81 Tần Thư Dao tức giận trừng hai mắt, hừ lạnh nói: "Buông dân nữ ra!"Mộ Thành Hi thấy vẻ mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tần Thư Dao, bỗng nhiên biến thành một con mèo hoang, tâm tư đùa giỡn càng sâu.
82 Vinh Quốc phu nhân đại thọ năm mươi tuổi, mời đều là người có máu mặt bên trong kinh thành. Mộ Tử Liệt là ngoại tôn của Vinh Quốc phu nhân, đương nhiên là muốn đến trong phủ chúc mừng trước tiên.
83 Khi đi đến một cầu gỗ nhỏ, Tần Thư Dao loáng thoáng nhìn thấy cách đó không xa có một nữ tử đứng ở bên hồ, sau đó vươn người nhảy vào trong hồ. Hai người Tần Thư Dao và Trịnh Anh Anh đang đứng ở trên cầu gỗ, thấy xiêm y ở trên người nữ tử kia cũng không hoa lệ, thế nhưng cũng không nghèo kiết hủ lậu, hơn nữa có thể xuất hiện ở nơi này tất nhiên cũng không phải người bần hàn.
84 Tần Thư Dao đi từ phía sau cây ra, nhìn Phương Văn Thanh chỉ ngọn cây kia, khóe miệng nâng lên một chút cười yếu ớt, sau đó gật đầu: "Không thành vấn đề!"Gã sai vặt bên người Phương Văn Thanh cũng đã sớm đi lấy cung tiễn, Trịnh Anh Anh lại luôn lo lắng, có chút hối hận vừa rồi không nên lên tiếng nhục nhã Phương Văn Thanh.
85 Yến hội ngày đó, hai người Tô Nhã Hạm và Mộ Tử Liệt ngẫu nhiên gặp mặt, tính tình của Mộ Tử Liệt luôn nóng nảy, nhìn thấy nữ tử ngưỡng mộ trong lòng không quan tâm để ý đến mình, liền tiến lên muốn phi lễ, lại không nghĩ rằng tình tình của Tô Nhã Hạm trinh liệt, vậy mà nhảy hồ tự sát, bởi vì xung quanh không người, Mộ Tử Liệt cũng sợ hãi thật sự quậy đến chết người, mới vội vàng cứu người.
86 Tần Thư Dao lập tức nhìn về phía Mộ Thiếu Dục ở trên lưng ngựa, Mộ Thiếu Dục một thân trang phục màu đen, mà trên cổ tay kia quả thật buộc một mảnh vải màu mực, mặt trên dùng chỉ bạc thêu một đóa hoa Ngọc Lan, nếu không nhìn kỹ hoàn toàn nhìn không ra.
87 Tần Thư Dao mỉm cười cúi đầu, Hoàng hậu và Hiền phi cũng chưa làm khó xử nàng, bảo cung nữ mang ghế tròn đến, để Tần Thư Dao ngồi xuống. Bởi vì nơi này nàng chỉ quen biết với Trinh Anh Anh, mà Tần Tuyết Như lại còn chưa có đến, cho nên Tần Thư Dao ngồi xuống cùng một chỗ với Trịnh Anh Anh.
88 Mộ Thành Hi theo ánh mắt của Mộ Thiếu Dục nhìn lại, cười nói: "Chẳng lẽ huynh xem trọng?"Nghe vậy Mộ Thiếu Dục thu hồi ánh mắt, hừ lạnh một tiếng: "Tam muội của nàng quá thân thiết với Hoàng huynh, đệ không sợ là kế trong kế?Mộ Thành Hi vẫn là một dáng vẻ thờ ơ như trước: "Đệ lại không có nhược điểm nào ở trong tay nàng.
89 Khi trở lại đình hóng mát, hai người Mộ Phương Hoa và Tần Tuyết Như cũng đã sớm đứng ở bên trong, trong tay bọn họ đều mang theo rổ, trong rổ đều có không ít hoa, chỉ là đại đa số hoa này đều là hoa nổi tiếng, như Mẫu Đơn, như Hoa Đào vân vân.
90 Trịnh Anh Anh do Mộ Thiếu Dục hộ tống, mà Tần Tuyết Như hoàn toàn khinh thường cùng trở về với mình. Hơn nữa, tuy vừa rồi nàng được vòng tay của Hoàng hậu, nhưng mà cũng triệt để chọc giận hai người Mộ Phương Hoa và Hoàng hậu, nàng cũng không muốn lại ở tại chỗ này, để Hoàng hậu đến bắt sai lầm.
