Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đô Thị Thiếu Soái Chương 631 - 2: Thế Giới Quá Điên Cuồng

Chương trước: Chương 631 - 1: Thế Giới Quá Điên Cuồng



Lời vừa nói xong, tất cả mọi người im lặng.

Bát gia cười khổ vài tiếng, bổ sung:

- Theo lý tính, bất kể Hoắc Vô Túy có kết hôn hay không, vì an toàn Sở Thiên cùng với đại cục của Soái quân, nó cũng nên tới Macao cứu người. Nhưng theo cảm tính, còn có cách làm người của Sở Thiên, nếu nó không tới tìm hiểu ngọn ngành, đời này nó sống yên ổn được không?

- Nếu Hoắc Vô Túy mang thai thật sự, đứa bé kia thật là con của Sở Thiên, hơn nữa để nó gọi người khác là cha, nó làm sao chịu nổi? Nếu là mọi người, sẽ như thế nào? Cho nên, đi Macao, nguy cơ tứ phía; không đi Macao, lương tâm khó có thể bình an. Cho nên quyết định này để Sở Thiên tự quyết!

Bọn Đặng Siêu nhìn nhau, lời Bát gia hết sức thuyết phục, vì thế gật đầu nói:

- Thiếu Soái, Bát gia nói đúng, chuyện này chỉ có thể chính mình quyết định, nếu không đi, chúng tôi tất nhiên thở phào nhẹ nhõm, nhưng nếu cậu muốn đi, chúng tôi cũng toàn lực ủng hộ cậu.

Sở Thiên lâm vào trầm tư, một lát sau buồn bực nhổ ra:

- Lấy vé máy bay!

Sáng ngày thứ hai, Sở Thiên một mình ngơ ngẩn đứng ở phòng chờ bay, đến bây giờ hắn vẫn cười khổ, không thể tưởng có cái tình tiết máu chó này dính lên người mình, nếu bên trong thực có âm mưu gì, không thể không thừa nhận đó là quỷ kế hữu hiệu vô cùng, chẳng sợ ở Macao có thiên quân vạn mã mai phục, mình cũng phải mạo hiểm xông vào.

Chính như lời Bát gia, cầu được an lòng.

Vì giảm bớt phiêu lưu, hắn một mình rời khỏi Thượng Hải, mà bọn Cô Kiếm chọn tuyến đường qua Hongkong, chọn dùng sáng tối hai con đường để bảo đảm, đồng thời cũng để bọn họ có cơ hội quan sát, ở Hongkong có cơ hội nào cứu Hoắc Vô Túy đi. Căn cứ tình báo của anh Húc, trong ngoài Hoắc gia đề phòng nghiêm ngặt, không dưới trăm người canh phòng.

Tình huống này đoán chừng là lo lắng Sở Thiên phá hoại, nhưng Hoắc gia cũng thật không ngờ, Sở Thiên phá hoại không phải vì trả thù Đường Hoắc, mà là vì tình cảm với Hoắc Vô Túy phải cứu cô ra. Đường Hoàng cũng không ngờ, con gái mình thật sự có quan hệ với Sở Thiên, bà luôn cho rằng Hoắc Vô Túy nói giỡn hay để uy hiếp.

Hàng không Macao NX100, kéo dài 2h30 phút.

Thời gian bay rất nhanh đã tới, Sở Thiên cầm vé đi tới khoang máy bay, lần này đặt chỗ là khoang hạng nhất, ngoại trừ muốn ở hoàn cảnh thoải mái thả lỏng bản thân, cũng muốn mượn không gian im lặng suy nghĩ kế hoạch, càng là nơi nguy hiểm càng cần phương án hoàn thiện, bất luận chi tiết sơ hở nào đều dẫn tới chết người.

Sở Thiên vừa mới nằm lên chỗ của mình, một hương thơm nhẹ nhàng xông vào múi, hắn không thể ngăn được mở to mắt, liền thấy một khuông mặt cô gái phương đông xinh đẹp, tuổi chừng 25~26, thân hình kiều diễm tịnh lệ. Cô mặc một bộ đồng phục màu đen mềm mại, rất cao quý lịch sự tao nhã, làm nền cho dáng người chỗ lồi có lồi chỗ lõm có lõm.

