61 Tốc độ của Mộ Thiên Dao có bao nhiêu nhanh chóng? Trong dãy núi chỉ ưu lại từng đạo tàn ảnh, có thể nói người có công lực vậy đã đạt đến cảnh giới lô hỏa thần thanh ——Từ cao xuống thấp vách núi đen bước bước đều là hiểm chiêu, nhưng không thể không nói đây là một con đường thỏa đáng nhất, ngay cả Mộ Thiên Dao cơ hồ đều đã quên một chỗ như vậy, ỷ vào mặt trên vách núi đen vạn trượng còn có một tầng chướng khí thiên nhiên che chắn ——Sự tình của Ác Ma cốc Mộ Thiên Dao cũng không phải rất để ý, nhưng dù sao lão nhân kia cũng cùng hỏa bạo lão cha của nàng có chút quan hệ, dù thế nào đi nữa mình cũng không thể để cho người ta tiến chiếm hang ổ hắn đi? Huống chi, bây giờ còn liên lụy đến Huyền Thiên cốc… Nghĩ đến đây, Mộ Thiên Dao không khỏi có chút hoài nghi, liệu có phải hỏa bạo lão cha của nàng ngay từ đầu đã biết nàng chính là hậu duệ của Huyễn Thần tộc, cho nên mới đưa nàng tới nơi này hay không?Suy nghĩ rất nhiều thứ nhưng không vì thế mà thân pháp của Mộ Thiên Dao sẽ chậm lại, chỉ chốc lát sau, nàng đã đến đối diện vách núi đen——Khi vừa nhìn thấy trận pháp bị phá hủy, hai mắt Mộ Thiên Dao nhất thời bốc hỏa, không ngờ rằng nàng vẫn muộn một bước ——“Sư phụ ——” đột nhiên, một thanh âm hô nhỏ rơi vào trong tai Mộ Thiên Dao, Mộ Thiên Dao biến sắc, sau đó phất tay một cái,vài mảnh lá cây tự động bay đi, rất nhanh đánh tới địa phương vừa phát ra thanh âm ——“Oanh —— “Lá cây hóa thành một hàng dài lục sắc, rất nhanh thổi quét, nơi nào nó đi qua, cành cây hoặc bị bẻ gãy hoặc bị nghiền nát, ngay cả cỏ nhỏ cũng bị quấy dập ——Một thân ảnh hồng sắc đạm nhạt rất nhanh tránh qua một bên, sau đó chật vật đứng dậy, trên khóe miệng còn rỉ ra một tơ máu tiên diễm, quần áo trên thân cũng có chút hỗn độn,trên cánh tay còn có vài đạo vết thương sâu thấy cả xương.
62 Vừa quay lại trong cốc, liền phát hiện vài người rõ ràng đã xin về nhà, lúc này cư nhiên xuất hiện ở Ác Ma cốc…Thương Hàn vẻ mặt âm trầm, dựa lưng vào vách tường, băng lạnh.
63 Hào quang tử sắc đã tan hết, bên trong là một cảnh tượng, mà bên ngoài lại là một cảnh tượng khác…Mộ Thiên Dao mặt không chút thay đổi nhìn mấy chục người bị nhốt ở trong trận pháp, trong mắt là một mảnh trong trẻo lạnh lùng, không có chút dao động nào ——Sắc mặt của những người ở phía sau cũng là khác nhau… Thương Hồ vẫn cười đến vô tâm vô phế như trước, giống như tất cả mọi chuyện xảy ra hiên thời đều không liên quan gì đến hắn, hắn đây chỉ là đi theo Mộ Thiên Dao xem kịch vui mà thôi——Sắc mặt Thương Hàn phức tạp nhìn bóng lưng thẳng tắp của Mộ Thiên Dao, khóe miệng có chút cười khổ, may mắn… May mắn rằng mình đã lựa chọn đúng…Hai mắt Thương Thiên tràn đầy hưng phấn nhìn phía dưới, mọi người phái trong trận pháp đang tự tàn sát lẫn nhau.
64 Ba người nhất thời biến sắc, liều mạng tụ tập nội lực trên tay, hung hăng đánh về màn vây tử sắc kia…Nhưng cũng không có tác dụng gì. Màn hào quang tử sắc vẹn nguyên như cũ.
65 Chuyện này cứ như vậy hữu kinh vô hiểm trôi qua. Lắc lắc đầu, đến bây giờ, Từ bá vẫn còn hoài nghi, bên ngoài rõ ràng đến nhiều nhân mã như vậy, cũng dễ dàng bị bỏ quên như vậy, rõ ràng ngày đó động tĩnh rất lớn, nhưng sau đó, cũng chỉ là sấm to mưa nhỏ thôi…Không thích hợp a thật không thích hợp ——Từ bá không còn mang bộ dáng lão nhân dọa người như lúc chiều, nhưng trong óc vẫn suy nghĩ: “Thiếu gia a, điều đó thật không có khả năng a! !”Nhẹ nhàng cong khóe môi lên, một chút ý cười trước xuân phong hiện lên, cả người giống như tắm rửa dưới ánh sáng mặt trời, nháy mắt trên mặt nàng sinh ra một loại tên là quang mang thánh khiết, làm cho Từ bá là lão nhân không biết sống bao nhiêu năm rồi còn cư nhiên sinh ra rung động chớp mắt, trong lòng không khỏi âm thầm mắng: cầm thú a cầm thú! !Đồng thời, một đám đồ đệ cũng đối với Mộ Thiên Dao khác hẳn đi.
