81 “Vân Nhi, đi đem bánh quy xốp bưng tới mời sư phụ nếm thử…” Thương Phong nhìn vẻ mặt Mộ Thiên Dao không có gì biến hóa, nhất thời có chút bực mình, đối với Vân Vũ đứng ở bên cạnh hận nghiến răng ngứa nói.
82 Chậm rãi thong thả đi bộ đến, ánh trăng âm u , quần áo hai người hỗn độn, vừa xem đã biết rõ ràng có gì không ổn rồi. Nhất thời, sắc mặt Thương Dương có chút khó coi , ẩn ẩn có chút lửa giận nghiêm trọng, hai mắt phẫn nộ nhìn Mộ Thiên Dao, sau đó ghen ghét trừng mắt nhìn Thương Thiên một cái, ngữ khí dày đặc âm lãnh: “Sư phụ, các ngươi thật rất tiêu sái a…”Mấy ngày qua Thương Dương vốn cũng rất rối rắm.
83 by Phong Nhược Huyên Vân Vũ kêu như giết heo nửa ngày mới phát hiện thế nhưng không có người để ý tới mình, nhất là nơi này vẫn trong tiểu viện của Mộ Thiên Dao.
84 Oán khí, oán khí aTrong Ác Ma cốc không ít oán linh tung bay từng ngày. Võ công Thương Hồ đột nhiên tăng mạnh, nguyên nhân của nó ở chỗ, hắn không sợ chết muốn đánh ai đó, mỹ kỳ danh viết: tỷ thí.
85 “Ngươi ······ “ Hai mắt Vân Vũ có chút sương mù, sau đó sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên, đã biết hết thảy đều do Mộ Thiên Dao giở trò quỷ —— lạnh nhạt cười nhẹ như xuân phong : “Không có gì, chỉ là một ít thuốc bột sẽ làm người nổi điên mà thôi···” Mộ Thiên Dao nhìn thấy hoài nghi trong mắt Vân Vũ, lạnh nhạt truyền âm: “Loại thuốc bột sẽ đem hết ghen tị cùng ác độc trong lòng người tăng thêm mấy chục lần.
86 Không ngờ rằng tùy tiện gặp được một người cũng là cao thủ. Mộ Thiên Dao đã bị kích thích , nói đến đây, nàng còn đúng là không biết gì về thế giới này, cũng mặc kệ chậm rì rì tiến vào trong thành.
87 “Phách phách…” Gió nhẹ bên tai di động, bỗng dưng một cái bóng người đột nhiên xuất hiện. Dáng người phiêu dật so với Mộ Thiên Dao còn tiêu sái hơn mấy phần, tóc dài ở không trung phất động.
88 Sáng sớm, Mộ Ai thành được bao phủ trong màn sương mù dưới ánh triều dương rạng rỡ phá lệ thần thánh. Mộ Thiên Dao dường như không có việc gì đi vào trong đại sảnh, gọi một món cháo thanh đạm ăn sáng, vừa lắng nghe, vừa đánh giá người chung quanh.
89 Hai mươi cao thủ đến, rất nhanh đã tới gần Mộ Thiên Dao. Quay qua Mạch Thượng Trần thấy ngay lập tức sắc mặt hắn biến hóa, ánh mắt Mộ Thiên Dao phức tạp nhìn hắn, trong lòng rõ ràng, trong loại đại gia tộc này có bao nhiêu âm mưu tranh đấu, không phải loại ‘Tiểu’ dân chúng như nàng có thể quản được.
90 Bóng đêm âm u, cũng không ảnh hưởng đến Cổ Phong hoàng cung đèn đuốc huy hoàng, kéo dài khắp cả cung điện, tinh lượng như ban ngày. Một thân ảnh mạn diệu mảnh khảnh quanh co khúc khuỷu đi tới.
91 Ngày thứ hai, Mộ Thiên Dao liền tay áo vung lên, mang theo Mạch Thượng Trần dẫn đầu tìm tới hỏa nhân Tiêu Dao trang lưu lại—— “Sư phụ, chúng ta chỉ có hai người! !” Mạch Thượng Trần không biết làm sao nhìn sư phụ có chút hưng phấn quá độ.
92 Đêm, toàn bộ Mộ Ai thành bị bao phủ trong màn đêm tối tăm, thầy thuốc trong thành người người kinh sợ, sợ chính mình gặp phải tai ương, nhất là các thầy thuốc danh khí lớn ——Đây cũng là lần đầu tiên, ban đêm Mộ Ai thành náo nhiệt như vậy, đương nhiên, đối với mỗ nhân ghé vào mái nhà cho gió thổi mà nói, đêm nay, cũng thật mê người —— “Hủy dung ? Ngươi thật độc…” Một bên không quay đầu lại nói xong, một bên kéo ngói vụn ra để nhìn xuống dưới.
93 Gió thu khinh đến, mang theo bi thương nhè nhẹ, cũng sắp đến lúc rét đậm rồi. Cổ Phong lệch về phía nam, cho nên độ ấm không quá thấp, vẫn còn chưa có tuyết rơi.
