Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đế Trụ

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử
Số chương: 100
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Nhà Đường diệt vong mở đầu cho thời kỳ phiên trấn cát cứ Ngũ Đại Thập Quốc. Lưu Lăng tái sinh, trở thành Cửu Hoàng tử của Bắc Hán quốc. Bắc Hán quốc tọa lạc tại Sơn Tây, là một quốc gia có diện tích vô cùng nhỏ bé, thiên tai quanh năm, đất đai cằn cỗi, dân chúng lầm than.

Danh sách chương Đế Trụ


Chương 74: Mùa Xuân Đầu Tiên

81 Lưu Lăng nhẹ nhàng ôm hai gò má xinh đẹp ướt át của Liễu Mi Nhi, nhìn đôi mắt thanh thuần như nước, bên trong như có sương mờ và xuân tình khiến Lưu Lăng muốn ngừng mà không ngừng được.


Loading...

Chương 75-1: Năm Trăm (1)

82 Trống trận hùng hồn dồn vang, từng đội binh lính chỉnh tề đi đến thao trường, từng nhóm trật tự đi vào dưới sự chỉ huy của các Bách phu trưởng, Thiên phu trưởng, không khí trang nghiêm khiến lòng người kinh hãi.


Chương 75-2: Năm Trăm (2)

83 Tên Thiên phu trưởng kia thấy Lưu Lăng đi đến thì trong lòng cảm thấy sợ hãi, do dự trong chốc lát rồi nói lớn:

– Mạt tướng Thiên phu trưởng quân phòng thủ Chu Hoán! Trung Thân Vương tại sao không cho ta vào thao trường?

Lưu Lăng cười lạnh nói:

– Ngươi chính là Chu Hoán?

– Chính là mạt tướng!

Lưu Lăng gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh nói:

– Bắn tên! Bắn chết tên không coi quân pháp ra gì đó cho ta!

Thiên phu trưởng thân binh dưới tay hắn vẻ mặt dữ tợn hô to:

– Bắn tên!

– Ngươi dám!

Tên Chu Hoán kia rút đao chỉ vào Thiên phu trưởng Cấm quân quát.


Chương 76: Nữ Nhân Gan To Bằng Trời

84 Cửa thành Thái Nguyên, văn võ bá quan lấy Lư Sâm làm đầu đều khom người đứng nghiêm ở bên ngoài cửa thành. Sau khi Lưu Lăng điểm binh ở đại doanh Kinh Kỳ liền vào cung từ biệt Hiếu Đế, Hiếu Đế bởi vì thân thể suy yếu không thể đích thân đưa tiễn, cho nên phái tất cả văn võ bá quan tới cửa thành vì Lưu Lăng đưa tiễn!

Hiếu Đế kéo tay Lưu Lăng nói: – Lão Cửu… không cần quá mức miễn cưỡng, ý của Trẫm đệ có hiểu không?

Lưu Lăng tự nhiên biết, ý của Hiếu Đế là cho dù thua trận, cũng phải giữ lại mạng sống của bản thân, chỉ là thân là Hoàng Đế, những lời này y không tiện nói rõ.


Chương 77: Chia Quân

85 Bắc Hán quốc nhỏ, kỳ thật từ Thái Nguyên đến phía nam ra roi thúc ngựa ba bốn ngày là tới. Chỉ có điều đại đội nhân mã hành quân, so với một mình cưỡi ngựa phải chậm hơn rất nhiều.


Chương 78-1: Trêu Trọc Hắn Chơi (1)

86 Lư Ngọc Châu vội vàng đuổi theo, nàng vừa cử động đã ảnh hưởng đến miệng vết thương, không kìm nổi lảo đảo một chút, thân mình gần như không giữ được suýt chút nữa thì ngã quỵ xuống.


Chương 78-2: Trêu Trọc Hắn Chơi (2)

87 Chỉ nhìn thấy thành Ngọc Châu ở phía trước, trong thành khói lửa lượn lờ. Ngoài thành, trải dài bất tận là các doanh trại nghỉ chân của đại quân Hậu Chu.


Chương 79: Ngươi Đi Chết Đi

88 Lưu Lăng mang theo hai ngàn kỵ binh nhiễu một vòng lớn, rốt cuộc cũng đem Chu quân đuổi cùng không buông bỏ rơi. Hắn hạ lệnh toàn đội nghỉ ngơi tại chỗ một lúc, bản thân hắn cũng xuống ngựa tựa vào một cây đại thụ ngồi xuống.


Chương 80: Loạn Phủ Viễn Quân

89 An Hằng nghe nói Ngọc Châu đã bị quân Chu công phá, trong lòng lập tức giống như sóng to gió lớn. Tuy rằng gã sớm đã dự liệu được kết quả như vậy, chỉ là không có nghĩ đến sẽ đến đột ngột như thế.


Chương 81-1: Thanh Lý Môn Hộ (1)

90 Gã nạn dân bắt được An Hằng cũng chính là Quý Thừa Vân. Y nhận mật lệnh của Lưu Lăng bắt giữ An Hằng, sau đó chờ Lưu Lăng đến. Y không muốn kết liễu tính mạng của gã bởi Lưu Lăng nói để gã sống còn có chỗ hữu dụng, nếu không chẳng cần rắc rối đến thế, chỉ một đao là có thể lấy mạng gã.


