101 Hạ Chính Đức nghe thấy Liễu Kình Vũ nói muốn thực hiện chiến lược phản kích thì vô cùng sửng sốt, tuy nhiên sau khi xem xong tập văn kiện mà Liễu Kình Vũ mang tới, sắc mặt liền trầm xuống, đập mạnh xuống bàn một cái nói: - Khốn kiếp! Vô sỉ! Bại hoại! Thật không ngờ, Thạch Chấn Cường này lại là một người như vậy! Vì suy nghĩ cho bản thân, hy sinh lợi ích của dân chúng, không ngờ lại có thể làm ra chuyện đáng xấu hổ như vậy! Tra, nhất định phải tra rõ việc này! Càng khiến cho người ta không thể ngờ chính là Tiết Văn Long cũng tham dự vào trong đó, thật là khiến cho người ta phẫn nộ! Liễu Kình Vũ nhẹ nhàng gật gật đầu nói: - Đúng vậy, ngay cả tôi cũng không ngờ tới, Chủ tịch huyện Tiết không ngờ lại cũng cùng một giuộc với Thạch Chấn Cường, thậm chí còn cấu kết với Tập đoàn Hải Duyệt, thật là khiến cho người ta tức giận.
102 Sắc mặt của Vương Trung Sơn cũng vô cùng âm trầm, mặc dù ông ta biết Tiết Văn Long ở huyện Cảnh Lâm vẫn luôn độc bá một phương nhưng vẫn không có cách gì lật đổ y.
103 Nghe thấy thanh âm và giọng điệu của Lý Đức Lâm, Vương Trung Sơn ở đầu bên kia điện thoại âm thầm thở dài, ông ta biết rằng, cuộc điện thoại của ông ta cũng không tính là muộn.
104 Chương 104: Ủy ban Kỷ luật xuất kiếm Ủy ban Kỷ luật xuất kiếm rồi. Ủy ban Kỷ luật thành phố Thương Sơn vẫn luôn yên lặng cuối cùng cũng lộ ra dưới thanh gươm Damocles sắc bén! Bất kể cán bộ nào dám làm trái với kỷ luật Đảng, trái với quốc pháp đều sẽ bị ngã vào mũi đao của thanh gươm Damocles sắc bén này.
105 Sáng ngày thứ hai, Thành phố Thương Sơn lần đầu tiên khai mạc một buổi Hội nghị thường vụ kịch liệt nhất từ trước tới nay. Trong hội nghị thường vụ lần này, mười một ủy viên thường vụ thành phố Thương Sơn tập trung bàn xem làm sao để giải quyết vấn đề tập đoàn đầu tư Tiên Phong rời đi, làm sao xử lý để công ty bất động sản Siêu Bá, làm sao gánh được trách nhiệm to lớn khi tập đoàn đầu tư mũi nhọn trước đây rút lui, làm sao xử lý chuyện một đám cán bộ của huyện Cảnh Lâm bị khởi tố gợi lên biết bao vấn đề, triển khai bàn bạc kịch liệt.
106 Chương 106: Tứ Kiệt Liễu Môn Rạng sáng ngày thứ hai, trời mới tờ mờ sáng. Sau khi bàn giao xong, Liễu Kình Vũ thu dọn đồ đạc của mình, từ chối ý tốt muốn tự mình lái xe đưa hắn tới huyện của Hồng Tam Kim, lưng đeo túi du lịch cất bước đi đến bến xe.
107 Chương 107: Trọng trách không nhẹ Liễu Kình Vũ đi xe taxi đến Ban Tổ chức Huyện ủy, trước dựa theo quy trình tiến hành báo danh, sau đó dưới sự chỉ dẫn của Phó trưởng ban Tổ chức Bành Chân đi tới Phòng Quản lý đô thị huyện tiến hành chính thức nhậm chức.
108 Sau khi Liễu Kình Vũ nói xong, hội trường đầu tiên là trầm mặc, sau đó dưới sự dẫn dắt Phó trưởng ban Tổ chức Bành Chân, lúc này hội trường mới vang lên tiếng vỗ tay thưa thớt.
109 Đi! Nhất định phải đi, nếu không âm mưu của Liễu Kình Vũ chẳng phải thành hiện thực rồi sao! Tôi đoán hắn đang mong chúng ta không đi đấy, chỉ cần chúng ta không đi, hắn liền có lý do áp dụng một số thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn thu phục chúng ta.
110 Hàn Minh Cường giới thiệu vô cùng đơn giản: - Tôi, Hàn Minh Cường, Phó phòng quản lý đô thị, được phân công phụ trách Đảng ủy, tiếp công dân, công tác quần chúng, đại đội giám sát đô thị, quản lý vệ sinh môi trường, quản lý đất đai, phê duyệt thủ tục hành chính.
111 Long Tường đi vào trong văn phòng của Liễu Kình Vũ, đứng ở trước bàn, cười nói: - Trưởng phòng Liễu, ngài có gì muốn dặn dò? Liễu Kình Vũ cười nói: - Đồng chí Long Tường, tôi có mấy vấn đề cần anh cố vấn.
