21 - Mới 8h30 àh, có đi đâu nữa không? - Nó hỏi tôi - Đi ăn - Ùhm đi ăn nhé. - Nó nhìn tôi cười khiến tôi. . . . . . . bối rối. Có lẽ trong màn đêm ai cũng đẹp hơn, cũng dễ thương hơn.
22 - Nhìn mặt con Lỳ kìa - Coi chừng có sẹo - Bớt dễ thương cũng tốt hehe - thằng Hoàng nói " Cốp " Anh Đen đập 1 cái vào đầu nó rồi ãnh nói : - Con Na mà bị sẹo ở mặt thì tao thề tao sẽ khiến cho 2 con kia ba má không nhận ra luôn.
23 - Tao xin lỗi khi nào? Tôi không tin đó là Thảo. Có lẽ nó say quá thôi, có lẽ là vậy. Sao tôi khờ thế, sao ngu thế? Sao không ích kỹ, sao cứ nghĩ tới người ta mà nào biết người ta đâu bao giờ nghĩ tới mình.
24 - Thôi ăn đi Tôi liên tiếng " chữa cháy ". Rồi cả đám nhìn nhau cười. Nhìn nó trông dễ thương lắm mà. Lần đầu tiên tôi như thế này đấy. ăn sáng xong, đi uống cafe.
25 - Mày khóc đó àh? - Àh không ! Chạy có con gì nó bay vào mắt - Mày đeo kính mà - Tao cũng không biết nữa, nghĩ sao tao khóc? - Ừ Tôi phóng xe nhanh trong gió lạnh.
26 Đến chiều hôm sau đi học. . . . . Ba tôi thì rất dễ nên để Trường đến chở tôi đi học. Lên đến trường thì tôi gặp nhiều ánh mắt tò mò. Có lẽ họ tự hỏi rằng : " 2 đứa này quen nhau àh? " , " Sao lại đi chung thế? ".
27 - Hả? - Chỉ có cách đó làm cho nó ở lại thôi CẢ bọn ngẫm nghĩ một lúc thì thằng Bon nói : - Giả làm bị tai nạn. Ba tao làm ở bệnh viện để tao nhờ ỗng.