21 “Tỷ tỷ, thần hồn của ngươi sắp sửa khôi phục như cũ sao?”Giang Nam ngẩn người, trong lòng bỗng dâng lên một thứ cảm xúc phức tạp, yên lặng nửa ngày hắn mới cất giọng chua chát: “Sau khi khôi phục rồi tỷ có còn ở lại đây không?”“Tất nhiên không.
22 Cái tật lải nhải của Thiết Trụ lại tái phát, Giang Nam rất tò mò rằng sao một kẻ to con, khỏe mạnh như vậy lại có cái chứng bệnh như thế. “Nhưng mà để ngươi đi ra ngoài như vậy ta cũng không an tâm, bên ngoài vốn chẳng an toàn gì, ta nghe nói bên kia dãy Đại Mang sơn có một con sói xanh tu luyện thành yêu, nó đại chiến ba ngày ba đêm với một con giao long khiến cho không biết bao nhiêu thôn trang, đồng ruộng bị hủy, không biết bao nhiêu người vì thế mà bị chết oan.
23 Giang Nam càng đánh càng khoái, chân khí càng vận chuyển thoải mái, đột nhiên chiêu thức lại biến đổi, không hề giới hạn trong Long Hổ Tượng Lực quyết nữa mà chuyển thành đủ các loại võ học, lúc thì lấy nhu thắng cương - Giang Nguyệt Phá Lãng quyết, lúc thì lúc khai lúc hợp – Hỗn Nguyên Khai Bi Thủ, lúc thì di chuyển tinh xảo như một con báo – Ly Miêu Thập Tam pháp, lúc thì âm tà quỷ dị - Hóa Huyết Thần Công…Cho dù công pháp cao thấp thế nào đều khiến hắn cảm thấy thoải mái, dễ chịu, liên tục lấy cứng chọi cứng với con Thông Linh Di Viên.
24 Tiến vào thành Dược vương, Giang Nam chỉ thấy người trong thành đi lại hối hả, hàng quán mở hai bên đường rất nhộn nhịp, đủ các loại mặt hàng khiến cho người khác nhìn tới lóa mắt, so với phủ Tề vương quả thật phồn hoa hơn không biết bao nhiêu lần.
25 "Đợi chút"Sắc mặt Mộc Tần Nam thoáng lạnh lẽo nhưng ngay lập tức liền khôi phục lại như bình thường, thản nhiên nói: " Quận chúa, con rắn gân hồng vảy vàng cũng không phải là loại yêu vật gì mạnh mẽ, giết chết nó cũng chưa thể coi là có bản lĩnh gì.
26 Giang Nam mở cửa, đôi mắt lạnh lẽo dõi nhìn, chỉ thấy Mộc Tần Nam đang dương dương tự đắc khoe khoang với mấy tên công tử trẻ tuổi quần áo lụa là, có lẽ những người này đều có xuất thân không tầm thường, địa vị và thân phân không thua kém Mộc Tần Nam, đều là thế gia đệ tử của các gia tộc lớn ở Kiến Vũ Quốc, đặc biệt là vị thanh niên đi đầu, thân mặc hoàng bào, cử chỉ ung dung, khí độ phi phàm rất dễ gây chú ý, tuy nhiên sắc mặt lại hơi tái nhợt như đang mắc bệnh, chính là người cất bước nặng nề mà Giang nam nghe được, người mà Mộc Tần Nam gọi là tứ hoàng tử.
27 Ánh mắt Giang Nam quét về bọ người Thượng Thiên Minh, Thượng Thiên Vũ và Nhạc Phong khiến bọn hắn trong lòng có tật, ánh mắt vội lảng tránh, không dám đối diện.
