301 Tán ngẫu với bà Đàm hết cả ngày, bởi vì Đàm Dịch Khiêm quy định cô không được làm bất kỳ việc gì, thành ra cô đành nằm trên giường nói chuyện với hai đứa trẻ trong bụng.
302 Mới chỉ là sáng sớm, nhưng ánh sáng mặt trời dịu nhẹ đã lan tỏa khắp trong căn phòng, Hạ Tử Du khoan khoái ngồi dậy vươn vai một cái với ánh sáng mặt trời sáng rực đang chiếu rọi vào trong phòng, sau đó xuống giường, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập sự thỏa mãn cùng vui vẻ với cuộc sống hôm nay.
303 Những lời này của chị Dư khiến Hạ Tử Du giật mình. Bà Đàm nhíu mày nói, "Chuyện của cô ta đã chẳng còn liên quan gì đến nhà họ Đàm chúng tôi, tôi sẽ không giúp cho cô ta.
304 Nhà họ Đàm. Bà Đàm vừa nhìn thấy Hạ Tử Du và Đàm Dịch Khiêm về liền vội vã đi ra đón. "Tiểu Du, thế nào rồi? Là con trai hay con gái?"Hạ Tử Du mím môi cười cười, ngước mắt liếc nhìn Đàm Dịch Khiêm.
305 Áo cưới của Hạ Tử Du là do nhà thiết kế người Mỹ gốc Hoa nổi tiếng VeraWang thực hiện, không chỉ phù hợp với đường cong của người Phương Đông, vì phối hợp với cái bụng mang thai bốn tháng đã nhô lên của cô, nhà thiết kế VeraWang còn cố ý tạo những nếp uốn mềm mại trên eo, nhìn vào cô cứ như người không có mang thai, những đường cong lung linh lộ rõ.
306 Thời gian trôi qua một cách vui vẻ, chớp mắt một cái chỉ còn ba ngày nữa là đến lễ cưới của Đàm Dịch Khiêm và Tử Du. Tuy người nhà họ Đàm vẫn chưa tuyên bố lời mời chính thức với giới truyền thông, nhưng phần lớn các phóng viên của những kênh truyền thông lớn cũng đã biết tin đó, đều đang âm thầm dự đoán hôn lễ của bọn họ là bao giờ.
307 Tiệc chiêu đãi các phóng viên được tổ chức tại khách sạn bảy sao ‘LLD’ của Đàm Dịch Khiêm. Tiệc tùng linh đình, quần áo lụa là thơm ngát, người có thể tham gia buổi tiệc lần này đều là thương nhân chính trị những nhân vật nổi tiếng mong được nhờ cậy vào nhà họ Đàm cùng người trong giới truyền thông nổi tiếng các nơi trên thế giới.
308 Ngồi ở đầu giường hồi lâu, Hạ Tử Du định lấy điện thoại gọi cho Đàm Dịch Khiêm thì mới nhớ điện thoại di động mình đã hết pin, cũng quên mất là mình vẫn đang sạc pin cho nó.
309 Hôm sau. Trong tay Đàm Dịch Khiêm xách theo một giỏ trái cây, ôm một bó hoa tươi cùng với Hạ Tử Du đi vào phòng bệnh của bà Hạ. Bà Hạ hiện đã tỉnh, đang tựa vào đầu giường, sắc mặt hồng hào xem ra đã không có chuyện gì nữa.
310 Ba ngày sau tại nhà họ Đàm. "Ba, mẹ. . . . "Liễu Nhiên mừng rỡ chạy về phía ba mẹ mình. Đàm Dịch Khiêm bế Liễu Nhiên lên, cũng như trước kia thân mật yêu thương hôn con gái của mình.
311 Xế chiều, trên sân cỏ trong vườn hoa nhà họ Đàm. Bà Hạ cùng với Liễu Nhiên đang chơi đùa trên bãi cỏ, Hạ Tử Du thì ngồi trên ghế dài trong vườn hoa. "Con xem, con nghịch đến đầu đầy mồ hôi rồi kìa, đến đây bà ngoại lau cho.
