1 ?T TIẾNG CHIM, ÁP LỰC LỚN (THƯỢNG)
Là một người thông thạo tiếng chim, Bạch Tề thường xuyên cảm thấy áp lực rất lớn.
Đi ở trên đường, trong tai đều là mấy lời bát quái (nhiều chuyện) của lũ chim:
“Ngươi xem ngươi xem, đứa con gái kia đem váy nhét vào trong quần lót kìa, hí hí.
2 ?T TIẾNG CHIM, ÁP LỰC LỚN (TRUNG)
“Kỳ thật Tiểu Ba rất thích xem TV, Trầm tiên sinh nếu bận công tác quá có thể bật TV cho nó xem, tốt nhất là đem điều khiển nhét vào trong ***g, nó sẽ mổ điều khiển đổi kênh.
3 ?T TIẾNG CHIM, ÁP LỰC LỚN (HẠ)
Buổi tối ngày hôm sau Bạch Tề nhận được một cú điện thoại, Trầm Duệ Tu dùng giọng điệu vừa kỳ lạ vừa cảm thán nói: “Bạch thần linh, ta ‘quả nhiên’ bị tai nạn rồi.
4 Trên đường về nhà, Bạch Tề bị gió đêm thổi thổi, gió mùa hè cho dù là ban đêm cũng vẫn oi bức, từ trong phòng điều hòa đi ra đến đường cái, chênh lệch nhiệt độ làm Bạch Tề cảm thấy có chút không khỏe.
5 Hai ngày sau nhiệt độ lại tăng cao, ở trong tiệm chim cảnh nóng như hỏa lò Bạch Tề cảm thấy mình đang tắm hơi, một bầy chim chóc còn ở bên cạnh líu ríu ồn ào: “Nóng muốn chết nóng muốn chết, sắp chết rồi anh anh anh anh, bộ lông xinh đẹp của ta giữ nhiệt quá, xin khối nước đá a.
6 Tấm rèm nặng nề bị kéo xuống, phòng bệnh lập tức trở nên u ám, một tia sáng lọt qua khe hở giữa những tấm rèm, dừng lại trên mặt Trầm Duệ Tu. Hắn đang cúi đầu gọt táo, con dao xinh xắn ở trong tay hắn vô cùng linh hoạt, vỏ táo từ từ rơi ra, quả thực rất giống điệu múa xoay tròn, thịt quả tươi ngon vẫn chưa lộ hết, mà vỏ táo cũng chưa từng đứt – điều này làm cho Bạch Tề người chỉ biết dùng dao gọt vỏ để gọt vô cùng ghen tỵ.
7 Khi Trầm Duệ Tu xuất viện, thời tiết đã bắt đầu chuyển lạnh, suốt mùa hè này của Bạch Tề coi như tiêu tốn ở phòng bệnh của hắn – hưởng điều hòa.
Cũng bởi vậy mối quan hệ của hai người từ quen biết sơ sơ lại đã chuyển thành bạn bè thân thiết, này cũng không thể không nói duyên phận thật sự là một thứ kỳ diệu.
8 Hai con chim sẻ tới nhà Bạch Tề đòi ăn, líu ríu ở trên cửa sổ nhảy tới nhảy lui.
“Đói a đói a đói a, ta muốn hạt kê!” Một con chim sẻ nói.
“Ta muốn vụn bánh mì, muốn vụn bánh mì! Ăn kèm phải có nho khô!” Lại thêm một con chim sẻ tròn vo nhảy nhảy đôi chân nhỏ trên cửa sổ ồn ào, còn nghiêng đầu quan sát cửa tiệm nho nhỏ của Bạch Tề, hình như đang xem xét liệu ở đây có nho khô hay không.
9 “Ngươi nói nơi thú vị chính là quán bar này sao?” Bạch Tề quay đầu hỏi Trầm Duệ Tu.
Trầm Duệ Tu cười đến có chút bí hiểm, nói: “Ngươi vào xem thì sẽ biết.