91 Mộ Thiếu Dục cau mày, hắn vững vàng bắt lấy cương ngựa, nhưng mà thế nào đều không khống chế được những con ngựa đang phát điên. Hắn lập tức nhún người nhảy lên, nhảy đến trên lưng một con ngựa, sau đó lại cầm lấy trường kiếm mang theo bên người của bản thân, dùng sức vung lên chuẩn xác cắt đứt dây thừng nối giữa xe và ngựaChỉ là trong nháy mắt, xe ngựa nhanh chóng nghiêng sang một bên rồi lộn ngược về phía trước, mà mấy con ngựa kia vẫn phát điên như trước, chạy băng băng về phía trước.
92 Vừa rồi đau đớn như vậy, Tần Thư Dao đau đến người đầy mồ hôi. Mộ Thiếu Dục chạm nhẹ vào trên trán của Tần Thư Dao, thấy nàng có chút nóng lên: "Không tốt, cô nương hơi phát sốt rồi.
93 Vẻ mặt Tần Thư Dao ửng đỏ, nàng cúi đầu khẽ nói: "Đa tạ Tam hoàng tử cứu giúp!"Mộ Thiếu Dục lại không có một chút xấu hổ nào, hắn chỉ hơi vuốt cằm, sau đó nhìn thoáng qua người ngã nằm trên đất, những người này không ít người chỉ bị chút vết thương nhẹ, hai mắt bọn họ còn lộ ra hung dữ, gắt gao cầm trường đao trong tay, lại muốn ra sức ra trận.
94 Ngô thị nghe nói lập tức hừ lạnh một tiếng, nhỏ giọng nói: "Chắc chắn bà nhớ con tiểu tiện nhân kia, chỉ là không biết con tiểu tiện nhân kia đã bị hủy trong sạch hay chưa, hoặc là phơi thây ngoài chỗ hoang vu rồi!"Tuy giọng nói của bà ta nhỏ, nhưng mà bên trong Vinh Thọ Đường này lại rất yên tĩnh, những lời này vừa vặn để Tần lão phu nhân vừa đi ra nghe được.
95 Cung Tê PhượngHai người Mộ Thiếu Dục và Mộ Thành Hi ôm quyền cúi người thi lễ với Hoàng hậu. Hoàng hậu nhìn hai người Mộ Thành Hi và Mộ Thiếu Dục, còn bình yên vô sự đứng ở trong cung Tê Phượng của bà ta, trong mắt thoáng qua một chút âm độc.
96 Sắc mặt Thanh Liên càng thay đổi: "Nô tì không rõ ý của tiểu thư!""Hừ, không rõ ư!" Tần Thư Dao cũng không cho Thanh Liên cơ hội giải thích, nói với Tĩnh Nguyệt đứng bên cạnh: "Đi gọi hai bà tử to khỏe, để bọn họ bắt Thanh Liên lại!" diễn-đàn-lê-quý-đônThanh Liên vừa nghe, gấp gáp nói: "Vì sao tiểu thư bắt nô tì, nô tì lại chưa từng phạm sai lầm.
97 Tần Lương đã lâu chưa đến Tiêu Tương Uyển, nếu không phải bởi vì Ngô thị cho người nói Tần Minh Hi đã ở bên trong Tiêu Tương Uyển, ông ta tuyệt sẽ không đến.
98 Ngày hôm sau, Tần Thư Dao dậy từ sáng sớm tinh mơ, vết thương trên đùi nàng vốn đã tốt rồi, chỉ là không đồng ý ra khỏi cửa, cho nên mới giả bộ chưa tốt.
99 Bởi vì hiện tại bên trong phòng bếp đều do Lại thị quản lý, mà Tần Thư Dao lại giúp đỡ cùng quản lý với Lại thị. Cho nên Ngô thị để Tần Thư Dao chuẩn bị một ít rượu.
100 Sau khi trở về từ núi Phi Phượng, nàng loáng thoáng cảm thấy Hoàng hậu gây bất lợi cho nàng. Tuy rằng ngày ấy Hoàng hậu vì trừ khử đám người Mộ Thiếu Dục, mà bản thân chẳng qua là một người gặp xui xẻo.