201 Đêm hôm đó ngửi thấy mùi nước hoa ở trong xe, Hạ Tử Du cũng không hề nhắc với Đàm Dịch Khiêm, cho nên ngày ngày vẫn ấm áp hòa thuận như mọi khi. Một tuần lễ sau, vào chủ nhật, Robert đến biệt thự chơi.
202 Tại bệnh viện. Nửa đêm, Đan Nhất Thuần đau đớn mở mắt ra. Trong tầm mắt của cô toàn là một màu trắng, sàn nhà màu trắng, trong hơi thở tràn ngập mùi thuốc men của bệnh viện.
203 Sau khi vệ sĩ đi khỏi, Hạ Tử Du sửng sốt tại chỗ một hồi lâu, mãi sau thật lâu mới lên tiếng: "Ông xã, em muốn cầu xin anh một chuyện!"Đàm Dịch Khiêm ôm Hạ Tử Du vào lòng, dịu dàng nói, "Ngoại trừ việc bỏ qua cho Kim Trạch Húc, bất kể em yêu cầu việc gì anh cũng đều đồng ý với em!” Hạ Tử Du chậm rãi nói, "Em muốn gặp Kim Trạch Húc một lần.
204 Nhưng lúc này Hạ Tử Du đột nhiên đưa tay ôm lấy Đàm Dịch Khiêm từ phía sau, nghẹn giọng nói, "Ông xã, em tin chắc từ nay về sau anh ấy sẽ sống trong thế giới của anh ấy, sẽ không quấy rầy đến chúng ta nữa đâu.
205 Khu nhà giam dành cho nam giới tại vùng ngoại ô phía Tây ở thành phố Y, Trung Quốc. "Số 58743, có người đến thăm tù. ""Cám ơn. ". . . . Mang còng tay, Kim Nhật Nguyên được cảnh sát dẫn tới phòng thăm tù.
206 Hạ Tử Du lập tức tỉnh táo hẳn, vội đẩy mạnh người đang vùi đầu vào ngực mình, "Hả, ông xã. . . "Đàm Dịch Khiêm vẫn nhẹ nhàng gặm cắn nụ hoa nhỏ nổi lên trước ngực Hạ Tử Du.
207 Tựa người vào đầu giường, Hạ Tử Du vui vẻ cầm điện thoại di động lên. Gọi vào số điện thoại của Đàm Dịch Khiêm, trong đầu cô nghĩ tới lát nữa nên báo cho Đàm Dịch Khiêm tin vui này như thế nào.
208 Đàm Dịch Khiêm từ tốn giải thích, "Robert biết thư ký Lysa đã từ chức nửa tháng trước, Robert không nỡ nhìn Đan Nhất Thuần làm việc nặng nhọc ở phòng kế hoạch, cho nên hy vọng anh điều Đan Nhất Thuần đến lầu 98, đúng lúc công ty gần đây lại bận rộn chuyện hạng mục phía Tây, lại thêm chuyện xã giao với mấy vị lãnh đạo cấp cao kia, cho nên anh mang theo Đan Nhất Thuần đến bộ phận phía Tây làm việc.
209 "Bà xã, tại sao từ lúc ở công ty về nhà đến giờ không nói gì vậy?” Để chìa khóa xe xuống, Đàm Dịch Khiêm đến bên mép giường, ôm lấy Hạ Tử Du đang ôm đầu gối ngồi trên giường.
210 Chưa tới mười hai giờ Đàm Dịch Khiêm đã về đến nhà. Anh cũng không uống nhiều rượu, cho nên vẫn còn rất tỉnh táo. Vặn tay mở cửa phòng ra, anh theo thói quen gọi, "Bà xã.
211 Trên máy bay, Hạ Tử Du tựa vào đầu giường, nhắm mắt nghỉ ngơi. ‘Cô Hạ , số 23 cũng chính là vé máy bay sao?’Trong đầu đột nhiên vang lên tiếng nhắc nhở của nhân viên bán vé máy bay, Hạ Tử Du chợt mở mắt ra.
212 Buổi chiều mở phiên toà thẩm lý vụ án Kim Trạch Húc, Hạ Tử Du lấy thân phận chứng nhân làm chứng cho Kim Trạch Húc, vụ án tiến triển rất thuận lợi, nhưng kết quả chung thẩm toà án thẩm vấn phải đợi đến buổi chiều hôm sau.
213 Nghe trong lời nói của anh không mang theo chút độ ấm nào, trong đầu Hạ Tử Du không ngừng vang lên một câu nói ——‘Nếu em còn can thiệp nữa, thì tình cảm của chúng ta sẽ vì Kim Trạch Húc mà đi tới bước cuối cùng.
214 Ba ngày sau. "Mẹ, đi vườn hoa chơi với con đi?"Hôm nay là Chủ nhật, sáng sớm vừa ngủ dậy Liễu Nhiên đã cầm theo búp bê vui mừng chạy tới phòng của Hạ Tử Du.
215 Về đến phòng mình, Hạ Tử Du đóng chặt cửa phòng lại, vô lực mà tựa vào cánh cửa. "Cô chủ, cô chủ, cô không có sao chứ? Nhìn sắc mặt cô hình như không khỏe sao?"Trông thấy Hạ Tử Du như người mất hồn bước vào nhà, người giúp việc không khỏi lo lắng đứng ngoài cửa phòng gọi Hạ Tử Du.
216 Cũng trong lúc đó, tại "Đàm thị". Bên ngoài cửa sổ sát đất là cảnh đêm phồn hoa lộng lẫy của Los Angeles, thế nhưng giờ phút này Đàm Dịch Khiêm lại mải miết đứng nhìn trước cửa sổ.
217 Giọng Đàm Dịch Khiêm nói chuyện rất khó nghe, giống như cảm xúc đang bị đè nén sắp bùng nổ, nhưng bàn tay lại vô cùng dịu dàng, rất cẩn thận không có làm cô đau.
218 Đó là ngày hôm sau khi cô tới Los Angeles. . . . Kim Trạch Húc muốn mời cô tham gia buổi tiệc khai trương khách sạn. Cô không muốn làm Kim Trạch Húc không vui, cho nên đã đồng ý với anh.
219 Hai ngày sau, tại "Đàm thị". Robert hùng hổ bước vào phòng làm việc của Đàm Dịch Khiêm. "Đàm Dịch Khiêm! !"Người chưa thấy đã nghe tiếng trước. Đàm Dịch Khiêm ngồi sau bàn làm việc ngước mắt lên dựa người về phía sau, ung dung ngóng nhìn người bạn tốt, "Cậu ít khi gọi cả họ lẫn tên của tôi như vậy.
220 Đàm Dịch Khiêm không hề do dự nói, "Con trai. "Hạ Tử Du rối rắm nói, "Sao anh cũng có tư tưởng truyền thống như thế?"Đàm Dịch Khiêm cười nhẹ, "Em không phải vẫn luôn muốn có mối quan hệ than thiện hơn với mẹ anh sao? Nếu như em sinh cho bà một đứa cháu đích tôn, bà ấy sẽ nâng em lên đến tận trời.