1 “Sàng tiền Minh Nguyệt quang. ”“Ừ. ”“Nghi thị địa thượng sương. ”“Không sai. ”“Cử đầu. . . . . . Cử đầu vọng. . . . . . Vọng. . . . . . ”Nguyên bản tiếng ngâm thơ trong trẻo đến câu thứ ba câu thì xuất hiện nguy hiểm, làm phu tử ở một bên không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
2 Ngày này, như thường ngày, Đức Chiêu một mình bái lạy ở một Miếu Quan Âm nổi danh ngoài thành, bái lạy xong, hắn đi ra phía sau. Phía sau này mặc dù không có hùng vĩ như Ngũ Nhạc*, nhưng cũng có một cảnh phong tình.
3 Hắn nâng cằm nàng lên, đập vào mắt là khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tràn ngập nước mắt, trong nháy mắt, tất cả lửa giận hoàn toàn dập tắt. “Tại sao nàng khóc?” Khóc đến hắn tâm hoảng ý loạn, tay chân luống cuống.
4 “Chuyện đã xảy ra chính là như vậy. ”Đức Chiêu nói xong, xoay người một cái, lại ngây ngẩn cả người. Vốn là trong đại sảnh chỉ có vợ chồng Lôi Diệt Thiên, chẳng biết lúc nào, lại thêm bốn người.
5 Ô ô! Nàng thật sợ hãi. . . . . . Cả người Mộng Tiểu Trúc co rúc trên cái bàn duy nhất trong phòng. Nàng biết hành động của mình hơi quá. Giống như con mèo nhỏ bị dọa đến sợ hãi, nhưng vào giờ phút này, nàng lại hết sức hi vọng mình là con mèo.
6 Sáng sớm hôm sau, Hương Nhi bị Đức Chiêu ngủ cả đêm ở bên ngoài, bị một tiếng vang đánh thức, nàng mở đôi mắt nhập nhèm ra, lại thấy tiểu thư từ trong phòng lén lén lút lút chạy đến.
7 Sáng sớm hôm sau, Đức Chiêu còn đang trong giấc mộng, liền nghe được ngoài cửa truyền đến một hồi xôn xao không nhỏ. Là người phương nào dám ồn ào như vậy? Hắn ghét nhất người tới ầm ĩ khi hắn đang ngủ!Hắn mở mắt ra, chỉ thấy một thân ảnh nhỏ nhắn không khách khí đẩy cửa vào.
8 Sáng sớm, Tiểu Trúc đang ở trong phòng bếp loay hoay bận rộn chết đi được. Nàng cảm thấy chỉ cần ở phòng bếp chăm chỉ nấu ăn, thấy đại gia ăn ngon, nàng cũng rất vui vẻ.
9 “Ưm. . . . . . ” Hắn muốn làm gì? !“Nàng chẳng những hiểu lầm ta, còn muốn trở về gả cho người khác, không thể tha thứ!” Ánh mắt của hắn giống như là muốn một miếng ăn sạch nàng.
10 “Người ngươi yêu không phải là Đức Chiêu?” Tiểu Trúc mở to mắt. “Không phải. ” Hương Nhi lắc đầu. Nàng làm sao có thể thích Sơn đại vương chuyên chế lại đáng sợ đó? !“Hắn không có bội tình bạc nghĩa?” Tiểu Trúc ánh mắt mở càng lớn.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Khoa Huyễn
Số chương: 400