Chương 81-2: Thanh Lý Môn Hộ (2)

91 Không bao lâu sau, một dòng người dài như một con hỏa long đang uốn lượn trườn tới. Ai cũng đoán ra đó là đám kỵ binh tay cầm đuốc, thoạt nhìn có thể đoán được số lượng không dưới hai ngàn tên.


Chương 82: Rối Bời

92 Nhiếp Nhân Địch một đao chém chết Tưởng Vĩnh Phúc, đám thủ hạ thân tín của gã bị câu nói của Nhiếp Nhân Địch làm cho bán tín bán nghi, không một ai xông lên cứu gã.


Chương 83-1: Chu Thế Tông (1)

93 Lúc Lư Ngọc Châu theo quân Hán về phía Nam chưa được năm mươi dặm thì có hơn chục người cưỡi ngựa phi vào cổng thành Ứng Châu. Thì ra đó là nhóm người từ thành Thái Nguyên tới, cưỡi ngựa ngày đêm không nghỉ, trên người ai cũng phủ một lớp bụi đường, mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.


Chương 83-2: Chu Thế Tông (2)

94 Vương Bán Cân xua tay, an ủi: – Các huynh đâu cần phải bi quan như vậy. Vương gia đã lệnh cho chúng ta trấn thủ thành Ngọc Châu đến tối nay thì ngài ấy chắc chắn sẽ đem quân tới trước khi trời tối.


Chương 84-1: Lâm Trận Trảm Tướng (1)

95 Tôn Huyền Đạo đã theo phò tá Chu Thái tổ Quách Uy từ lâu, cụ thể là bao nhiêu năm bán mạng cho nhà họ Quách này thì ngay cả bản thân lão cũng không nhớ rõ.


Chương 84-2: Lâm Trận Trảm Tướng (2)

96 Sài Vinh ngồi lại ghế, nói to: – Hi vọng ngươi không tiếp tục phụ lòng tin của trẫm.

Rồi y đảo mắt nhìn một lượt những tướng lĩnh đang quỳ ở trong trướng, nói:

– Trẫm nghe nói trong cuộc công thành sáng nay, Tướng quân Nhuệ Kim doanh- Tống Nghị không những không dốc toàn lực, mà lại án binh bất động, làm Thanh Mộc doanh gặp tổn thất nặng nề mà không hề chi viện, sao lại có việc này?

Nhuệ Kim doanh tướng quân Tống Nghị đang quỳ dưới đất, nghe vậy khấu đầu lạy liên hồi, vừa khóc mếu vừa nói:

– Khởi bẩm Bệ hạ, không phải là vi thần không tận lực mà là quân Bắc Hán kia đã phòng thủ quá kiên cường, quả thực quân ta tổn thất rất nghiêm trọng.


Chương 85: Con Đường Đế Vương Của Sài Vinh

97 Chu Thế Tông Sài Vinh quét qua ánh mắt lạnh lẽo, tất cả tướng lĩnh quỳ bên dưới đều cúi rạp đầu xuống. Lời của lão Nguyên soái Tôn Huyền Đạo khiến chúng tướng lĩnh rất đồng tình.


Chương 86: Chiến Đấu Đến Chết Lặng

98 Sáu vạn đại quân tập kết, một vạn người ngựa của Nhuệ Kim doanh, một trong ngũ hành đại doanh, cộng thêm một vạn binh mã được điều động tới từ các doanh khác, trong suốt nhiều năm làm tướng của tướng quân Tống Nghị, rốt cuộc khi đến thời khắc bi ai đặc thù nhất đã đạt tới đỉnh cao quyền lợi.


Chương 87-1: Một Chết Một Thương (1)

99 Một binh lính Chu quân tên là Vương Hải vừa xông lên phía trước vừa hỏi bằng hữu lão Triệu ở bên cạnh: – Triệu đại thúc, thúc nói chúng ta sẽ có thể sống sót trở về hay không?

Vương Hải năm nay mới mười bảy tuổi, tòng quân chưa được bao lâu, nhưng vì lúc ở nhà từng luyện qua côn bổng biết được chút võ nghệ, cho nên sau khi trải qua mấy ngày huấn luyện đã trực tiếp được điều động tới Nhuệ Kim doanh.


Chương 87-2: Một Chết Một Thương (2)

100 Từng cái từng cái thang một được dựng lên, Chu quân bắt đầu bám leo lên tường thành. Quân Hán thủ thành dùng tảng đá liên tiếp đập xuống Chu quân đang trèo thang, không ngớt dốc sức đẩy đổ thang bắc lên tường thành.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Đại Ngụy Cung Đình

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 50


Lẳng Lơ Tao Nhã

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 344


Độc Cô Chiến Thần

Thể loại: Lịch Sử, Kiếm Hiệp

Số chương: 353


Tào Tặc

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 661


Tử Xuyên Tam Kiệt

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 316


Bắc Tống Phong Lưu

Thể loại: Tiên Hiệp, Lịch Sử

Số chương: 1689


Táng Minh

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 11



Đế Trụ

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 100