61 Đợi đến thời điểm khai tiệc, Ngô thị mời hoa khôi Quần Phương lâu Tình Họa cô nương ở trên đài hiến vũ, Tần Thư Dao không nghĩ tới Ngô thị lại đại thủ bút, mời Tình Họa đến hiến vũ.
62 Tần Thư Dao khinh thường nhìn thoáng qua Hàn Thế Quân, trào phúng nói: "Hàn công tử có Tiết biểu muội còn không thỏa mãn? Chính vì vậy mà nhìn trúng nha hoàn bên người ta, dღđ。l。qღđ ngươi quang minh chính đại đến nơi này của ta cần thân là được.
63 Trịnh Anh Anh thấy Mộ Thiếu Dục nhìn chằm chằm vào Tần Thư Dao, chua xót nói: "Tần cô nương kia thật sự là xinh đẹp, khiến cho Hàn công tử kia dụng tâm như thế!"✬dien✭dan✯le✰quy✱don✲Mộ Thiếu Dục tự nhiên nghe ra ghen tuông trong giọng nói của Trịnh Anh Anh, hắn cười nhéo nhéo cái mũi nhỏ của Trịnh Anh Anh, cười nói: "Đi nhanh đi thôi, muộn một chút mợ lại nóng nảy!"Tần phủ lại khôi phục yên bình lúc trước, mà Ngụy Tử mang theo tràn đầy kỳ vọng đi theo Hàn Thế Quân đến Hàn phủ.
64 Tần Thư Dao cũng từ thời điểm tháng chín bảo Mộc chưởng quầy của cửa hàng gạo không thu lương thực vào, hai người Mộc chưởng quầy và Lí chưởng quầy cùng nháo đến chỗ Tần lão phu nhân, cuối cùng đều bị Tần lão phu nhân áp chế.
65 Tĩnh Nguyệt rót cho Tần Thư Dao một ly trà nóng, nói: "Tiểu thư, người cũng nên tạm nghỉ đã, đừng để thân thể mệt mỏi. "Tần Thư Dao để sổ sách ở trên bàn nhỏ, tiếp đó duỗi người, nói: "Sổ sách này cũng đã xem không sai biệt lắm, là nên nghỉ ngơi rồi.
66 "Chút vết thương nhỏ của muội không tính là gì. " Nói xong lại đẩy khay sứ men xanh có hình con bướm tới trước mặt Tần Thư Dao, cười nói: "Biểu tỷ, hãy cứ nếm thử trước xem.
67 Lúc này Tần Tuyết Như cũng cảm thấy toàn thân không thoải mái, Ngọc Bích đứng ở một bên lo lắng, nói: "Tiểu thư, người làm sao vậy?"Tần Tuyết Như hốt ha hốt hoảng sờ gò má của mình, lại phát hiện trên mặt thế nhưng nổi lên một đống mẩn nhỏ, nàng ta buồn bực nói: "Mau lấy gương tới đây!" diễn đàn lê quý đônNgọc Bích vội vàng tìm cho Tần Tuyết Như một cái gương, sau đó đưa cho Tần Tuyết Như, mà lúc này trên mặt Tần Tuyết Như những mẩn đỏ kia cũng càng thêm nghiêm trọng, nàng ta cầm lấy gương chỉ nhìn thoáng qua, tức thì kinh hãi ném gương xuống mặt đất.
68 Quả nhiên qua không đến nửa canh giờ sau, mẩn đỏ trên người Tần Tuyết Như đã tốt hơn nhiều, đau nhức trên người cũng nhẹ không ít. Mà mẩn đỏ trên người Tần Thư Dao dần dần biến mất, tuy rằng làn da còn một mảnh màu đỏ, thế nhưng cũng không dọa người như vừa rồi.
69 Qua hai ngày, Mộ Tử Liệt ra lệnh cho quan viên kinh thành và phú thương đều quyên góp một trăm lượng bạc trắng ra, quan viên lớn nhỏ ở kinh thành cực kỳ nhiều, mà phú thương cũng rất nhiều.
70 Trịnh Anh Anh không thể kích động được, nếu không phải ở phủ công chúa nàng đã sớm nhảy dựng lên, lập tức mắng nhau với Mộ Phương Hoa rồi. Nhưng nơi này là phủ công chúa, Tần Thư Dao phụng mệnh lệnh của trưởng công chúa Hoa Phượng, chiêu đãi bọn họ thật tốt, cho nên đương nhiên không thể để cho bọn họ gây gổ trong lúc này.
71 Tần Tuyết Như chán ghét đẩy Tĩnh Nguyệt ra, không kiên nhẫn nói: "Trên người ta lại không ướt, không cần ngươi lau!""Quả nhiên là Tam muội uống say rồi, mọi người nhìn một cái rõ ràng trên người đều đã ướt, vậy mà còn không thừa nhận!" Tần Thư Dao cười nói: "Kính xin công chúa cho phép dân nữ đưa muội muội về phòng nghỉ ngơi!"Mấy năm nay, tuy rằng trưởng công chúa Hoa Phượng đều có tổ chức yến hội, thế nhưng cực ít chủ động tham dự.