28 Tô Hoảng nở nụ cười sáng ngời, bộ dáng yếu đuối, tinh thần suy sụp trước kia bay biến đâu mất, tư thế trở nên oai hùng, bừng bừng sức sống, từ trong cơ thể hắn dường như có một thứ hào khí vô hình phát tán ra: “Giang huynh, những huynh đệ khác của ta chỉ thấy những thứ tốt khi làm hoàng đế, chăm chăm tranh đoạt quyền lợi, còn ta, ta lại muốn xa hơn.
29 Từ xưa đến nay, vô số Luyện Đan Sư đều mong muốn có thể khống chế nhiệt lực từ lò hỏa tới mức lô hỏa thuần thanh để loại bỏ hoàn toàn tạp chất bên trong dược liệu, chỉ giữ lại dược lực tinh thuần, sau đó đem tất cả dược lực dung hợp lại một chỗ với nhau, tạo nên sự biến hóa kì diệu, kết thành linh đan.
30 Giang Nam nhớ rất kĩ lần đầu tiên mình nuốt cánh hoa Phật Thủ Kim Liên, lần ấy sau khi ăn, nó liền bộc phát ra dược lực khổng lồ, cơ hồ muốn đốt cháy toàn bộ quần áo, khiến ười vạn tám ngàn lỗ chân lông nở ra, máu tươi theo đó phun trào thành từng tia.
31 Đại Giang Hữu Triều Sinh!Minh Nguyệt Chiếu Đại Giang!Thần Nguyệt Diễn Đại Quang!Phổ Chiếu Vô Tế Thổ!Giang Nam liên tiếp thi triển ra chiêu thức, chân khí chạy vội thông suốt, bất quá thức thứ năm thức thứ sáu của Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết đều là công pháp tôi thể, cũng không có bao nhiêu uy lực, Thần Nguyệt Diễn Đại Quang chính là chân khí hóa thành một vòng Minh Nguyệt, từ cột sống bay lên, dọc theo cột sống lên xuống, cuối cùng rơi vào hai hàng lông mày, Quang Minh chiếu rọi.
32 càng nhiều dược lực hơn nữa hóa khai, tràn ngập bên trong màng da thân thể của hắn, thậm chí nhảy vào cốt cách của hắn, cỗ dược lực này càng để lâu càng nhiều, nếu như không cách nào luyện hóa, sẽ sớm vượt qua cực hạn mà thân thể của hắn thừa nhận!Cũng may thân thể của hắn so với lúc cướp lấy Phật Thủ Kim Liên cường đại hơn rất nhiều, hiện tại còn có thể ngăn chặn dược lực, nhưng mà nếu siêu việt cực hạn, da thịt của hắn sẽ nổ tung, thậm chí cơ bắp, gân mạch, cốt cách, màng xương hết thảy đều bị dược lực căng nứt thậm chí xanh bạo!- Ta vẫn là khinh thường dược lực của Xá Lợi Linh Đan, không nghĩ tới dược lực của một quả Xá Lợi Linh Đan liền mạnh như thế, thậm chí vượt qua phạm vi thân thể của ta có thể thừa nhận! Phát tiết đi ra ngoài, phải đem dược lực dư thừa phát tiết đi ra ngoài!Giang Nam hít vào một hơi thật dài, nơi này là Dược Vương phủ, nếu như ở chỗ này phát tiết, trắng trợn phá hư, không khỏi có chút khách lấn chủ.