Cô ngồi cạnh Sở Thiên, khẽ cười đầy thiện ý với hắn. Cô đúng là một người phụ nữ đầy quyến rũ, một nụ cười, phong tình vạn chủng, làm cho người ta mơ màng. Ngón tay trắng nõn, rất mảnh, xinh đẹp như một khối ngọc tinh khiết. Móng tay hơi dài, hương thơm của sơn móng tay dịu nhẹ; dưới ánh sáng của ngọn đèn nótrở nên long lanh, trong suốt như pha lê.

Nhìn nụ cười quyến rũ của cô, Sở Thiên cũng mỉm cười lại.

Nụ cười này như một sự khích lệ với cô, vì thế sau khi thu thập xong mấy thứ, cô gái xinh đẹp quay đầu cười hỏi:

- Em trai là người Thượng Hải à?

Sở Thiên nhẹ nhàng lắc đầu, thản nhiên nói:

- Người cổ đại, chị hẳn là người Thượng Hải, chỉ có đất và nước ở đó mới có khả năng nuôi dưỡng ra mỹ nhân bại hoại như thế.

Lấy tay che miệng cười, không chút che đậy sự vui vẻ của mình, cô gái xinh đẹp lắc đầu thở dài:

- Em nói chuyện không chỉ có khôi hài, còn rất hoa ngôn xảo ngữ, chắc là một tiểu thiếu gia, chắc có không ít cô gái trồng trên tay đi? Mặc dù chị không phải người Thượng Hải, nhưng vẫn tận hưởng câu nói đấy của em.

Sở Thiên nhún vai cười cười, cùng mỹ nữ nói chuyện phiếm thoải mái hơn không ít.

Có lẽ do ăn nói rất tâm đầu ý hợp, nên cô gái liền lấy hộp kẹo Thụy Sĩ từ trong túi xách, mở chiếc hộp tinh xảo ra,theo bàn tay đầy hương thơm đưa đến trước mặt Sở Thiên, toát ra sự mih hoặc tự nhiên nói:

- Chị tên là Tô Tố, nửa người Macao, tới đây, em, ăn kẹo! Đây là kẹo Thụy Sĩ bán với số lượng có hạn.

Sở Thiên dịu dàng cảm nhận hương thơm từ thân thể cô truyền tới, nở nụ cười đầy chất đàn ông cẩm lấy cổ tay cô gái, mềm mại không xương, hơn nữa rất mịn màng, sau khi hưởng thụ xong mới đưa tay cầm lấy viên kẹo, cười nói:

- Chị Tô, tên của chị, khiến em nhớ tới người con gái em yêu đang ở thủ đô.

Cô gái xinh đẹp nhìn chằm chằm mặt Sở Thiên, cuối cùng dừng ở cổ tay đang bị nắm, nghiền ngẫm đáp lại:

- Chị làm em nhớ tới cô gái yêu thương? Em à, hay đó là nguyên nhân em khinh bạc chị. Cổ tay chị dù mịn màng, trắng trẻo, nhưng em ăn đậu hũ như thế cũng không được đâu nhé?

Sở Thiên cười nhẹ, buông tay cô ra, xin lỗi:

- Chị Tô, ngại quá, không kìm chế được tình cảm của mình, đúng rồi, em tên là Sở Thiên!

Tô Tố vương tay ngọc ra, cũng cầm lên một viên kẹo bỏ vào miệng, lúc quay cúi đầu nhìn Sở Thiên, miệng Sở Thiên cũng đang nhai cái gì đó, mặt nở nụ cười:

- Háo sắc là độc quyền của đàn ông, huống chi em cũng nhìn thuận mắt đấy, cho nên chị cũng không trách em, đúng rồi, em đi Macao làm gì?

Sở thiên vẫn không nói gì, người tiếp viên hàng không xinh đẹp đi tới, dịu dàng nói:

- Hai vị mời thắt chặt giây an toàn, máy bay sắp cất cánh.

Sở Thiên và Tô Tố thắt chặt giây an toàn.

Máy bay chuyển động, bay lên.

Sở Thiên và Tô Tó nói chuyện thêm nửa giờ, đến khi mệt mỏi mới nằm nghỉ. Khi Sở Thiên mở to mắt, đã được 50 phút, hắn nhìn ghế của Tô Tó, không ngờ cô không có ở đó, đúng lúc có tiếp viên hàng không đi tới, vì thế cười hỏi:

- Bạn của tôi đâu rồi!

Tiếp viên hàng không cười trả lời:

- Đi toalet rồi!

Sở Thiên gật đầu, lên tiếng nói:

- Cảm ơn!