72 Thái y cũng không dám lập tức có kết luận, cân nhắc một chút mới nói: "Có thể là vị cô nương này đụng vào cái gì không sạch sẽ, mới có thể có bệnh này! Bệnh này trong ngày thường nhìn không ra, nhưng nếu đụng tới nước hoặc rượu, như vậy sẽ lập tức phát tác, toàn thân mọc đầy bọc mủ.
73 Xe ngựa coi như rộng rãi, Tần Thư Dao xốc màn xe lên nhìn đèn hoa đăng ngoài xe, cười nói: "Phố Liễu Hạng này người đông chật chội nhất, ta ngược lại không thích, không bằng đi phố Phù Dung, đèn chỗ kia nhìn cũng đẹp, người cũng không chen chúc!"Bởi vì hàng năm Hoàng thượng đều là đi phố Liễu Hạng, dân chúng vì có thể nhìn thấy tư thế oai hùng của Hoàng thượng, đều ào ào chen lấn vào phố Liễu Hạng!Tính tình Tần Khả Cầm tùy ý, nhẹ giọng cười nói: "Tỷ tỷ thích đi chỗ nào thì đi chỗ đó!"Tần Thư Dao cũng không đồng ý ở cùng một chỗ với đám Ngô thị, từ khi Tần Tuyết Như sinh bệnh trở về, Ngô thị đều luôn cực kỳ lạnh nhạt với nàng, còn thường xuyên ở trước mặt Tần Lương nói nàng nói bậy.
74 Tần Thư Dao trầm tư một lát, cuối cùng vẫn gật đầu nói: "Tuy rằng ta không nghĩ sẽ gây chuyện, nhưng người nọ vậy mà có thể chuẩn xác không có lầm giao tờ giấy cho ta.
75 Trên mặt Tần Thư Dao tỏ vẻ kinh ngạc và lo lắng: "Sinh bệnh? Vậy có thể để cho ta đi gặp được không? Tốt xấu nàng cũng đã hầu hạ ta đã lâu, khó có được lúc ta tới chỗ này một chuyến, cũng nên đi nhìn nàng!Hàn Thế Quân vẫn là vẻ mặt khó xử như trước: "Ta sợ nàng truyền bệnh cho cô nương, dù sao hiện tại thân thể nàng cũng không tốt! Đợi đến ngày nào đó, sau khi thân thể nàng tốt hơn, ta lại để cho nàng đi Tần phủ tụ tập cùng với cô nương!"Trong lòng Tần Thư Dao cười lạnh, trên mặt lại tỏ vẻ tiếc hận: "Thân thể Ngụy Tử gần đây luôn tốt, sao lần này có thể bỗng nhiên sinh bệnh chứ?"Trong đôi mắt Hàn Thế Quân thoáng qua một chút không kiên nhẫn, lạnh lùng nói: "Cũng chỉ là phong hàn thông thường" Nói xong lại cúi chào: "Tại hạ còn có việc, tại hạ cáo từ!"Hiện tại thân phận và địa vị của Hàn Thế Quân đều cao rất nhiều, lựa chọn của hắn cũng rất nhiều, nên nhất định phải cưới Tần Thư Dao.
76 Lúc này Tần Thư Dao đứng trước mặt Từ thị hỏi: "Phu nhân, nha hoàn này vốn hầu hạ ta! Sau này nàng tư thông với Hàn công tử, ta thấy nàng một lòng say mê Hàn công tử, nên giúp người hoàn thành ước vọng đưa khế ước bán mình cho nàng, để nàng đi theo Hàn công tử.
77 Nếu kiếp trước Ngụy Tử không bán đứng nàng, Hàn Thế Quân sẽ toàn tâm toàn ý đối với mình sao? Lòng người không nên rắn nuốt voi*, Hàn Thế Quân muốn quá nhiều thứ.
78 Đối với Tần Thư Dao, Tiết Nhã cũng mang theo vài phần địch ý. Tuy rằng việc ngày đó Tiết Nhã không có chứng cứ gì, nhưng trong lòng cũng hiểu được chuyện này tuyệt đối thoát không khỏi liên quan đến Tần Thư Dao.
79 Vẻ mặt Tần Thư Dao bình tĩnh: "Dân nữ cũng chỉ là muốn dính chút ánh sáng của Ngũ hoàng tử mà thôi, về phần cửa hàng đối diện, dân nữ cũng không dám mơ tưởng!"Mộ Thành Hi không nghĩ tới Tần Thư Dao thế nhưng thật đúng là một chút cũng không sợ, lộ ra một chút tươi cười tà mị: "Bổn hoàng tử thật đúng là có vài phần chờ mong, không biết Tần cô nương sẽ mở dạng trà lâu gì!""Dân nữ cũng chỉ là một kẻ nữ lưu, mở cửa hàng đương nhiên cũng kém hơn Ngũ hoàng tử.
80 Sau khi tất cả mọi người đi xuống, Mộ Thành Hi mới lại nói: "Tần cô nương còn nhớ năm trước ở trong ngõ nhỏ đã từng cứu một người?Trong lòng Tần Thư Dao cả kinh, trên mặt lại không biến hóa nhiều, vừa nãy Mộ Thành Hi nói người nọ hẳn là người ngày đó nàng cứu, chỉ là Tần Thư Dao còn nhớ rõ ngày đó người nọ là vì tránh né quan binh đuổi bắt, cho nên mới cầu bản thân cứu hắn.