621 Diệp Lăng Phi đưa Trương Lộ Tuyết trở về nhà. Sau đó lại tiễn Trịnh Khả Nhạc về tận dưới lầu phòng cô. Vừa đi đến đó thì cả hai đều nhìn thấy một gã say túy lúy đang hồn nhiên hét tên một cô gái.
622 Diệp Lăng Phi nằm trên giường nhìn lên bóng đèn treo trên trần nhà. Nghe thấy tiếng gõ cửa hắn nói hai tiếng “vào đi”, nhưng cũng không có thêm bất kỳ chuyển động nào.
623 Ngày hôm sau mới sáng sớm Diệp Lăng Phi đã lái xe đến công ty bảo hiểm Dân An. Khi đến nơi hắn đã thấy ông giám đốc Vu Uy mặc bộ quần áo màu xanh lam đứng trước cửa văn phòng làm việc.
624 Phương Linh thể hiện thái độ bất bình thay cho Diệp Lăng Phi. Theo cô thì rõ ràng cái yêu cầu kia của Vu Uy là mượn cớ để tống cổ Diệp Lăng Phi đi cho nhanh.
625 Không chỉ có Phương Linh nghi ngờ về khả năng nghe hiểu của mình mà cả Đổng Học Dân cùng đang hoài nghi bản thân mình. Trong lòng Đổng Học Dân hiểu rất rõ, hợp đồng này của bảo hiểm Dân An khó lòng thành công.
626 Câu nói này của Bạch Tình Đình không chỉ khiến Trương Lộ Tuyết sửng sốt mà cả Diệp Lăng Phi cũng không biết Bạch Tình Đình nói câu này là có ý gì. Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình hỏi: -Bà xã, em nói vậy là có ý gì? Bạch Tình Đình cười lạnh nói: -Ông xã, trong lòng anh hiểu rất rõ.
627 Phương Linh mời mọi người ăn cơm, địa điểm là tại quán ăn ven đường Quang Vinh có tên “Ngon Lại Đến”. Phương Linh kí xong họp đồng, tiền kiếm được có ít cũng phải sáu nghìn tệ.
628 Diệp Lăng Phi ngồi trong xe cảnh sát của Chu Hân Minh, hôm nay hắn không đi xe. Ngồi trong xe, tay kẹp điếu thuốc, hắn nhìn Chu Hân Minh nói: - Hân Minh, em nghĩ là ai đã giết tên đó? Chu Hân Minh nghiêng mặt quay ra nhìn Diệp Lăng Phi, nói: - Sao em biết được, có thể có kẻ nào đó muốn báo thù chàng? Diệp Lăng Phi cười nói: - Hân Minh, chính anh tận mắt chũng kiến tên sát thủ giết ngươi đó.
629 Diệp Lăng Phi không hiểu đã xảy ra chuyện gì, hắn hồ đồ hỏi: - Cái gì hỏng? - Hôm nay không phải ngày an toàn. Chu Hân Minh oán hận nói: - Đều tại anh cả.
630 Mới sáng sớm Chu Hân Minh đã thức dậy rồi, cũng không chào Diêp Lăng Phi môt tiếng đã chạy đi đột ngột, tối qua Diêp Lăng Phi an ui cô đừng có lo lắng nhưng lam sao mà Chu Hân Minh không lo cho được.
631 Diệp Lăng Phi vừa nhìn thay Lý Khả Hân bật cười, hắn đưa tay ra chui nhưng giọt lệ trên mặt Lý Khả Hân nhẹ nhàng nói: - Khả Hân, không sao rồi. Lần nay xem như là một bài học, lần sau đừng có tùy tiện tin người là được! Hai tay Lý Khả Hân chùi những giọt lệ trên mặt mình, gật đầu nói: - Em biết rồi! - Nào, hôn cái nào! Diệp Lăng Phi nói xong còn không đợi Lý Khả Hân có bất kỳ phản ứng nào đã hôn một cái trên môi Lý Khả Hân, sau đó cố ý nói: - Ày da, sao môi của Khả Hân không ngọt mà lại mặn thế này! - Đó là nước mắt! Lý Khả Hân không vui nói.