10 ?N TỚI (THƯỢNG)
Khi Bạch Tề tỉnh lại trời đã sáng, chăn gối mềm mại như đang hấp dẫn y ngủ nhiều một chút, y quả thật cũng trở mình ý đồ dùng mí mắt ngăn cách ánh mặt trời để lại tiếp tục ngao du trong mộng.
11 ?N TỚI (TRUNG)
Yêu đương là từ cách Bạch Tề có chút xa xôi. Từ nhỏ y ngoan ngoãn nghe lời cùng bạn gái trong lớp duy trì khoảng cách, yêu sớm là từ không có duyên với y, khó khăn lắm mới lên đại học có thể quang minh chính đại yêu đương, y lại phát hiện tính hướng của mình không thích hợp, thật tốt, bẻ cũng không thẳng lại được.
12 ?N TỚI (HẠ)
“Ngươi……. . ”Bạch Tề vừa định nói gì, bỗng nhiên nghe thấy từ phía sau truyền tới một thanh âm.
“Ta chú ý tới các ngươi lâu rồi……. ”
Hai người đồng loạt quay đầu lại, ông cụ phụ trách quản lý công viên thản nhiên nhìn hai người bọn họ nói: “Ở trong này phá hủy môi trường công viên.
13 Hôm nay bầu trời có chút âm u, giống như sắp mưa, Trầm Duệ Tu ra cửa chính lái xe ra gara, bỗng nhiên có một loại dự cảm vô cùng tồi tệ.
Cái ngày ấn tượng sâu nhất trong trí nhớ, thời tiết cũng u ám giống hôm nay, rồi hắn khi đó vẫn còn là một đứa nhỏ bị bắt cóc.
14 Không biết qua bao lâu, lâu đến con chim sẻ ở cùng y kia cũng mệt mỏi, uể oải nằm sấp ở bên ngoài cửa kính nhìn Bạch Tề, thỉnh thoảng còn khẩn trương hề hề quay đầu lại xem có người tới hay không.
15 “Chúng ta thực sự đang hẹn hò sao?” Trầm Duệ Tu nhìn đĩa bánh quẩy đầy mỡ và hai ly sữa đậu nành trên bàn hỏi.
“Đương nhiên. ” Bạch Tề cắn bánh quẩy nói, “Nhanh ăn đi, tiệm này bán bữa sáng rất đúng giờ.
16 Cuộc sống của Bạch Tề liền cứ như vậy ở một góc nhỏ bé nào đó dần hướng về phía sống cùng một người đàn ông.
Đối với chuyện này, Bạch lão cha vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh tới mức làm cho Bạch Tề không thể nào tưởng tượng nổi.
17 “Tiểu Tề càng ngày càng bất công. ” Tiểu Ba ở trong ***g than thở, “Trước kia hắn nấu cơm bao giờ cũng chừa chút thức ăn cho chúng ta. ”
Bạch Tề quay đầu lại lườm hai tiểu tử trong ***g sắt: “Còn một chút vụn lạp xưởng, muốn ăn thì nghe lời một chút.
18 Đầu lưỡi ấm áp xẹt qua cổ Bạch Tề, nước bọt ẩm ướt ở trong không khí trở nên có chút lạnh lẽo, Bạch Tề bất giác (bỗng nhiên) run rẩy, thân mình đang ngồi trên đùi Trầm Duệ Tu lập tức cứng lại.
19 Bạch Tề bị mùi cháo cá từ phòng bếp bay ra gọi dậy, y mở mí mắt nặng trĩu, yết hầu khô khốc, tứ chi vô lực, y nhìn chằm chằm trần nhà ngẩn người mất nửa phút, sau đó mới cố gắng ngồi dậy.
20 Ngày cứ như vậy bình tĩnh mà lại âm thầm mãnh liệt trôi qua, âm thầm mãnh liệt tự nhiên là một số chuyện khó nói, chẳng hạn như chuyện sau khi tắt đèn kéo rèm – Trầm Duệ Tu lúc đầu còn kỳ quái sao Bạch Tề kiên trì kéo rèm như thế, cho đến một ngày hắn phát hiện hai con chim sẻ đậu trước cửa sổ, cùng với cái người đang nghiêm túc giảng đạo lý với chúng kia.