221 "Bà xã. . . . "Đi vào phòng làm việc, Đàm Dịch Khiêm yêu thương lên tiếng gọi vợ. Hạ Tử Du buông cuốn tạp chí vốn cũng không có tâm trạng để xem xuống, nhìn Đàm Dịch Khiêm mỉm cười gọi lại, "Ông xã.
222 Hôm sau. Hạ Tử Du xuống lầu đúng lúc người giúp việc đang chuẩn bị bữa sáng. Do mang thai, khẩu vị của Hạ Tử Du cũng khá lên nhiều so với trước, cho nên khi cô đi tới phòng ăn bụng liền đã sôi lên.
223 Mất hết tất cả?Trong lòng Hạ Tử Du nhất thời chấn động. Đàm Dịch Khiêm trầm mặc quan sát sắc mặt cô. Lặng người mấy giây, Hạ Tử Du nghiêm túc hỏi, "Anh đối phó anh ấy, vậy chuyện lần trước anh nói Trạch Húc lợi dụng em, tất cả là thật sao?"Đàm Dịch Khiêm nhỏ nhẹ gọi, "Lại đây.
224 "Cậu chủ, cô chủ nói cậu trở lại thì nói với cậu là cô ấy đang ở vườn hoa chờ cậu. ” Đàm Dịch Khiêm vừa mới bước vào biệt thự, người giúp việc đã nhắn lại lời cô chủ dặn với Đàm Dịch Khiêm.
225 Luân Đôn, nước Anh, tại tập đoàn "Kim thị". Cốc, cốc. Kim Trạch Húc đứng trước cửa sổ sát đất, tay đang cầm một ly rượu đỏ ánh mắt nhìn xuống dòng xe dưới lòng đường, “Vào đi!” Thư ký đi vào phòng làm việc Kim Trạch Húc, cung kính nói, "Kim tổng, bên ngoài có hai vị cảnh sát tìm ông.
226 Có lẽ đã không còn điều gì phiền não, giấc ngủ này Hạ Tử Du ngủ cực kỳ thoải mái. . . . . . Lúc Hạ Tử Du dậy là bốn giờ chiều, Đàm Dịch Khiêm đã đến công ty.
227 Một tiếng sau tại phòng sách biệt thự. Đôi mắt rừng rực tức giận đảo qua sắc mặt tái nhợt của những vệ sĩ đứng trước bàn đọc sách, Đàm Dịch Khiêm lên tiếng, "Có một người mà cũng không dẫn về được sao? Một câu sợ làm cô ấy bị thương là muốn tôi cho qua?”Giọng điệu của Đàm Dịch Khiêm ôn hòa, nhưng giọng nói ẩn chứa khí thế không giận mà uy, khiến mấy vệ sĩ đứng trước mắt anh không rét mà run.
228 Sáu giờ sau. Arsène giơ đồng hồ trên cổ tay nhìn thời gian, dường như đã có phần không còn nhẫn nại nữa. Lúc này, điện thoại di động của hắn bỗng đổ chuông.
229 Bóng dáng đìu hiu cô quạnh của Đàm Dịch Khiêm đứng trước hàng rào được bảo vệ trên hành lang. Bác sĩ tháo xuống khẩu trang, đi tới sau lưng Đàm Dịch Khiêm.
230 Mười giờ sau, tại bệnh viện phụ sản Thụy Sĩ. Hạ Tử Du đang nằm mê man chậm rãi mở mí mắt, trong tầm mắt là phòng bệnh trắng toát, trang trí nhẹ nhàng mát mẻ, còn có mùi thuốc men nồng nặc.
231 Hai ngày sau. Sắc trời mờ mịt, nóng bức, như sắp đổ mưa. Hạ Tử Du ngồi trên giường bệnh, không nói lời nào cứ sững sờ nhìn chằm chằm bên ngoài cửa sổ.
232 Hôm sau. "Cô Hạ , cô nhất định phải xuất viện hôm nay sao? Bác sĩ đề nghị cô nên ở bệnh viện nghỉ ngơi thêm mấy ngày nữa, sức khỏe cô tuy đã phục hồi nhưng vẫn cần được chăm sóc.
233 Một tuần sau. "Mẹ, mẹ, mẹ mau đến đây xem, cây chanh thảo nảy mầm rồi. . . . "Trong vườn hoa, Liễu Nhiên cầm theo xẻng mừng rõ chạy tới trước mặt của Hạ Tử Du, con bé lôi kéo tay Hạ Tử Du.
234 Hạ Tử Du lập tức nhớ lại Liễu Nhiên từng nói với cô Đan Nhất Thuần cũng thích mùi chanh thảo, chanh thảo có nghĩa là "Không thể nói yêu", dường như ý nghĩa này.
235 Robert nhìn Đàm Dịch Khiêm nói, "Thì ra là hai người đi cùng nhau à!"Giây phút bốn mắt nhìn nhau, nhìn khuôn mặt tuấn tú quen thuộc của Đàm Dịch Khiêm, trong lòng Hạ Tử Du cảm thấy vô cùng đau đớn, cô tự nhiên cụp mắt xuống, không nhìn anh nữa.
236 Cũng trong lúc đó, tại biệt thự. "Cô đi gọi Hạ Tử Du xuống đây!"Đàm Tâm giận dữ đứng ở trong phòng, cao giọng nói với người giúp việc. Người giúp việc ấp úng nói, "Đại tiểu thư, cô chủ đang nghỉ ở trong phòng, hay là cô đợi cô chủ tỉnh lại rồi.
237 Sau câu hỏi của cô, anh trực tiếp hỏi, "Em nghĩ thế nào?"Cô biết anh luôn là người lý trí, vấn đề cô hỏi anh có lẽ trong lòng anh đã có đáp án. Cô mở to đôi mắt long lanh nước, lắc đầu nói, “Em không biết, em muốn anh nói cho em biết.
238 Hôm sau, tại bệnh viện. Cốc cốc. "Mời vào. "Giọng nói điềm đạm của Đan Nhất Thuần vọng ra. Hạ Tử Du ôm một bó hoa đẩy cửa đi vào. Nhìn thấy Hạ Tử Du, Đan Nhất Thuần liều nở nụ cười, "Tử Du!"Hạ Tử Du thấy Đan Nhất Thuần muốn ngồi dậy, cô vội đặt bó hoa sang một bên, đỡ lấy Đan Nhất Thuần, khẩn trương nói, "Sức khỏe cô vẫn chưa khỏi, mau nằm xuống đi.
239 "Tôi không biết vì sao Dịch Khiêm không đuổi theo cô. . . . . Nhưng tôi và Dịch Khiêm không phải như cô nghĩ đâu, đó chỉ là cái ôm chào tạm biệt. . . .
240 Buổi tối. Dỗ Nhiên ngủ xong, Hạ Tử Du trở lại phòng của mình. Mưa từ sáng đến tận bây giờ, hơn nữa mưa vẫn rơi không ngừng. Hạ Tử Du kéo hết rèm cửa sổ lại, rồi bật hết tất cả đèn trong phòng lên, sau đó lẳng lặng ngồi ở mép giường.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 155