641 Diệp Lăng Phi và Vu Đình Đình ăn xong thịt nướng, liền trở về biệt thự. Đường Hiểu Uyển lúc này đang ngồi trên ghế sofa xem tivi. Vu Đình Đình lên lầu thay đồ, Diệp Lăng Phi bước tới trước mặt Đường Hiểu Uyển, cúi lưng xuống, giật cái gối Đường Hiểu Uyển đang ôm ra, cười nói: - Không phải em ngồi xem phim cả ngày đấy chứ! - Đâu có, cả buổi sáng em nằm ngũ mà, buổi chiều em mới ngồi xem phim.
642 Sàn nhảy rộng dưới lòng đất trong thành phố là địa bàn của Tôn Hoành, ngày thường rất náo nhiệt, có rất nhiều thanh niên thích tới chỗ này chơi. Song hôm nay, ở đây lại khá yên ả, có khá nhiều người muốn tới đây chơi song được thông báo rằng hôm nay sàn nhảy không hoạt động, đang tu sửa, đợi ngày mai sẽ mở cửa lại.
643 Diệp Lăng Phi nhìn Tiêu Triều Dương mặt cắt không còn giọt máu, lạnh lùng nói: - Long đầu chủ có cần kiểm tra lại thân phận của ta không, ta không ngại khi gọi điện thoại cho một số kẻ ở Bắc Kinh, cho ngươi nói chuyện một chút với mấy người trong quân đội, để mấy lão già đó xác nhận thân phận của ta với ngươi.
644 Tần Dao không hẹn được Vu Đình Đĩnh, cô đành gọi điện thông báo cho Lâm Tuyết biết. Lâm Tuyết sau khi nghe xong, liền tức giận, quát: - Có chuyện cỏn con này mà làm cũng không xong, thế cô còn có thể làm gì nữa hả? Lâm Tuyết nói xong, cúp luôn điện thoại.
645 Diệp Lăng Phi vốn định tùy ý đi dạo một lát, rồi mua ít đồ cho Vu Đình Đình và Đường Hiểu Uyển, sau đó có thể trở về biệt thự, thỏa thích hưởng thụ ***, không ngờ Đường Hiểu Uyển và Vu Đình Đình lại bị Lý Khả Hân kéo đi dưỡng da, Diệp Lăng Phi trong chốc lát trở thành kẻ cô đơn, trong lòng nghĩ hay là đi tìm Chu Hân Minh, thuận tiện bàn với Chu Hân Minh chuyện truy bắt tên sát thủ đến đâu rồi.
646 Vu Tiêu Tiếu đưa theo Diệp Lăng Phi đến ký túc xá của nàng. Diệp Lăng Phi vào trong phòng, nhìn thấy bên trong ngoài ba nữ sinh còn có ba nam sinh. Trương Tuyết Hàn mặc một chiếc váy trắng, gương mặt tiều tụy vì bệnh tim, nở một nụ cười nhợt nhạt.
647 Diệp Lăng Phi nhanh chóng cầm chai nước khoáng đến cho Trương Tuyết Hàn uống thuốc. Diệp Lăng Phi nhìn Trương Tuyết Hàn, ân cần hỏi thăm: - Tuyết Hàn, em cảm thấy thế nào? Vu Tiêu Tiếu cười nói: - Sư phụ, anh có nhầm không vậy, người ta vừa mới uống mà đã có phản úng, anh nghĩ đây là thuốc độc à! Diệp Lăng Phi cười nói: - Đây không phải là do anh quan tàm tới Tuyết Hàn sao! - Được, được, nếu như anh nói là quan tâm đến Tuyết Hàn, sau này nên đi choi với nàng nhiều hơn một chút.
648 Ăn cơm xong. Vu Tiêu Tiếu đề nghị đi hát karaoke, mọi người đều gật đầu tán thành. Vu Tiêu Tiếu thường đi hát karaoke, tuy nàng không thích hát, thế nhưng Hứa Duy lại rất thích đi.
649 Lúc này mọi thứ sắp loạn hết cả lên. Diệp Lăng Phi cảm thấy buổi tối hôm nay thật là xui xẻo, khi đi ăn thì cãi nhau với Bạch Tình Đình, đến quán karaoke thì đụng phải Trương Lộ Tuyết và Trịnh Khả Nhạc.
650 Trương Tuyết Hàn được Chu Hân Mính dìu vào phòng của mi rủi, Chu Hân Mính thấy khuôn mặt xinh đẹp của Trương Tuyết Hàn ửng hồng, vội vàng cầm một cái khăn mặt, vắt qua nước nóng, lau trán cho Trương Tuyết Hàn.
