đến người ta, có gì lạ sao? Nhiều người vào nhà vệ sinh còn cầm theo báo.
245 Lý Thần Châu cung kính đứng ở bên người Chu Long Kiếm, uy thế ngày thường ở mặt Chu Long Kiếm đã sớm mất sạch, nhìn kĩ danh sách hành khách trên máy bay.
246 Cho dù Chu Long Kiếm và Lý Thần Châu là nhân vật có định lực hơn người, nhưng khi nhìn thấy chữ “Giết” này trong lòng sinh ra một tia hàn ý. Yên lặng một lúc, Chu Long Kiếm ở bên tai Lý Thần Châu nhàn nhạt nói:- Triệu ‘Tàn Đao’.
247 Hai gã phần tử khủng bố không kịp phản ứng thì yết hầu đã bị cắt đứt, máu tươi ào ạt chảy ra chỉ kịp rên lên một tiếng rồi ngã xuống không nhúc nhích, ý nghĩ cuối cùng trong đầu chính là: ‘Đây không phải là người’Bên trong bọn Maria nghe được động tĩnh quay đầu lại, người trung niên sắc mặt tái nhợt đã đi lên phía trước, phía sau là ba tên phần tử khủng bố tay đang giơ súng lên, ánh đao lóe lên tay cầm súng của ba tên phần tử khủng bố đã bị chém đứt.
248 Khu nhà của Chu gia nằm ở ven hồ Đại Thanh, có cái thế y sơn diện thủy (lưng dựa vào núi, mặt hướng ra hồ nước), khung cảnh rất yên tĩnh ưu nhã. Đây là một tiểu viện có lịch sử lâu đời, khi vừa bước vào cửa đập vào mắt người ta là cặp sử tử đá uy nghi, bề thế nhưng cũng không kém phần cổ kính.
249 Sở Thiên đi ra khỏi tiểu viện Chu gia hít một hơi dài, đi bộ tới bên đường bắt lấy một chiếc taxi, đi tới quán bar của đám Hồ Bưu. Lão Bạch kiền tác dụng mãi không dứt khiến bụng hắn nóng như lửa đốt.
250 Hôm nay là ngày Sở Thiên tới Đại học Thiên Kinh nhập học. Sở Thiên không cho bất kỳ ai được đưa mình tới Đại học Thiên Kinh, mà tự mình lưng đeo ba lô, bắt một chiếc xe bus đi tới Đại học Thiên Kinh.
251 Sở Thiên mỉm cười, một nụ cười mê người khiến cả căn phòng như sáng lên, nhẹ nhàng nói: - Tôi là Sở Thiên, nhưng tôi không phải thiên tài, càng không phải là thiên tài trong truyền thuyết gì cả? - Trời ạ, nụ cười của của cậu ta hoàn toàn tỷ lệ với tỷ lệ vàng.
252 Không lâu sau khi bước vào quán bar, Sở Thiên mới biết mấy người bạn cùng phòng của mình cũng không thanh thuần tài hoa trong như mình tưởng tượng, mà giống như là cá gặp nước.
253 Mười mấy tên côn đồ rốt cục gào thét chạy về phía bọn Thường ca, âm thanh rống lên làm cả quá bar đều vang lên tiếng vù vù. Tôn Bân lắc đầu, nhấc chén Trúc Diệp Thanh lên khinh thường nói: - Vì sự sợ hãi cực đoan trong lòng nên cần âm thanh làm tăng thêm lòng dũng cảm.
254 Thủ hạ của Hoa Nam Hổ đều là người đã được huấn luyện. Tứ đại Kim Cương vừa xông về phía Sở Thiên, mười mấy tên đại hán khôi ngô ở phía sau lập tức nhảy ra ngoài vòng vây, bao vây chằng chịt lấy Sở Thiên để đề phòng hắn tìm chỗ trốn mất.
255 Sở Thiên không phải Thần Tiên tất nhiên sẽ không biết bọn Hoa Nam Hổ sau khi ra khỏi quán bar Mê Tình bị người giết đến nỗi chó gà không tha. Nghe xong mấy bài hát của Phương Tình, uống hết mấy hũ Trúc Diệp Thanh Sở Thiên mới đứng dậy đưa bọn Tôn Bân say chuếnh choáng lên taxi quay lại đại học Thiên Kinh còn mình thì ở lại quán bar vì sợ bọn Hoa Nam Hổ đêm nay sẽ giết một hồi mã thương, thương hại đến bọn Thường ca.
256 Dạo chơi công viên, thuần túy là người của hội học sinh đưa đám sinh viên mới Sở thiên đi dạo xung quanh sân trường, để họ biết phòng học ở đâu, nhà ăn chỗ nào, văn phòng học viện ở đâu và giới thiệu những kiến trúc kinh điển nhất của trường, hồ Văn Sơn ở chỗ nào, đó là nơi rất nhiều học sinh sáng sớm ngồi đọc sách, cũng là thánh địa các cặp tình nhân trò chuyện lúc đêm khuya.
257 Bọn Sở Thiên cáo biệt Tất Mậu Thịnh, bước nhẹ trên những chiếc lá rụng, đi về hướng giảng đường ngàn năm, nếu như không có Liễu Yên ở giữa cắt ngang, Sở Thiên sẽ không cưỡng lại được mà cầm lấy bàn tay trắng như ngọc của Tô Dung DungCó lẽ, đây là tiếng sét ái tình.
258 Sở Thiên ngẩng đầu, ưỡn ngực đi xuống cầu lang, ánh mắt lạnh lùng nhìn Đái Mộng Nghiêu, thấy sắc mặt tái nhợt của cô ta lại cả bộ dạng không có cách có thể nói, hắn mỉm cười đi đến bên cạnh Tô Dung Dung, nhân lúc Liễu Yên đang sững sờ, kéo tay Tô Dung Dung lặng lẽ rời khỏi giảng đường ngàn năm.
259 Ông chủ mập mạp lắc đầu, đối với Thịnh Ca mà nói vào cục công an còn thoải mái hơn về nhà, chỉ sợ chân trước bước đi vào, chân sau tự bước ra rồi. Hơn nữa ông chủ mập đích thực là người thiện tâm, sợ đám Thinh Ca mượn cớ sinh sự, liên lụy đến cặp Kim Đồng Ngọc Nữ, vì vậy vội mở miệng nói:- Cám ơn cô nương, quả thật cửa hàng của tôi đã sai sót, không chú ý có con gián để cho Thịnh Ca ăn phải đồ không sạch cho nên 5000 này tôi sẽ bồi thường, sẽ bồi thường bọn họ.
260 Ba nam ba nữ, chuẩn xác mà nói là ba anh chàng thanh niên đẹp trai và ba mỹ nữ chói mắt sáu người này phối hợp nhau lại càng làm tăng thêm sức mạnh, sắc mặt cao ngạo, ánh mắt ngông cuồng, còn có quần áo và đồ trang sức vô cùng xa xỉ, rõ ràng muốn nói cho người khác rằng họ đều là con em thế gia, con em nhà có quyền có thế ở Kinh thành.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Số chương: 44