112 Liễu Kình Vũ vẫn không có hành động gì làm nhóm người Hàn Minh Cường bắt đầu cảnh giác. Trong văn phòng Hàn Minh Cường. Phó phòng Lưu Thiên Hoa và Trương Tân Sinh ngồi trên sofa, cùng Hàn Minh Cường thảo luận vấn đề của Liễu Kình Vũ.
113 Hoàng Đức Quảng lạnh lùng liếc mắt nhìn Dương Hải Thành một cái, nói: - Ông chủ Dương, tôi đã nói qua rồi, tất cả quy trình chúng ta cũng đã làm xong rồi, hợp đồng giấy trắng mực đen viết rõ ràng, hiện tại căn nhà này đã thuộc về chúng tôi, chẳng có liên quan gì tới anh nữa cả, anh dựa vào cái gì mà muốn đòi lại? Anh có tư cách để đòi lại sao? Tôi có Giấy chứng nhận luật sư, tôi có thể nói rõ cho anh biết, pháp luật tuyệt đối không ủng hộ hành vi này của anh đâu.
114 Bầu trời huyện Cảnh Lâm chưa đến năm giờ rưỡi đã bắt đầu tối dần. Bóng đêm bao phủ cả vùng đất Cảnh Lâm. Khoảng năm giờ rưỡi, cũng là giờ tan sở của tất cả công nhân viên chức các cơ quan, xí nghiệp huyện Cảnh Lâm.
115 Liễu Kình Vũ nhận được điện thoại của Lâm Vân, sửng sốt nói - Lâm Vân? Cậu nói gì? Có người dám bắt nạt mọi người? Cậu đang đùa tôi đấy à? Lâm Vân liền nói: - Đại ca, em làm sao dám đùa anh chứ.
116 Cao Thế Tài nghe được đám ranh con của đại đội chấp pháp nhanh như vậy đã nêu mình ra, trong lòng kêu lên một tiếng, nội tâm thầm nói: “Bố mày bình thường không có đổi xử bạc bẽo với bọn ranh con chúng mày, có gì tốt đều không quên chúng mày, khi chúng mày làm hỏng việc gì bố mày có thể giúp đều giúp cả, thật không ngờ rằng Liễu Kình Vũ chỉ trầm mặt một cái chúng mày đã đem bố mày ra giao nạp, thật không có đầu óc rồi”.
117 Nhìn thấy Từ Kiến Hoa cuối cùng cũng tìm đến mình, khuôn mặt Liễu Kình Vũ lộ ra nụ cười lạnh lùng, khẽ gật đầu nói: - Vâng, không biết Phó chủ tịch Từ có chỉ thị gì? Trong khi nói, ngữ điệu của Liễu Kình Vũ vô cùng bình thản, tuy rằng trong câu nói mang ý chờ chỉ thị của Từ Kiến Hoa, nhưng trong ngữ khí thì không có một chút ý cung kính.
118 Bao Thiên Dương không phải là tên ngốc, từ cách làm việc của Liễu Kình Vũ ông ta ngửi thấy mùi khác thường - Âm mưu! Chẳng lẽ Liễu Kình Vũ đang chuẩn bị âm mưu tại nơi đây? Chẳng lẽ lần trước vụ Tiết Văn Long rơi đài Liễu Kình Vũ còn chưa mãn nguyện, tiếp theo còn muốn lật đổ mình hay sao? Nhất thời, trong đầu Bao Thiên Dương quanh quẩn đủ loại ý nghĩ.
119 Lần này, Liễu Kình Vũ thật sự nổi giận. Theo cách nhìn của Liễu Kình Vũ, Hạ Quang Minh thân là Chủ tịch huyện, làm việc không phân tốt xấu, không tiến hành điều tra sự việc, trực tiếp hạ lệnh bắt người, như vậy là sao? Chẳng lẽ là vì đám người Bao Hiểu Tinh, Từ Văn Đào, Mã Tiểu Cương có người chống lưng, còn đám Hoàng Đức Quảng, Lương Gia Nguyên từ nơi khác đến không có người chống lưng hay do bản thân vị thế quá nhỏ? Bất luận thế nào, ông là Chủ tịch huyện lại trực tiếp dùng quyền lực ra lệnh như vậy thật khiến người ta phẫn nộ! Nếu ai cũng như ông thì pháp luật ở đâu? Cho tới nay, từ lúc nhậm chức trong Phòng quản lý đô thị, Liễu Kình Vũ luôn để tâm vào công việc của mình, tự hỏi làm thế nào để phá được cục diện của Phòng quản lý đô thị, đối với thế cục ở Huyện đều không màng đến, nhưng điều này cũng không có nghĩa rằng Liễu Kình Vũ không biết gì về thế cục ở Huyện hiện nay.
120 Ngay khi Hạ Chính Đức cùng Hạ Quang Minh vội vã trở lại hiện trường quán trà Tàng Chuyết, sự tình lại thêm lần nữa thay đổi, sự thay đổi này khiến cho Liễu Kình Vũ cũng có chút choáng váng.