41 Không được! Tiểu Vũ kiên quyết. Chuyện nàng đáp ứng Tư Huyền còn chưa làm được, nàng muốn đi tìm Quân Thập nàng muốn đem hắn về bên cạnh Tư Huyền. Lần này nàng nhất định phải làm được, Tiểu Vũ ổn định lại tinh thần, ép linh lực của Túc Thanh xuống.
42 “Hừ! Hôm nay người đã rời đi, nói gì cũng là uổng phí! Trước phạt ngươi ở đây Lục Mang trong pháp trận,tự mình suy nghĩ một khoảng thời gian đi. ”Túc Thanh nói xong, không cho Tiểu Vũ thời gian phản ứng.
43 “Buổi sáng , lúc ngươi đi vào nhạc phường, nha đầu kia ở nơi nào!”Chung Quỳ không có há mồm, chỉ là dùng ý niệm truyền đạt cho Túc Thanh. Hắn nhìn ra được người trước mắt không đơn giản, đoán chừng có thể nghe.
44 Chương 44: Lần này xong rồiLưu Quang vẫn như cũ khẽ cười nhàn nhạt, hoàn toàn coi thường sắc mặt khó coi của Túc Thanh. Mở miệng nói: “Như vậy, trò chơi bắt đầu!” Khóe miệng uốn cong thành góc 45 độ, Lưu Quang nở ra nụ cười mê hoặc, hơi nháy mắt phải.
45 “Cô nương ngươi đừng đa nghi, ta chỉ là đơn thuần muốn thả ngươi đi mà thôi. Tuyệt đối không có ý gì khác. Ngươi yên tâm ra đây đi. ”Tiểu Vũ nghe vậy, đôi mắt châu ngọc vừa chuyển, chợt cao hứng.
46 Mặc Tề gật đầu một cái, nhìn về phía Lưu Quang đối diện. Liếc đã thấy đối phương bất phàm, trong lòng cũng không khỏi có chút lo lắng. Coi như võ công của hắn lợi hại đi chăng nữa, nhưng người phàm có thể nào cùng quỷ soa đánh nhau? Tiểu Vũ không biết mấy người bọn họ muốn hàn huyên tới lúc nào, nàng hiện tại chẳng qua là cảm thấy bị bóp cổ vô cùng khó chịu! Giống như là tâm ý tương thông, Lưu Quang đột nhiên làm khó dễ, một tiếng hừ nhẹ, hơi giận nhưng nói: “Mệnh lệnh của ta khi nào thì đến phiên những người phàm tục các ngươi cò kè mặc cả?”Một hồi cuồng phong cuốn qua, cuồn cuộn nổi lên bụi bặm gió cát.
47 Tiếng cười ha ha truyền đến, Mạnh bà chậm rãi bước qua. Đi tới phía sau người Lưu Quang, cười gian rồi vươn tay ra, đó là một chén canh xanh mơn mởn. Da đầu Lưu Quang một trận run rẩy, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nha đầu đáng chết! Thật không coi ta ra gì rồi !”Mạnh bà cười hắc hắc không ngừng, vui mừng nói: “Diêm Vương a, đều nói nàng nhịn không được, xem đi, đừng nói một ngày, chính là một giờ nàng cũng không nhịn được.
48 Một nam tử si tình như vậy, Tiểu Vũ rất là khâm phục nha. Ban đầu thấy hắn vì Tư Huyền, lại cãi nhau với các huynh đệ mà trước nay hắn rất mực kính trọng.
49 Tiểu Thôi cảm kích gật mạnh đầu, trong con ngươi thậm chí phát ra một điểm nước mắt. Tiểu Vũ lại nói tiếp: “Kia, ngươi đem hồn phách của hai người bọn hắn mang đi.
50 Đứng lên, thê lương cười một tiếng. Hé miệng, phun ra một vật. Đột nhiên, bầu trời mây đen giăng đầy. Vốn lúc nãy mặt trời còn rực rỡ cả vùng đất, trong nháy mắt tối om.
51 “Phong Thần, Lôi Thần! Hai người lăn ra đây cho ta!”. Lưu Quang hướng lên không trung gào thét, Tiểu Vũ sợ hãi co rúc vào trong lòng hắn, nàng chợt cảm thấy không còn sợ hãi nữa.
52 “Ta vốn ở một ngọn núi trên Nhân gian tu luyện mà thành, sớm đã được ngàn năm, biến ảo được thành hình. Vì trong núi đất đai cằn cỗi, cỏ hoa không thể sống sót đựợc, bất đắc dĩ ta phải hấp thu tinh hoa tinh khí của Nhật Nguyệt.
53 Tiểu Vũ nhìn theo hướng tầm mắt Tư Tư, nơi đó là địa phương Dĩ Hàn vừa biến mất. “Làm sao vậy?” Quân Thập mở miệng hỏi. Tư Huyền lắc đầu, thần sắc có chút mê mang“Không có gì, chính là giống như có người đang nói chuyện với thiếp.
54 Lưu Quang nhận ra Tiểu Vũ bất thường, đưa tay xoa đầu nhỏ của nàng nói: “Nha đầu? Ngươi làm sao vậy?”Tiểu Vũ ngẩng đầu lên, tròng mắt hàm chứa áy náy nói: “Lão Đại, thật xin lỗi.
55 Sắc mặt không biến, nhưng trong mắt lại nhiều phần thâm trầm. Nếu giờ phút này xông vào chính là Tiểu Hắc Tiểu Bạch, hắn chắc chắn mí mắt chưa nháy liền một cái sẽ trực tiếp ném ra.
56 “Ha ha, Diêm Vương đại nhân đây là đang nói đùa sao? Địa phủ từ khi nào thu nữ quỷ soa?” Thiên Lý Nhãn ha ha chê cười, bộ dáng mười phần bỉ ổi. Lưu Quang đem Tiểu Vũ bảo hộ ở phía sau, căn bản cũng không giương mắt nhìn Thiên Lý Nhãn kia, làm như trả lời, giọng nói lại hơi khó chịu.
57 Lưu Quang nghe vậy, nhếch môi cười yếu ớt. Nhìn thấy Tiểu Vũ bộ dáng vô tội thần sắc u mê, trong lòng chợt cười nở hoa. Ngươi được đấy nha đầu, không trách ngay cả Chung Quỳ, tất cả đều do ngươi chỉnh, thì ra là ngươi dùng chiêu này, nhưng là thuận buồm xuôi gió.
58 “Ta mới vừa nói, vô luận xảy ra chuyện gì, cũng không muốn ra tiếng, ngoan ngoãn đứng ở một bên là tốt rồi. Yên tâm, mặc dù chuyện lần này có chút quá nóng, nhưng không người nào dám làm gì ta.
59 Aizzz !!! Một hồi thở dài truyền đến, Lưu Quang lắc đầu một cái, giọng mang hối hận nói: “Ta thật sự nghĩ không ra. Yêu quái cùng quỷ quái ngày ngày coi chừng đại môn Địa phủ, bình thường cũng không có nghỉ phép, cũng đã khổ cực lắm rồi.
60 Lưu Quang nhìn về phía Tiểu Vũ, không hiểu cô gái nhỏ trong hồ lô bán thuốc gì? Chỉ thấy Tiểu Vũ nhảy lên đi về phía hắn, đứng trước người hắn đối mặt với Văn Khúc Tinh Quân.