312 Lễ thành hôn của con trai, bà Đàm phải mất hơn một tháng bỏ công sức lo liệu cho hôn lễ, đây đương nhiên là buổi lễ được muôn người ở Los Angeles thậm chí toàn bộ thế giới rất quan tâm.
313 Hơn một giờ sau, đó là hơn một giờ chiều. . . . Cách thời gian bắt đầu tổ chức nghi thức hôn lễ còn khoảng hơn một tiếng đồng hồ, nhưng vì sợ có điều sơ xuất, cô và Đàm Dịch Khiêm đều phải có mặt tại nơi tổ chức hôn lễ sớm hơn.
314 Hạ Tử Du không hề nhận ra phần tình cảm sâu nặng trong lời nói của Robert, cô hoàn toàn chỉ nghĩ rằng Robert tặng cây ‘củ cải’ cho mình chỉ đơn giản là một phần quà cười, vì vậy cô vui vẻ đáp lại Robert, "Cám ơn anh, em rất thích!"Robert chỉ cười nhẹ, ánh mắt nhìn cô vẫn là sự ấm áp nhẹ nhàng từ xưa tới nay chưa hề thay đổi.
315 "Tử Du. . . . Tử Du. . . . "Tại khoảnh khắc Hạ Tử Du nâng váy xoay người chạy đi thì Robert cũng bám gót theo ở phía sau Hạ Tử Du. Không còn nụ cười xinh xắn dào dạt trên khuôn mặt của một cô dâu mới cưới, cũng không còn thần thái phấn khởi của trước đó nữa, chỉ trong chớp nhoáng Hạ Tử Du giống như một quả hồng mềm bị màn sương giá lạnh vùi dập, toàn thân chết lặng không còn sức sống.
316 Chị Dư được các y bác sĩ trùm một tấm vải trắng đẩy ra ngoài. . . . Bà Đàm đưa tay lên bụm lấy miệng, hốc mắt cũng đỏ hoe. Hạ Tử Du sững sờ đứng im một chỗ, một lúc lâu sau vẫn không thể phản ứng được.
317 Sau khi bà Hạ đi khỏi, Hạ Tử Du đi tới phòng làm việc. Cô vốn định gõ cửa nhưng lại nhìn thấy đèn trong phòng làm việc vẫn đang sáng. Hạ Tử Du hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa vào.
318 Hạ Tử Du ở nhà chờ đợi cả ngày, cho đến khi chạng vạng tối mới thấy hai vợ chồng ông bà Đàm trở về nhưng Đàm Dịch Khiêm thì không hề thấy bóng dáng. Bởi vì sắc mặt vợ chồng ông bà Đàm có vẻ rất nặng nề u ám, vì thế Hạ Tử Du cũng không dám đến hỏi họ Đàm Dịch Khiêm hiện đang ở đâu, chỉ đành lẳng lặng đi theo họ cùng vào dùng cơm.
319 Dùng xong bữa ăn sáng, Đàm Dịch Khiêm thì đưa Liễu Nhiên đi học, còn bà Đàm phải đi với ông Đàm đến bệnh viện làm kiểm tra theo thường lệ, trong phòng khách rộng lớn lúc này chỉ còn lại bà Hạ và Hạ Tử Du.
320 Ngày cử hành tang lễ cho chị Dư là một ngày đặc biệt âm u, bầu trời hôm ấy như sắp đổ xuống trận mưa to, còn kèm theo những cơn gió lạnh lẽo. . . . . Bởi vì người thân thiết nhất trên thế giới này với chị Dư chỉ có người của nhà họ Đàm, cho nên, ngoại trừ người điều khiển chương trình chủ trì tang lễ cùng những người cộng sự trước đây từng làm việc chung với chị và Cảnh Nghiêu ra, lúc này đứng trước mộ chị Dư cũng chỉ có người nhà họ Đàm.