632 Những lời nói này của Diệp Lăng Phi khiến cho Lý Khả Hân sững sờ, tay phải Lý Khả Hân cầm tách trà đã pha đặt trước miệng, khi nghe thấy Diệp Lăng Phi nói vậy, Lý Khả Hân đặt tách trà xuống không dám tin nói: - Không phải đó chứ, người ta là nhân viên chuyện nghiệp của công ty bảo hiểm, sao có thế nói dối được chứ? Diệp Lăng Phi cười nói: - Sao không thể, ai nói nhân viên chuyện nghiệp không thể nói dối chứ, em thử nghĩ xem, hành vi do con người gây nên không cần đền bù tiền, chẳng lẽ ngay cả món tiền nay em còn tính không ra? - Em không tin đâu! Chẳng đến nỗi thế chứ! Ngữ khí của Lý Khả Hân không tin mấy, cô nhìn Diệp Lăng Phi nói: - Anh là người của công ty bảo hiểm đó, anh về nghe ngóng xem sao! Em luôn cảm thấy bất an trong lòng! - Không có gì! Anh đã nói cho dù bọn họ có không muốn đền tiền anh cũng bắt bọn họ đền tiền! Diệp Lăng Phi cười nói: - Anh là ai chứ! Anh là Diệp Lăng Phi không có gì là không có thể.
633 Diệp Lăng Phi cùng Vu Đình Đình vừa chạy vào con hẻm đó, vừa đến đẩu hểm thì phát hiện có một chiếc dép lê bị đánh rơi ở trong góc hẻm, Vu Đình Đình vừa nhìn thấy chiếc dép lê liền lo lắng nói: - Diệp đại ca, đó là dép của Tần Dao! Diệp Lăng Phi nhíu mày, linh cảm có chuyện không hay.
634 Diệp Lăng Phi nhận thấy, lần này Tần Dao gặp phải chuyện lớn như thế còn có thể nghĩ đến việc nhờ Vu Đình Đình nói giúp cho mình đã chứng tỏ tiểu cô nương Tần Dao này rất không đơn giản tí nào.
635 Tần Dao mặc chiếc áo ngủ màu trắng ngồi trên giường, mắt cô quan sát thật tỉ mỉ cách bài trí từng ngóc ngách trong phòng, đối với Tần Dao mà nói, nguyện vọng lớn nhất của cô chỉnh là có được căn phòng như thế này.
636 Chu Hân Minh nhìn thấy Diệp Lăng Phi không nói gì, cô bất bình nói: - Thôi vậy, Tình Đình đã giận rồi, bây giờ cô ấy không muốn gặp anh, Tình Đình còn nói đã đạt được sự thoả hiệp với Trương Lộ Tuyết, hai người bọn họ sẽ mặc kệ anh, cô ấy để cho anh thoải mái thích thế nào thì làm thế ấy.
637 Lúc Diệp Lăng Phi chạy xe đến bãi biển thì bọn người Phương Linh đã nô đùa bên bãi biển rồi. Sau khi hắn đỗ xe xong vừa bước xuống xe đã nhìn thấy Phương Linh mặc đồ bơi gợi cảm đang vẫy tay với hắn.
638 Phương Linh vừa nghe Diệp Lăng Phi đánh giá mình như vậy, liếc mắt trừng Diệp Lăng Phi một cái, gay gắt nói: - Tôi độc ác cùng là bị mấy người đàn ông xấu xa các anh dồn ép.
639 Tiêu Vũ Văn vừa xuất hiện lâp tức thu được sự chú ý của tất cả mọi người, nhưng điều mà mọi người không ngờ tới là Tiêu Vũ Văn lại đến tim Diệp Lăng Phi.
640 Đình Đình vừa đi chưa được mấy bước thì Tần Dao lại đuổi theo, cô kéo tay Vu Đình Đình nói: - Đình Đình, câu sao vậy, sao mình luôn cảm giác thái độ của cậu đối với mình đã thay đổi rồi, là vì mình đi nên câu mới giận phải không? - Không phải! Vu Đình Đình dừng bước nhìn Tần Dao nói: - Tần Dao, chỉ là trong lòng mình có chút hỗn loạn, cậu đừng có ép mình nữa, chúng ta là bạn thân của nhau, điều này không sai tí nào, nhưng bản thân cũng nên có khoảng không gian riêng của nhau, mình thật sự không muốn đi chơi, cũng không muốn gặp chị gì đó của cậu, mình bây giờ chỉ muốn về nhà.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Võng Du, Xuyên Không
Số chương: 50