94 Vẻ mặt Mộ Thiên Dao tối tăm nhìn đoàn người Mã thái thú đã bao vây quanh bọn họ: “Có chuyện gì mà phải làm phiền thái thú đại nhân rảnh đến thăm một tiểu dân chúng như ta vậy? ?” Châm chọc mở miệng, trong lòng cũng đã trấn định lại, trước đừng nói còn có Cổ Phong Nhu ở trong này, dù thế nào thái thú này cũng không thể đối phó công chúa người ta đi? ?“Mộ công tử, thật có lỗi, ta nghĩ, ngươi phải theo chúng ta đi một chuyến …” Mã thái thú mặt không chút thay đổi vung tay ra lệnh cho ban nha dịch phía sau: “Mang đi!”Chọn nhíu mày, nàng đang chuẩn bị nói, đột nhiên —— “Thái thú đại nhân, bằng hữu này của ta phạm vào chuyện gì a, cần thái thú đại nhân tự mình tiến đến bắt người vậy?”Cổ Phong Nhu nhẹ nhàng tiến lên.
95 Mưa đã tạnh, không khí tươi mát, bầu trời xanh biếc không một gợn mây. “Không khí mới sau cơn mưa, thời tiết thu muộn… Ha…” Mới nói được hai câu, liền nhịn không được ngáp một cái, khóe mắt nhìn đến một mảnh phấn hồng – Cổ Phong Nhu?“Mộ công tử thật có nhã hứng…” Cổ Phong Nhu cười nhẹ, nhất thời, cả khuôn mặt tản ra một loại sức sống, gương mặt không quá làm cho người ta kinh diễm, thoạt nhìn cũng có vẻ phá lệ xinh đẹp.
96 Một thân ảnh đạm mạc lạnh lẽo đang đứng cách đó không xa, tà tà dựa vào cây cối. Hắn nhìn lướt một vòng, ánh mắt lãnh mạc như hồ sâu, lợi hại như ưng, cả người phát ra khí tràng sát phạt lạnh lẽo, ngay cả Mộ Thiên Dao cũng cảm thụ đến.
97 Tà dương mơ màng, nước sông xa xăm, khắp núi đồi trải vàng óng ánh, một hắc mã phát ra tiếng phì phì trong mũi, chậm xa xăm thoảng qua…Trên lung chở 2 người dung mạo tuyệt sắc không dính bụi phàm trần, một người hoàn mỹ như trích tiên, một kẻ như sát thần lãnh khốc, nhưng đều thật nhất thiết biểu hiện một chữ —— mỹ.
98 “Vân Kỳ công tử bây giờ bắt đầu tiếp khách? Là thật sao ?” Đang lúc không khí trong phòng vạn phần xấu hổ, thanh âm mấy người bên ngoài nhỏ vụn nói chuyện nhẹ nhàng tiến vào.
99 Lầu 3, phòng cao cấp nhất Tiểu Cúc quán, phòng trang hoàng không phải rất hoa lệ, nhưng rất là u tĩnh, bốn phía cách âm hiệu quả phi thường tốt, trong phòng trần thiết có vẻ mộc mạc, nhưng đây cũng là phòng cao quý nhất Tiểu Cúc quán…“Cái gì?” “Phách.
100 Đúng lúc Mộ Thiên Dao đang giằng co bên trong, nghe thấy thanh âm như thế, nhất thời cả gương mặt đen xì. Vươn ngón tay chọc chọc Thương Hàn vẫn bất động như núi: “Haiz, haiz…”“Cái gì?”Thương Hàn kiên trì ôm lấy Mộ Thiên Dao, tự nhiên cũng nghe đến tiếng vang bên ngoài, bất quá, liên quan gì đến hắn chứ? Hắn mới lười đi quản đó —— “Là tiểu tam a…” Mộ Thiên Dao dựng thẳng lỗ tai, tuy rằng thanh âm hơi thay đổi một chút, nhưng cái ngữ khí ái tài đó, khắp thiên hạ không tìm ra được cái thứ hai…(Ô…ô, “tiểu tam” xuất hiện rồi)Ánh mắt Thương Hàn hơi lóe, xoay người ngăn chận Mộ Thiên Dao, vươn ngón trỏ dựng thẳng ở bờ môi: “Suỵt… Sư phụ hẳn cũng không muốn bị bại lộ đi, không cho phép nàng ra mặt, ta đến xử lý ——” Nói xong đem đầu đặt ở trước ngực Mộ Thiên Dao, đôi tay bắt đầu vuốt ve trên da thịt trắng mịn, ánh mắt cũng dần dần trở nên thâm trầm… Mộ Thiên Dao mạnh bắt lấy cái tay từ từ xâm nhập vùng cấm địa, ánh mắt cũng hơi hơi có chút ảm, thanh âm trầm thấp quát: “Lăn, đi giải quyết người bên ngoài trước, sau đó trở về phòng! !”—————— Hồng Phong thành, rừng cây cối nguyên thủy kéo dài nghìn dặm, nguy hiểm bên trong rất lớn, không có người nào biết bên trong rốt cuộc có cái gì nguy hiểm, nhưng trừ bỏ sân săn bắn thiên nhiên ở ngoài Hồng Phong thành, bên trong có một đường ranh giới, nếu lướt qua, sẽ không còn có cơ hội đi ra —— Việc này không chỉ có riêng người Hồng Phong thành biết đến, mà mọi người khắp thiên hạ đều biết đến.