Sau khi nói xong, Sở Thiên nhờ lấy một cốc nước tinh khiết.

Lúc này, Tô Tố ngồi trên ghế tựa ngoài cửa buồng lái, thấy tiếp viên hàng không đang bưng hai cốc cafe đi tới phía buồng lái, liền đứng dậy đuôi theo tiếp viên hàng không vọt đến ép vào tường, cổ tay xinh đẹp rút ra con dao bằng ngà voi, dí vào lưng cô gái kia, lạnh lùng nói:

- Đừng lên tiếng, nếu không cô nhất định phải chết!

Giọng nói cô tiếp viên hàng không run rẩy:

- Cô muốn làm gì?

Tô Tố dùng dao ngà voi cưỡng ép tiếp viên hàng không, vẻ mặt bình tĩnh nói:

- Giờ cô có hai lựa chọn, hoặc là cô mở buồng lái ra, hoặc chết, cô làm tiếp viên hàng không chỉ là vì kiếm miếng cơm ăn, không cần phải bỏ tính mạnh ra. Cô còn trẻ, thời gian tươi đẹp còn dài.

Cô tiếp viên hàng không này mới mới lên máy bay không lâu, liền gặp cướp máy bay mười năm nghìn năm có một này, cảm thấy con dao lạnh lẽo như bang dí sát vào người, nhơ tới bạn trai anh tuấn, còn có ban đêm lãng mạn, bản năng sinh tồn của cô trỗi dậy, nghiêng đầu nhìn Tô Tố, gian nan gật đầu nói:

- Tôi, tôi nghe lời cô!

Tô Tố nở nụ cười quyến rũ, khoát tay bảo cô gõ cửa. Tiếp viên hàng không vươn tay ra giống như ăn trộm, dựa theo quy ước ngầm gõ nhẹ vào buồng lái, hai dài hai ngắn, sau đó cầm bộ đàm, cố gắng lấy lại bình tĩnh mở miệng:

- Cơ trưởng, tôi là Thái Tâm, tôi mang cafe đến rồi!

Bộ đàm truyền ra tiếng của người đàn ông:

- Được! Tôi lập tức cho người mở cửa.

Nghe thấy bên trong truyền ra tiếng đồng ý, Tô Tố thở ra khí ngột ngạt, xuất chưởng khiến cô gái kia ngất đi đặt vào một góc, còn mình tươi cười đứng trước cửa buồng lái. Không bao lâu sau, cửa mở ra, lộ ra một người đàn ông, gọi:

- Cà phê đâu? Thái Tâm, cô đang ở đâu vậy?

Bỗng nhiên, anh ta nhìn thấy khuông mặt tinh xảo xinh đẹp của Tô Tố, đang mỉm cười với mình, vì thế cũng tươi cười, còn mở miệng hỏi:

- Cô là ai?

Nháy mắt, con dao bằng ngà voi trong tay Tô Tố đâm ra xuyên thẳng lồng ngực của anh ta, chuẩn xác đâm xuyên qua tim, nụ cười trên môi còn chưa tắt liền ngã xuống.

Sau khi đắc thủ, Tô Tố không lau vết máu mà xông thẳng vào khoang điểu khiển, bên trong chỉ có cơ trưởng đang điều khiển máy bay. Hiển nhiên, anh ta đã nghe được động tĩnh, sau đó thấy Tố Tố cùng con dao đang nhỏ máu tí tách, người đồng nghiệp thì ngã xuống không động đậy, không hoảng hốt quát hỏi:

- Cô muốn làm gì?

Tô Tố nhún nhún vai, bốn phía tràn ra sự quyến rũ, trả lời:

- Muốn mày chết!

Cơ trưởng lạnh toát, cầm cái gậy phòng hộ bên cạnh đánh tới Tô Tố, theo suy nghĩ của anh ta, với thân hình cao to lực lưỡng của mình có thể đánh ngã Tô Tố nhưng gậy còn chưa tới đích đã dừng lại.

Tay trái Tô Tố nắm lấy cổ tay anh ta, vặn mạnh khiến cái gậy rơi xuống đất.

Loading...

Xem tiếp: Chương 631 - 3: Thế Giới Quá Điên Cuồng

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hải Đường Hoa Lệ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 23


Hormone Thần Bí

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 17


Hoa Đào Khuynh Quốc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 17


Vô Hạn Khủng Bố

Thể loại: Khoa Huyễn, Dị Năng

Số chương: 792


Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Thể loại: Truyện Ma

Số chương: 500