21 Lăng Vân Trúc một thân tuyết y nữ tử ngồi xe lăn đi vào. Lúc mọi người đang rời sự chú ý sang Hoàng Lữ Yên thì cô đã tranh thủ chuồn đi mất và trở lại với bộ dạng này.
22 Tác giả: Bạch Vân Tử Y——————————–“Tiểu Kê Nhi, muội là Tiểu Kê Nhi có phải không?” Liễu Hoàn Hoàn chạy tới cản xe lăn lại, đôi mắt hoa đào mở lớn, trong giọng nói có chút chờ mong và hấp tấp.
23 Sáng hôm sau Lăng Vân Trúc và Lãnh Thần Phong đã chuẩn bị lên đường. Liễu Hoàn Hoàn sau khi biết Vân Trúc không bị liệt chân thì vô cùng vui mừng, hẹn cô trước cổng thành Phong Vân rồi khởi hành.
24 Tác giả: Bạch Vân Tử Y——Lãnh Ngân quốc nằm giáp phía Đông của Lăng Ngạo quốc, quanh năm chỉ có một mùa, thế nhưng Lãnh đế cũng rất biết tận dụng đặc điểm này mà phát triển triệt để, sau vài năm liền trở thành đại cường quốc như hiện nay.
25 Sáng sớm Lãnh Thần Phong một thân quan phục đã đi thiết triều, Lăng Vân Trúc cũng được gọi vào cung, nghe đâu là thái hậu nhìn con dâu nên gọi cô. Liễu Hoàn Hoàn lấy thân phận thiếp thân nha hoàn cũng đi theo Vân Trúc tiến cung.
26 “Bẩm thái hậu, nàng là biểu tỷ thất lạc mới tìm được của con, tên là Liễu Hoàn Hoàn”
“Biểu tỷ?” Vu Ly thái hậu hơi kinh ngạc, bất quá ý cười nơi khóe mắt càng thêm sâu “Rất xinh đẹp, bất quá không biết đã có ý trung nhân?”
“Bẩm thái hậu, nô tì vẫn chưa có” Khóe miệng Hoàn Hoàn hơi co quắp, thế nhưng vẫn rất khiêm nhường đáp lại.
27 Hễ là người trụ ở kinh thành Lãnh Ngân quốc thì không ai không biết bài thơ này, đặc biệt là trong dịp hội Hoa Đăng bốn năm một lần, nhiều đôi nam thanh nữ tú đều dùng bài thơ này thay cho lời chào hỏi, cũng là thay cho lời mời cùng nhau đến hồ Lam Dạ thả đèn hoa.
28 Lăng Vân Trúc sau khi cáo từ Vu Ly thái hậu liền rời khỏi Từ Ninh Cung tìm biểu tỷ Liễu Hoàn Hoàn nhưng chưa kịp đi kiếm thì đã thấy Lãnh Thần Phong mặc triều bào đợi sẵn ở tiền môn.
29 Trong nhã gian chữ Thiên của Hương Vị Lâu, một đôi nam thanh nữ tú ngồi đối ẩm chuyện trò, cảnh đẹp ý vui nhưng tâm suy mỗi người lại không như vậy.
Liễu Hoàn Hoàn trong lòng hồi hộp không thôi.
30 Lãnh Vương Phủ
Lăng Vân Trúc vừa về tới vương phủ liền vội vã chạy đi sương phòng, chọn một bộ nam bào nguyệt sắc mặc lên người, mái tóc dài chậm rãi thay đổi thành dạng búi nửa cài trâm, không quên đem theo đấu lạp đội lên đầu, sau khi ổn thỏa liền tiêu sái bước ra ngoài.
31 Lăng Vân Trúc và Lãnh Thần Phong vừa chạy tới Hoàng Vị Lâu, vừa hay thấy Liễu Hoàn Hoàn cùng một tuấn nam nhân đi ra khỏi gian phòng trên lầu hai.
