1 CHƯƠNG 1
Tại một khu cao ốc văn phòng trong thành phố B, một người đàn ông cắp túi hồ sơ vội vã đi vào trong tòa nhà treo biển công ty văn hóa truyền thông XX.
2 CHƯƠNG 2
“Ha ha ha ha… Cậu cứ như vậy đuổi người ta đi sao?”
Bên trong gian phòng một khách sạn nào đó, truyền ra tiếng cười của nam nhân.
“Cậu đùa giỡn lính mới thì thôi đi, nhưng người thành phố N cậu làm vậy là quá thất đức,” Bạn xấu của Quý Gia Hoành, Điền Trung, vỗ bàn cười lớn: “Người ta vất vả từ xa chạy đến đây, cậu một câu liền đuổi thẳng cổ.
3 CHƯƠNG 3
“Gọi tụi nó làm gì,” Vương Hạo nói: “Chúng ta chơi riêng. ”
Không ngờ Vương Hạo lại hiểu chuyện như vậy, Quý Gia Hoành trong lòng vui đến nở hoa, nghĩ thầm xem ra tâm nguyện bấy lâu nay giờ có thể đạt thành rồi.
4 CHƯƠNG 4
Nghe Điền Trung nhắc tới Vương Hạo, Quý Gia Hoành trong lòng như nổi mụn nhọt, lúc lái xe về nhà có chút lơ đểnh suýt nữa tông phải người ta, thò đầu mắng người qua đường không có mắt, về đến nhà vẫn ôm một bụng tức giận.
5 CHƯƠNG 5
Trung tuần tháng chín, thành phố N diễn ra rất nhiều đại nhạc hội cùng các chương trình văn nghệ lớn nhỏ, quán bar nơi Vương Hạo làm việc cũng nhân cơ hội này nhanh tay tổ chức hoạt động Kim Thu Cuồng Hoan, mời các ban nhạc thành phố N đến biểu diễn.
6 CHƯƠNG 6
Tuy đã qua nhiều năm, nhưng Quý Gia Hoành liếc mắt liền nhận ra người nọ.
Khuôn mặt đó! Không sai, chính là khuôn mặt đó! Cho dù so với lúc nhỏ có dài hơn to hơn góc cạnh hơn nhưng cỗ sát ý cùng khí thế vương bát đản trên khuôn mặt kia vẫn không thoát được cặp mắt đèn pin của kẻ thù!
Vương Hạo!
Kinh hoàng ngắn ngủi qua đi, Quý Gia Hoành bốc hỏa, trong lòng sôi sục.
7 CHƯƠNG 7
Không ngoài dự liệu của Quý Gia Hoành, sáng hôm sau Vương Hạo gọi điện hẹn hắn gặp mặt bàn chuyện, Quý Gia Hoành sợ Vương Hạo đổi ý, liền liên thanh đáp ứng.
8 CHƯƠNG 8
Chỉ dừng chốc lát, Vương Hạo đột nhiên lật người Quý Gia Hoành lại, áp dụng tư thế ngực dán lưng, cách lớp áo ngủ bấu lấy eo Quý Gia Hoành, bắt đầu luật động như cuồng phong bạo vũ.
9 CHƯƠNG 9
Vương Hạo vẫn còn tức giận, mắng người đồng nghĩa mỏi miệng mình, dày vò Quý Gia Hoành chán chê rồi cũng mắng hết nổi nữa, bản thân Vương Hạo cũng phát mệt, xoay người, không chút khách khí lăn ra ngủ.
10 CHƯƠNG 10
Quý Gia Hoành một bụng xấu xa ánh mắt láo liên qua lại, Vương Hạo từ nhỏ bị hắn làm phiền, nhìn bộ mặt tươi cười giả vờ đứng đắn của hắn liền biết hắn lại đang trù tính mưu đồ gì đó, nhưng cũng mặc kệ, nói: “Chuyện ở quán bar ngươi gây ra cũng phải trả lại công bằng cho ta.
11 CHƯƠNG 11
Quý Gia Hoành hồi hộp, luôn nghĩ động tác tiếp theo của Vương Hạo chính là cởi quần đem thứ kia nhét vào bên trong hắn.
Nếu đổi lại là mình, e rằng đã sớm nhịn không được.
12 CHƯƠNG 12
Quý Gia Hoành trong lòng nghẹn khuất, cảm thấy Vương Hạo về tình về lí hẳn nên nói thêm gì đó, nhưng đối phương chẳng buồn nói gì cả, chỉ đứng đó, vẫy tay như xua đuổi hắn.
13 CHƯƠNG 13
Về đến thành phố B, Quý Gia Hoành chỉ thấy thật thoải mái, đô thị lớn quả nhiên có khác, ngay cả nhân viên bảo vệ cũng lễ phép hơn bên ngoài.
14 CHƯƠNG 14
Không khéo hôm nay, cái mạng nhỏ sẽ đứt đoạn tại đây. Quý Gia Hoành cúi đầu, đột nhiên liếc thấy di động trong túi quần, trượt ra gần phân nửa.
15 CHƯƠNG 15
Quý Gia Hoành đã hiểu, Vương Hạo căn bản không tin hắn bị bắt cóc.
Đây là tự nhiên, đổi lại người khác, tự dưng có người gọi đến bảo bạn cậu bị bắt cóc muốn cậu giao tiền —— lại không phải đặc biệt thân quen, tám chín phần mười đều sẽ cảm thấy có vấn đề.
16 CHƯƠNG 16
Đèn chân không trên đỉnh đầu đong đưa phát sáng, cửa sổ duy nhất bị tấm rèm dày che khuất, nhìn không ra bên ngoài là ban ngày hay ban đêm.
17 CHƯƠNG 17
Quý Gia Hoành bỗng nhiên cảm thấy mình thật có lỗi với Vương Hạo, ngẫm lại mình kỳ thực từ nhỏ đã xấu xa, dù lúc nào cũng bị Vương Hạo ức hiếp, nhưng thật ra người ta chưa bao giờ tìm đến cửa, toàn là mình tự rước lấy nhục, rảnh quá chạy đi trêu chọc người ta.
18 CHƯƠNG 18
Trong bệnh viện nồng nặc mùi thuốc khử trùng, Quý Gia Hoành nằm trên giường bệnh, tay phải bó bột, tay trái treo túi truyền dịch, quay đầu nhìn Vương Hạo đang nằm giường bên.
19 CHƯƠNG 19
Làm xong thủ tục xuất viện, Vương Hạo và Quý Gia Hoành cùng đón taxi về nhà Quý Gia Hoành.
Một phòng khách hai phòng ngủ không xem là xa hoa, nhưng bày trí bên trong rất có phong cách.
20 CHƯƠNG 20
Mùa đông ban ngày tương đối ngắn, lúc Vương Hạo ra khỏi phòng tắm thì trời đã tối, mồ hôi trên người cũng khô, thay một bộ đồ ngủ.
Mùa đông thành phố B có lò sưởi, trong phòng xem như ấm áp.