201 Tần Tuyết Như vừa nghe vội vàng lắc đầu nói: "Ta không đi, ta không đi. . . "Tần Thư Dao trầm tư một lát, chẳng qua là tiếng vang ngoài cửa truyền tới làm cho nàng không cách nào tĩnh táo suy nghĩ được.
202 Mấy tên tặc tử này thấy Mộ Phượng Thiên và thị vệ cũng đã vọt vào khoang thuyền, liền biết người bên ngoài sợ cũng đã chết không sai biệt lắm, cho nên bọn họ liếc nhìn nhau một cái.
203 Ngô thị vừa nghe sắc mặt lập tức tái nhợt vô cùng, bà ta nhớ lại mưu kế hôm nay của mình, nếu không phải Tần Thư Dao thuận lợi chạy trốn, như vậy lúc này Tần Thư Dao cũng đã bị hủy trong sạch.
204 "Nàng không sao chứ?"Tần Thư Dao nhẹ nhàng lắc đầu, cười nói: "Thật may là có đám người Tuyết Ảnh, nếu không ta cũng không biết nên làm thế nào cho phải!"Ai ngờ, Mộ Thiếu Dục nghe vậy lại hơi nhíu mày một cái, sau đó nói: "Dù sao đám người Tuyết Ảnh cũng là người của Ngũ đệ, sau này cuối cùng nàng cũng phải gả cho ta, nếu lại dùng người của hắn, sợ cũng không thích hợp.
205 Trong miếu đổ nát, chỉ có ba người bọn họ. Đám người Tuyết Ảnh cũng đã sớm rời khỏi. Đầu tiên trên mặt Mộ Thiếu Dục khiếp sợ, sau đó chậm rãi chuyển thành lạnh lùng.
206 Hôm nay, trong lòng Trịnh Anh Anh tràn đầy vui mừng, chỉ là đơn giản như vậy còn chưa đủ. Nhìn thấy Mộ Thiếu Dục xoay người muốn đi, liền cố ý đưa chân sãi bước đi đến bên người Mộ Thiếu Dục, sau đó lại cố ý làm trượt chân, người cũng thuận thế ngã vào trong ngực Mộ Thiếu Dục.
207 Chợt, Tần Tuyết Như chỉ vào Tần Thư Dao nói: "Là nàng. . . Là nàng quyến rũ những nam tử này tới đây. . . Mặc kệ ta. . . Mặc kệ ta. . . " Mộ Thiếu Dục hoàn toàn không để ý tới nàng ta, chẳng qua là giơ kiếm lên, khi kiếm rơi xuống lần nữa, Tần Tuyết Như bị dọa sợ đến kêu to thành tiếng, mà trên gương mặt của nàng ta cũng có một đường vết máu.
208 Tần Thư Dao cũng biết kể từ sau ngày hôm qua, Tần Lương liền giam lỏng Tần Tuyết Như, hơn nữa còn đánh chết toàn bộ nha hoàn trong viện nàng ta, lại tìm cho Tần Tuyết Như mấy thầy giáo ổn thỏa.
209 Trước tiên Tần lão phu nhân nhận lấy ly trà, sau khi uống xong, mới nói: "Ta mời ngài ấy nếu đã lui hôn sự của Như Nhi, vậy đồng thời cũng lui hôn sự của Dao Nhi luôn.
210 Lúc này ánh mắt hoàng thượng nhìn về phía hoàng hậu, nhẹ giọng nói: "Hoàng hậu có ý gì Hoàng hậu vội vàng đứng lên, hướng về phía hoàng thượng nói: "Nô tì cảm thấy tuy cô nương Tần gia tốt, nhưng mà Tần Tam cô nương đã bị tặc nhân làm nhục, nếu chuyện như vậy truyền đi, như vậy sau này uy nghiêm của Thiên gia để ở chỗ nào, mà Phượng Nhi cũng sẽ bị người nhạo báng!" Mộ Phượng Thiên nghe thấy hoàng hậu nói, càng cảm thấy bà ta nói rất đúng.
211 Nếu như không phải hoàng thượng chợt định ra hôn kỳ, như vậy Mộ Thành Hi cũng sẽ không lỗ mãng như vậy. Mộ Thành Hi buồn bực liếc mắt nhìn Tần Thư Dao, sau đó nhẹ giọng nói: "Nhi thần không quan tâm!" Lúc này sắc mặt hoàng thượng càng khó coi, mà Mộ Thiếu Dục cũng hận không được lập tức đánh hắn tỉnh.
212 Bảy ngày trôi qua rất nhanh, Tần Tuyết Như biết được Tần Thư Dao vẫn gả cho Mộ Thiếu Dục làm trắc phi, thỉnh thoảng trong phòng truyền ra âm thanh cười to và tiếng mắng chửi.
213 Hai người bọn họ đã sớm có da thịt thân thiết, chẳng qua là mỗi lần lúc trước cũng bởi vì độc Tần Thư Dao phát tác, nàng vẫn chưa bao giờ tỉnh táo đối mặt với Mộ Thiếu Dục Một đêm tân hôn đáng giá nghìn vàng! Huống chi, Mộ Thiếu Dục chờ giờ khắc này cũng đã lâu rồi.
214 Quả thật một ngày này cực kỳ nhàm chán, Mộ Thiếu Dục xin nghỉ một ngày, sau khi đưa Tần Thư Dao đi một vòng khắp nơi, liền trở về thư phòng của mình. Mà Bạch Thiển vẫn dính Tần Thư Dao, ước gì để Tần Thư Dao dời đến chỗ nàng ở.
215 Trong cung này nguy cơ tứ phía, nói không sợ cũng là giả. Chẳng qua là ký lai chi tắc an chi*, cần gì phải nghĩ quá nhiều. (*ký lai chi tắc an chi (既来之则安之) tương tự như câu “Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng”.
216 Tần Thư Dao đưa quà xong, Tần Lương cũng phái người gọi Mộ Thiếu Dục đi. Mộ Thiếu Dục vừa đi, không khí trong phòng cũng thay đổi hẳn lên. Tất cả mọi người đang suy nghĩ hỏi Mộ Thiếu Dục đối xử với nàng như thế nào.
217 Trong lòng Ngô thị vừa đố kị vừa hận, mà trong lòng Tần Tuyết Như vẫn đau khổ không thôi, chẳng lẽ Mộ Phượng Thiên thật sự như Bạch Thiển theo nói? Như vậy sau này mình gả qua sẽ như thế nào? Ả từng bị người khi dễ, mà cũng bị Mộ Phượng Thiên nhìn thấy, nếu có nhiều nữ nhân khó đối phó như thế, như vậy sau này ả nên làm cái gì bây giờ? Trong lòng Tần Tuyết Như rất khó chịu, cũng quên ngáng chân Tần Thư Dao.
218
219
220