33 Sang!Chỉ nghe tứ thanh giòn minh, khắp trời kiếm quang nhấp nháy, tuyết trắng một mảnh, bốn thái giám dưới trướng hắn rút bảo kiếm ra, kiếm quang bay múa, rõ ràng là một tòa kiếm trận, đem Giang Nam vây quanh trong đó, kiếm quang lóng lánh, như là vũ đả lê hoa, Lạc Hoa bay tán loạn phiêu linh, ngay ngắn hướng Giang Nam đâm tới!Lê Hoa Lạc Vũ kiếm trận!Đinh đinh đinh!Bốn gã thái giám này ra tay cực nhanh, trong chớp mắt liền có vô số đạo kiếm quang đâm vào trên người Giang Nam, bất quá những bảo kiếm này tuy dị thường sắc bén, nhưng lúc đâm vào trên người Giang Nam lại chỉ đâm vào da của hắn có chút lõm xuống, thậm chí không có đâm thủng da, liền bị chân khí cuồng bạo trong cơ thể hắn bắn lên, phát ra từng tiếng giòn minh, như là đâm vào phía trên kim loại!Tiêu tổng quản thấy thế, đồng tử co rút: - Tu vi thật thâm hậu, tiểu tử này thật sự chỉ là luyện khí kỳ sao?Hắn nghĩ đến đây, chỉ thấy Giang Nam đột nhiên bạo lên, chân khí quanh thân phun dũng, khí thế trong nháy mắt liền nhảy lên tới một độ cao khủng bố, cho người cảm giác phảng phất là một đầu Man Tượng đứng người lên, ở vào trong tâm kiếm trận.
34 Nhưng mà cùng Tiêu tổng quản giao thủ, Giang Nam liền có đối tượng phát tiết, đem dược lực dư thừa bài xuất, tốc độ luyện hóa dược lực của Ma Ngục Huyền Thai Kinh nhanh hơn, tốc độ tu vi tăng trưởng càng làm cho người ta sợ hãi, để cho lực lượng của hắn cũng liên tiếp kéo lên.
35 Đợi một chiêu này chứng thực, Tiêu tổng quản không khỏi nao nao, một chiêu này của Giang Nam vô cùng lăng lệ ác liệt, hơn nữa cực kỳ giảo hoạt xảo trá, âm hiểm vô cùng, để cho hắn không kịp trách né, hắn vốn cho là một kích tất sát, lại không nghĩ rằng một thức này căn bản không có bao nhiêu uy lực, cũng không để cho hắn bị thương, uy lực thậm chí còn không bằng chiêu thức Giang Nam sử dụng lúc trước.
36 Nhạc Linh Nhi áo đỏ như lửa, tư thế hiên ngang, cười nói: - Điện hạ có chỗ không biết, gần đây Dược Vương phủ ta có khách quý đến, là ân nhân cứu mạng của tiểu muội, tên là Giang Nam, được xưng tụng là tuổi trẻ tuấn kiệt, tu vi tinh thâm, càng là một vị luyện đan cao thủ.
37 Hai người Giang Nam cùng Tô Triệt giảng câu chuyện lời ít mà ý nhiều, chỉ có mười chữ, Nhạc Linh Nhi tự nhiên nghe không hiểu trong đó chất chứa sát ý um tùm, bất quá tuy Giang Nam cùng Tô Triệt cũng nắm chắc đến sát ý của đối phương.
38 Môn kỳ công này ngoại trừ Liên Hoa Ấn, Bảo Bình Ấn ra, còn có Linh Châu Ấn, Sư Tử Ấn, Quang Minh Ấn, đều là Vô Thượng ấn pháp tôi luyện đề thăng tinh thần ý niệm.
39 - Ồ, nguyên lai ngươi tu luyện chính là một loại võ học quan sát Giao Long biến hóa, khó trách có ta khí tức quen thuộc. Môn võ học này của ngươi xê dịch biến hóa tầm đó, cùng ta rất có sâu xa.
40 - Công tử, đến một bản bí tịch a!Vị chủ quán kia chứng kiến Giang Nam, Tô Hoảng cùng Nhạc Linh Nhi, con mắt không khỏi sáng ngời, cười nói: - Bí tịch mới xuất hiện, những bí tịch này là ta trong lúc vô tình phát hiện trong một động phủ Thần minh, trải qua thiên tân vạn khổ có được, không thể giả được!Nhạc Linh Nhi bật cười nói: - Tử Xuyên, người này thổi gió như lọt vào trong sương mù, nhất định là giả dối, không cần nhìn rồi.