161 “Cái gì! ? Lưu Quang bảo ta quỳ ba ngày?”Nghe Tiểu Hắc thông truyền xong, vẻ mặt Dương Tiễn không thể tin được. Vốn định không quản cái khác, trực tiếp vọt vào tìm người.
162 Tiểu Vũ thấy Lưu Quang nhanh như vậy liền thay đổi sắc mặt, trực giác trong lòng cảm thấy không tầm thường. Quả nhiên, Lưu Quang cúi đầu nói nhỏ ở bên tai nàng: “Dù sao sớm muộn gì cũng sẽ cho hắn vào, hơn nữa dù thấy người, Bạch Nhược cũng không biết hắn là ai, như vậy ngược lại sẽ làm cho hắn càng khó khăn hơn.
163 Lưu Quang cùng Tiểu Vũ ở thư phòng nằm trên ghế sa lon phơi nắng. Hậu hoa viên sương mù bao phủ, trước mặt lại là ánh nắng chói chang. Khí trời thú vị như vậy, cũng chỉ có Địa phủ mới có.
164 Tức giận của Lưu Quang nổi lên, sống chết ở trên ghế sa lon không chịu động. “Ta quản hắn thương lượng cái gì! Bây giờ nàng nên lo ta gặp hắn, có thể ra tay với hắn hay không.
165 “Cẩn thận!”Bạch Nhược còn chưa kịp nhắc nhở, đã thấy Dương Tiễn quẹt tay làm bị thương. Theo bản năng ngừng lại nắm tay của hắn, móc khăn từ trong ngực ra lau cho hắn.
166 A!Một tiếng thét kinh hãi truyền đến, mọi người nhìn lại tìm tiếng hét vừa truyền đến, chỉ thấy Tiểu Vũ trợn mắt há hốc mồm đứng cách đó không xa, mắt nhìn thẳng tắp hai người vừa mới xuất hiện.
167 Bên cầu Nại Hà, Dương Tiễn hấp ta hấp tấp đi theo Bạch Nhược. Tính tình Bạch Nhược yêu thích yên tĩnh, thường đướng bên cầu, khi đứng là đứng cả ngày.
168 Mắt thấy soái ca thân đầy lệ khí mang theo người vợ xinh đẹp đến gần, yêu quái mặc dù sợ hãi nhưng vẫn theo bản năng đứng trước chắn cho Tiểu Vũ. Nói giỡn sao! Hiện giờ ở địa phủ, Tiểu Vũ là đối tượng được bảo vệ số một, ai cũng không được đả thương nàng.
169 “Hắn là quang nhi, là con của chúng ta. Vì sao không thể ôm hắn! Chàng bị Huyền Băng ngàn năm đông lạnh hồ đồ rồi sao?”Nữ tử mặc Thải y vừa mới đắm chìm trong cảm động gặp lại, chợt bị người kéo ra, sắc mặt rất khó chịu.
170 Sau khi Thải Lam ở lại Địa phủ, mỗi ngày đều đi tìm Lưu Quang. Nói liên miên cằn nhằn không ngừng, chuyện nên nói, không nên nói, từ đầu đến cuối đều bàn tới, cùng với một ít việc vặt vãnh loạn thất bát tao, về sau thậm chí nói đến việc nàng cùng Cô Diễm biết nhau như thế nào, từng chút mến nhau như thế nào.
171 Chẳng qua bị nói một câu là thất bại, thế nhưng lại có thể đem Ma Tôn đại danh đỉnh đỉnh trở nộ khí xung thiên. “Nam nhân tốt như ta tìm trên toàn bộ tam giới đã gần như tuyệt chủng, ngươi lại dám nói ta thất bại? A?Ta thất bại sao? Ta thấy tên tiểu tử thối nhà ngươi mới là thất bại đó!”Lưu Quang nhướng mi, nghe đến câu cuối cùng nhất thời không phục nói:“Bậy bạ! Ta thất bại ở đâu nào? Ta là hình mẫu tiêu chuẩn ột nam nhân hoàn mỹ! Vũ nha đầu nhà ta vẫn thường khen ta như thế nha!”Cô Diễm lắc đầu, khinh thường chậc chậc lưỡi.
172 Thải Lam nhìn chằm chằm Tiểu Vũ, cau mày không hiểu. “Cứ vậy nhớ lại, không giải thích được? Không thể nào? Sau khi nước Vong Xuyên xâm nhập, quên đi tình cảm, không thể nào vô duyên vô cớ là có thể nhớ lại.
173 “Tiểu tử thúi, ngươi. . . . . . ”Cô Diễm vừa đến phòng khách, nhìn thấy Lưu Quang nằm trên ghế sofa liền há mồm muốn mắng chửi người. Nhưng trong tầm mắt không có bóng dáng lão bà đại nhân thân ái nhà hắn thì câu nói liền nuốt xuống họng.
174 Tiểu Vũ khéo léo nhận lấy “Ái thê thủ tục” cất vào trong túi, nghĩ thầm, phía trên có mẹ tài năng như vậy, cộng thêm nàng dâu đáng yêu này, số mạng lão Đại thật không biết là vui hay buồn nha.
175 Dương Tiễn lau khóe miệng đang tràn máu tươi, ngẩng đầu nhìn về phía Cô Diễm. Mới vừa rồi hắn không chú ý, giờ phút này tập trung tinh thần. Không nghĩ tới, Địa phủ của Lưu Quang đúng là người nào cũng dám thu.
176 “Lâu rồi ha! Mọi người khỏe chứ! Đã lâu không gặp ta, có phải rất nhớ hay không?”Ánh vàng tiêu tán, nam tử mặc áo bào màu vàng sáng vẫy tay cười sáng lạn.
177 Bà nội nó!Thải Lam nhăn mi lại, tay liền vỗ một chưởng lên bàn. Chỉ nghe răng rắc một tiếng, cái bàn Mạnh bà vẫn dùng để bày mấy cái bát liền tan tành.
178 Dương Tiễn mang Bạch Nhược theo Thiên đế rời đi. Sau sự kiện ẩu đã, Thải Lam muốn ổn định việc nhà, đã liên tục vài ngày không đi tìm con trai bảo bối.
179 Đêm ba mươi, Nhân giới vô cùng nào nhiệt, Thiên giới cũng vô cùng náo nhiệt. Về phần Ma giới, bởi vì đám chó săn đã nghỉ lễ về nhà mừng năm mới, cho nên tạm thời không có tin đồn truyền ra, chờ ngày sau sẽ báo!Trong địa phủ, một đường giăng đèn kết hoa.
180 Tiểu Vũ vừa mở mắt ra, trong mắt nhìn thấy cảnh tượng xa lạ. Trên là trần nhà màu trắng, một chiếc đèn thủy tinh màu đen treo cực kỳ rõ ràng. Con ngươi đảo một vòng, có chút không rõ cho nên muốn ngồi dậy.