Nam nhân kia Lăng Vân Trúc chưa từng thấy qua, cũng không nghĩ hắn cùng biểu tỷ quen biết từ trước, dù sao biểu tỷ đến Lãnh Ngân quốc cũng chưa được mấy ngày.
32 “Cái đó… xin lỗi huynh, ta thật không muốn gạt huynh, ta hồi nhỏ trí nhớ rất kém nên không thể nhớ mình đã nói cái gì” Liễu Hoàn Hoàn vẻ mặt hối lỗi nhìn Đông Phương Tuấn.
33 “Hoàng huynh, trong lòng có tâm sự?” Lãnh Thần Phong dựa lưng bên thành cửa, phượng mâu nhen chút tiếu ý nhìn nam nhân bình thường lãnh ngạo uy thần trước mặt, nay lại đang thất thần uống rượu một mình, trong lòng nhanh đoán mười phần là liên quan đến nữ nhân Liễu Hoàn Hoàn rồi.
34 Khi Lãnh Thần Phong trở lại vương phủ thì đã thấy Lăng Vân Trúc lãnh tĩnh thưởng trà trong hoa viên. Liễu Hoàn Hoàn chắc còn ở chỗ Đông Phương Tuấn chưa trở lại.
35 “Tỷ tỷ, ngươi đang nói đùa sao?” Một tiểu cô nương tầm mười lăm mười sáu tuổi, gương mặt có bảy, tám phần giống Nạp Lan Như Nguyệt, trên người vận bộ y phục thanh ti trẻ trung hoạt bát, biểu tình trên mặt có vẻ không được tốt lắm, kéo tay áo Nạp Lan Như Nguyệt, thập phần ủy khuất hỏi.
36 “Tỷ, đừng trách ta vô tình. Người không nghe theo ta, đáng chết. ”
Nạp Lan Như Nguyệt kinh hãi nhìn chủy thủ đang đâm sâu vào ngực mình. Sao muội muội lại trở nên như vậy? Là do nàng sao? Nàng dung túng nó quá nhiều, không chỉ không giúp nó tốt lên mà còn không biết phân biệt phải trái đúng sai, tâm hồn thiếu nữ trở nên vặn vẹo nhường này… Nàng quả thực đã sai rồi.
37 “Phong, sự tình thế nào rồi? Có bắt được thích khách hay không?” Lăng Vân Trúc từ hoàng cung trở lại liền thấy Lãnh Thần Phong ngồi tại hoa viên, nhẩm đoán hắn chắc mới từ tể tướng phủ trở về, sắc mặt không tốt lắm, có lẽ vẫn chưa bắt được thích khách rồi.
38 Hắc Bạch Song Nguyệt là bảo vật chí tôn của Sáng Thế Thần – người đã khai sinh ra thế giới này. Nó là một đôi giới chỉ hai màu hắc bạch được làm từ Linh Ngọc Vạn Năm, qua sự tôi luyện của Hắc Viêm Hỏa trong Cửu Long Chuyển Thần Lô, với hai mặt tròn với biểu tượng trăng khuyết một lồi một lõm, thể hiện sự gắn kết vĩnh viễn bất ly, cũng là thể hiện tình yêu mà Sáng Thế Thần giành tặng cho ý trung nhân.
39 Lăng Vân Trúc sau khi rời khỏi hoa viên liền thật sự đến trước cửa phòng của Liễu Hoàn Hoàn. Biểu tỷ gần đây hầu như đều chưa hề bước chân ra khỏi phòng nữa bước, cả khi dùng bữa cũng là nha hoàn đưa vào.
40 Liệt Vong quốc, đấu trường tại hoàng cung
“Keng” Tiếng va chạm của binh khí không ngừng vang lên trong võ trường. Ngay giữa võ trường, một nam nhân gương mặt tinh xảo tựa thiên sứ, trên tay cầm trường mâu hắc sắc, sắc thái chật vật phòng thủ những đòn tấn công liên tiếp của nam bào liệt diễm đối diện.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 43