1 Với Tống Bá Lân mà nói, trò tiêu khiển vui vẻ nhất cũng không tính là gì, cùng lắm là một đêm phong lưu đưa tình, ôm người đẹp đầy cõi lòng mà thôi.
Hắn nhìn cô nàng trước mặt đang nghiêng mình sửa sang lại tóc, sợi tóc đen nhánh rơi xuống khiến cần cổ trắng nõn càng thêm tinh tế yếu ớt, làm hắn nhịn không được duỗi tay đi vuốt ve, xem có phải thật sự chạm vào là vỡ.
2 Tống Bá Lân đầu tiên cảm thấy một trận đau nhức, sau đó mất đi ý thức, cho đến khi hắn tỉnh lại lần nữa, cảm thấy toàn thân không một chỗ nào không đau đớn.
3 Kỷ Linh bị vứt bỏ ở bệnh viện khoảng một tuần, ngoại trừ yết hầu còn quá đau, làm ban đêm khó mà ngủ ngon, những bộ phận khác đã kiểm tra qua không có gì đáng lo ngại.
4 Ngày Kỷ Linh xuất viện, Nghiêm Nghĩa Tuyên thật sự tới.
Nghiêm Nghĩa Tuyên tựa như đã dán đầy nhãn bao dưỡng lên người hắn, nhưng hắn lại không cách nào coi Nghiêm Nghĩa Tuyên như kim chủ mà đối xử.
5 Nghiêm Nghĩa Tuyên thình lình nhảy ra gây khó dễ khiến Kỷ Linh cũng nổi lên một cơn dục hỏa.
Kỷ Linh một ngụm ngậm lấy đầu lưỡi Nghiêm Nghĩa Tuyên, nhân lúc Nghiêm Nghĩa Tuyên ngây người, Kỷ Linh liền chiếm lấy quyền chủ động.
6 Kỷ Linh ngày đó ồn ào như vậy, nhưng không ai tiếp tục đến trước mặt trêu chọc hắn nữa, dù sau lưng vẫn có những đồn đãi vớ vẩn không dứt, cơ bản đều là nói về hắn cùng Nghiêm Nghĩa Tuyên.
7 Ngày đó Kỷ Linh say hôn mê ở góc phố gần quán bar, ngày hôm sau mới bị công nhân vệ sinh lay tỉnh, tuy rằng cả người eo đau lưng đau, dạ dày cũng rất không khỏe, nhưng tâm tình hắn khá tốt.
8 Chỉ là con voi này có chút không dễ thu phục.
Kỷ Linh nghĩ đến đây cũng nhịn không được xấu hổ sờ sờ cái mũi.
Rốt cuộc thì hắn mới cự tuyệt Nghiêm Nghĩa Tuyên cách đây không lâu, khiến Nghiêm Nghĩa Tuyên mất mặt, giờ lại trở về tìm hắn, e rằng không dễ dàng như vậy.
9 Kỷ Linh nói: "Tôi không có thứ gì để đảm bảo vay nợ, cho nên mới tìm đến anh, tôi chỉ có thể nói là nếu nửa năm nữa tôi không có biện pháp hoàn lại tiền, tôi mang đầu đến gặp anh.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi Hà Hiểu Quang nghe được Kỷ Linh thừa nhận mình là ông chủ, biểu tình trên mặt tạm dừng một chút, tiếp đó không tự giác gãi gãi đầu, nói: "Thật sao, cảm giác anh không lớn hơn em bao nhiêu.
11 Kỷ Linh nghe Nghiêm Nghĩa Tuyên nói vậy, ngẩng đầu nhìn thoáng qua bóng đêm ngoài cửa sổ, mặc dù đã tới nửa đêm, màn đêm cũng không hoàn toàn đen nhánh, ánh đèn đã nhiễm sắc đỏ lên bầu trời, Kỷ Linh nghĩ, giữa nơi xa hoa trụy lạc này đến tột cùng có bao nhiêu mưu tính.
12 Kỷ Linh ở khu thương mại thuê mấy gian văn phòng, tuy rằng không lớn, nhưng bốn phía vây xung quanh đều là các tòa thương mại lớn, lượng người đủ náo nhiệt, tiền thuê cũng không rẻ.
13 Chuyện Nghiêm Nghĩa Tuyên cùng Nghiêm Nghĩa Lễ làm Kỷ Linh có hơi chú ý, nhưng trước mắt hắn cũng không có tinh lực đi tìm tòi nghiên cứu bí sử Nghiêm gia, hắn vẫn phải chuyên chú với sự nghiệp của hắn.
14 Phong bưu kiện kia là của bộ phận phát triển Giải Trí Thiên Thịnh gửi cho Kỷ Linh. Nội dung là Thẩm Thanh Đông sắp quay một bộ phim điện ảnh nên phải tiến hành chiêu thương quảng cáo, đặc mời công ty quảng cáo truyền thông tới ngày nọ gặp nhau đàm phán.
15
Sau khi Kỷ Linh từ chỗ Giải Trí Thiên Thịnh trở về, đem tin tức La Giáng sắp đầu tư cá nhân tới cho người trong công ty.
Tất cả mọi người hoan hô lên.
16
Kỷ Kinh có cảm giác bực bội ông nói gà bà nói vịt, hỏi Nghiêm Nghĩa Tuyên: "Anh đang lái xe đi đâu vậy?"
Nghiêm Nghĩa Tuyên coi như đương nhiên mà trả lời: "Về nhà a.
17
Kỷ Linh đã từng nghĩ tới, vì cái gì lại không sớm trở về thành phố N.
Đó là nơi mà cha hắn bắt đầu gây dựng sự nghiệp, cũng là nơi hắn sinh ra.
18 Nghiêm Nghĩa Tuyên dẫn Kỷ Linh ra đại sảnh yến hội chu toàn, lại không vội vàng, chậm rì rì cùng người này nói vài câu, cùng người kia chào hỏi một cái.
19
Kỷ Linh cũng không đi theo Nghiêm Nghĩa Tuyên cùng trở về thành phố S, một mình hắn tiếp tục lưu lại thành phố N.
Thành phố S đối với hắn giống như là chiến trường, nếu hắn trở về, hắn lập tức sẽ phải cầm thương (súng) cưỡi ngựa, dẫn dắt bộ hạ, tham gia chiến đấu tranh thủ kiếm thêm được càng nhiều lợi nhuận.
20
Trên thực tế không đợi Kỷ Linh nhích người, La Giáng đã gọi điện cho hắn.
"Cậu sao còn chưa về? Đang chơi cái gì?"
". . . " Kỷ Linh đối với cá tính của La Giáng càng ngày càng hiểu rõ, hắn mặc kệ đối với ai cũng đều dùng giọng điệu như vậy, thật sự bội phục hắn ở thương trường có thể bình an sống đến bây giờ.