651 Chu Hân Mính bận rộn cả buổi tối, mãi tới hơn ba giờ sáng cô mới nhắm mắt nghỉ ngơi được chút. Lúc Chu Hân Mính tỉnh dậy đã là năm giờ hơn. Chu Hân Mính vội vàng chạy đi rửa mặt, sau đó liền gọi Tiểu Triệu đang ngủ ở đội cảnh sát hình sự tới văn phòng của mình, dặn dò Tiểu Triệu phải cho người bảo vệ Phó Hải cẩn thận, đợi hôm nay cô sẽ trình báo lên cấp trên để xin cho người bảo vệ Phó Hải hai tư trên hai tư.
652 Diệp Lăng Phi vừa nói xong câu này, Chu Hân Minh liền chịu không nổi mắng cho Diệp Lăng Phi một trận, nói: - Diệp Lăng Phi, anh chiếm được dễ dàng lại còn kêu gì hả, cái gì mà “một thời anh minh, hủy trong chốc lát chứ”.
653 Diệp Lăng Phi không ngờ tới tìm Tiêu Vũ Văn lại có thể gặp Sở Thiếu Lăng ở đây. Theo Diệp Lăng Phi thấy, hắn và Sở Thiếu Lăng đúng là oan gia ngõ hẹp.
654 Tiêu Vũ Văn nghe thấy câu này của Diệp Lăng Phi. Cô cũng không thẳng thắn trả lời, mà chuyển luôn sang chủ đề khác: - Diệp Lăng Phi, anh nói xem kẻ giở trò sau vụ này, ông của em có biết không? - Em thấy thế nào? Diệp Lăng Phi ngồi bên cạnh Tiêu Vũ Văn, hắn nhìn Tiêu Vũ Văn, nói: - Ông của em không giết Tống Thi, chứng tỏ đã có vấn đề rồi mà? Tiêu Vũ Văn cắn chặt môi.
655 Bỗng dưng lại chuốc lấy phiền phức lớn rồi. Diệp Lăng Phi cảm thấy mình thật sự vướng phải rắc rối lớn rồi. Tiểu nha đầu Tiêu Vũ Văn này nói gì mà yêu hắn rồi chứ.
656 Tiểu Triệu cùng thật là, sớm không tới, muộn không tới, đợi đúng lúc Chu Hân Mính hôn Diệp Lăng Phi thì hắn mới xách hộp cơm trên tay lao thẳng vào phòng Chu Hân Mính.
657 Diệp Lăng Phi không ngờ rằng tối nay tới tìm Bạch Tình Đình hắn lại có thể bắt gặp Bạch Tình Đình đang cùng một thanh niên tuấn tú bước ra, hơn nữa, khuôn mặt Bạch Tình Đình còn hiện rõ nụ cười thật tươi.
658 Diệp Lăng Phi nghe thấy câu nói này của Bạch Tình Đình, hắn nhìn gương mặt hiền dịu của Bạch Tình Đình, từ từ nói: - Tình Đình, thật sự anh mang nợ em quá nhiều, anh nên làm thế nào để bù đắp lại cho em - Em không cần anh bù đắp gì câ, anh vốn là chồng của em mà! Bạch Tình Đình băng bó xong bàn tay phải bị thương của Diệp Lăng Phi, liền nhìn Diệp Lăng Phi nói: - Ông xã, em yêu anh, em cũng không cần quá nhiều, chỉ cần anh mãi bên em cùng nhau hưởng hạnh phúc mãi mãi là được rồi! Diệp Lăng Phi xúc động, đưa tay chạm vào đôi vai nhỏ nhắn của Bạch Tình Đình.
659 Diệp Lăng Phi vừa cúp điện thoại xong, trong đầu hắn liền lóe lên một ý nghĩ, hắn nghĩ tới vấn đề quan trong nhất mà tất cả đều đang bỏ qua. Tất cả mọi người đều không nghĩ rằng Phó Hải ở trong đồn cảnh sát dưới sự giám sát chặt chẽ của cảnh sát thì dù tên sát thủ đó có giỏi đến mấy cũng không thể dễ dàng cùng lúc đối phó với nhiều cảnh sát như vậy.
660 Diệp Lăng Phi lái xe theo hai gã nam nhân trang phục rất nát này, hai gã nam nhân này mặc âu phục đã cũ nát. Diệp Lăng Phi chú ý tới nhãn hiệu trên âu phục hai người này còn chưa bỏ đi, liền chứng minh hai người này căn bản là không hiểu được nhãn hiệu này đại biểu cho cái gì.