66 Thanh Sơn xanh ngắt, nước bích xa xăm. Mặt trời đã lên cao hết sức, sương vẫn chưa tan, tầng tầng lớp lớp đan vào nhau. Sauk hi đi hết đường hầm trong Vô Nhai động, ánh sáng lại hiện ra trước mặt.
67 Nghe thấy Mộ Thiên Dao hỏi như vậy, nhất thời, Thương Thiên rủ hạ đầu, hai má ẩn ẩn có chút phiếm hồng, quanh co nói: “Ta… Ta nghĩ đi theo đến xem…” Nói xong, toàn bộ cổ cũng hồng thấu.
68 Trống trải mênh mông, hơi thở phong cách cổ xưa cổ xưa, , nhưng thật ra không có chút mùi ẩm mốc khó ngửi nào. Hào quang trong suốt bắn ra khắp bốn phía, nếu không phải còn có thể hô hấp, Mộ Thiên Dao sẽ cho rằng nơi này là một chân không trống trải mất ——Ngẩng đầu, ngắm nhìn chung quanh, lúc này Mộ Thiên Dao rất cảm xúc đã lâu mới về thăm quê cũ.
69 Suy nghĩ một chút,nàng cũng lấy ra chìa khóa để mở cửa đá trước mặt ——Chờ đến khi nhìn rõ ràng tình cảnh trước mặt, sắc mặt Mộ Thiên Dao lúc này biến đổi.
70 Trong một khoảng thời gian không khí có chút ngưng trệ. Thương Thiên thất thần nhìn Mộ Thiên Dao bên cạnh, đối với nội thương của mình thì hoàn toàn không cảm thấy gì.
71 Ủy khuất nhìn nhìn khuôn mặt Mộ Thiên Dao đã đen sì, Thương Thiên không thèm để ý mặt mình bị nàng tát một cái, trong mắt còn ẩn chứa ý cười thản nhiên.
72 Dù là da mặt Mộ Thiên Dao có dày thế nào đi nữa, vẫn nhịn không được nóng lên một trận. Vì thế, nàng làm một động tác mà đại đa số mọi người sẽ làm——đưa mau tay che bộ vị trọng yếu…=))“Rầm…” Trong nước truyền đến tiếng động rất nhỏ, nhất thời Mộ Thiên Dao cũng không thèm thẹn thùng nữa : “Chết tiệt, ngươi còn muốn nhìn bao lâu a.
73 Lúc này Ác Ma cốc phá lệ im lặng. Đường xuất cốc bị chặn, tuy rằng đến bây giờ bọn họ cũng chưa biết phải làm thế nào , nhưng con đường duy nhất xuất cốc đã bị cản trở một thời gian rồi.
74 Không thể không nói,cái tên Mộ Thiên Dao này làm người vẫn rất thành công. Vừa nghe nói nàng có nguy hiểm, nhất thời, khắp trên dưới cao thấp trong cốc, sôi trào ,ngay cả Thương Phong ngày thường ít qua lại cùng Mộ Thiên Dao đều nhịn không được sốt ruột …Bất quá, mấy người đều vô thanh vô tức nhắm tới cửa chính vào Vô Nhai động mà ào đi…Nhìn lẫn nhau, hơi thở quỷ dị lưu chuyển, mấy người vẫn im lặng nhìn nhau, hoa lửa bắn ra bốn phía.
75 Trên giường Bạch Ngọc, hai thân hình gắt gao dây dưa, Mộ Thiên Dao hung hăng cắn cắn Thương Thiên cho hả giận. Đầu lưỡi như cuồng phong cuốn vào, quấn quanh cái lưỡi thơm tho.
76 Như gió thu cuốn hết lá vàng quét sạch bảo bối của Huyễn Thần tộc một lần, Mộ Thiên Dao lúc này cũng coi như là phú ông , nga, là phú bà rồi a…Không thể không nhắc tới, tử sắc ngọc trong cơ thể nàng thật sự là bảo bối a.
77 Bên ngoài náo nhiệt rầm rầm,bên trong cũng là một mảnh xuân sắc khôn cùng. Bất quá, xuân sắc trong phòng có điểm khác thường. Chỉ thấy,trên thảm hồng sắc thượng hạng, có một tuyệt thế mỹ nam đang chật vật nằm, áo hơi hơi xốc lên, lộ ra da thịt tuyết trắng non mềm bên trong, sáng bóng oánh nhuận, quả nhiên là mê người.
78 Lúc này, trên đài biểu diễn phía dưới, Vân Vũ phong tư xinh đẹp vừa vặn lắc mông, một bước rung động tiêu sái lên đài. Mông lớn phong tao nhất thời làm cho nửa người dưới của không ít nam nhân lập tức có phản ứng.
79 Thời điểm hoa khôi Hoa Thi Thi xuất trướng không khí đạt tới điểm cao nhất —— Hoa Thi Thi không đủ yêu, không đủ mị, không đủ động lòng người, nhưng nàng tuyệt đối đủ mỹ! !Đây là một cái kết luận được đưa ra khi Mộ Thiên Dao nhìn thấy nàng.
80 Quay đầu, híp hai mắt tinh tế đánh giá Hoa Thi Thi ——Đột nhiên, Mộ Thiên Dao tà mị cười, người đó thật buồn cười, cư nhiên dám đem chú ý đánh tới nàng.