61
Giang Thành cũng không giống Lâm Hải, một đôi tôm hùm Úc Châu như vậy, đừng nói là còn sống, cho dù chết cũng có giá trị xa xỉ.
Gần đây không phải thiếu gia không có tiền sao?
Sao có thể đem thứ này về?
“Tần đại thần đưa.
62
63
999999 đồng vàng trong trò chơi?
Nếu đổi thành tiền mặt ít nhất
cũng là 9999 nhân dân tệ. Càng đừng nói đến kim cương bảy màu trân quý
kia, ngày thường không dễ dàng mua được.
64
65
Bốn người chơi đồng thời nhìn thoáng qua nhau, ánh mắt kinh sợ nhìn về phía Tần Mạc.
Cấp bậc mãn cấp (Cấp cao nhất trong trò chơi), tư liệu hoàn hảo.
66
Bên này bí thư Lương còn đang nói dối quân tình.
Bên kia “Anh hùng” hoàn toàn bùng nổ chiến tranh.
Bên trong trò chơi không có người bình tĩnh, hầu như toàn bộ thế giới đều nhanh chóng cập nhật tin tức.
67 Phó Cửu đang tập trung đánh ải liền phát hiện người đến vây xem đặc biệt nhiều.
Hơn nữa trên đỉnh đầu của những người đó cũng có danh hiệu màu vàng rực rỡ giống như Tần đại thần.
68
Phó Cửu đang tập trung đánh ải liền phát hiện người đến vây xem đặc biệt nhiều.
Hơn nữa trên đỉnh đầu của những người đó cũng có danh hiệu màu vàng rực rỡ giống như Tần đại thần.
69
70
Tần Mạc hung hăng hạ mi mắt, đáy mắt thâm thúy lạnh băng: “Còn không câm mồm? Cậu muốn tôi cắt ngắn móng vuốt của cậu sao?”
Haizz, đại thần lại ngạo kiều*.
71
72
Phong Dật không tin sự thật, tay không ngừng ấn gửi lời mời kết bạn.
Kết quả vừa đánh xong phó bản, sau khi phân trang bị hắn liền bị đá. . . Bị đá!
Từ trước đến nay Phó Cửu chơi game có một thói quen đó chính là không bao giờ thêm bạn tốt.
73
Tần Mạc tắt máy tính
đứng dậy, cũng không lập tức đi ngủ, ngón tay thon dài khẽ nhúc nhích
gửi một câu cho Phó Cửu qua WeChat: “Cậu vừa mới từ chối thêm bạn người
khác sao?”
Sau khi Phó Cửu ừ một tiếng, lại cảm thấy trước khi ngủ nên đùa một
chút, click ghi âm giọng nói gửi đi: “Ngoại trừ đại thần ra, trong trò
chơi cũng không thêm ai.
74 Sau khi ý thức được mình đang làm gì, Tần Mạc hung hăng nhíu mày.
Tóc đen rũ ở trên trán còn đang nhỏ nước, cứ như vậy rơi trên màn hình di động.
Tần Mạc lấy khăn tắm, tiện tay ném điện thoại sang một bên.
75
Sau khi ý thức được mình đang làm gì, Tần Mạc hung hăng nhíu mày.
Tóc đen rũ ở trên trán còn đang nhỏ nước, cứ như vậy rơi trên màn hình di động.
76
77
Chỉ cần nghe kiểu xưng hô kia, Phó Cửu liền biết đối phương không phải kêu mình.
Dù sao lão gia hỏa kia cũng hận không thể khiến cho người trên toàn thế giới đều biết tên bại gia tử là cô không còn bất cứ quan hệ gì với ông ta.
78 Phó Hi Minh thật ra là một đứa trẻ trầm ổn. Nghe giám đốc Lý kia nói xong cũng không có biểu hiện mừng như điên. Một học sinh cao trung như cậu ấy có thể bình tĩnh như vậy xác thật không tồi.
79 Mười nghìn?
Dùng mười nghìn nhân dân tệ để mua một con chuột?
Có phải quá dư tiền hay không?!
Nữ nhân viên trợn to mắt.
Vừa rồi mỹ thiếu niên này còn thấp giọng hỏi nàng cửa hàng đang có chính sách ưu đãi gì hay không, thế nào lại lắc mình một cái liền biến thành thổ hào như vậy?
Đỗ Trạch nghe cũng ngẩn người ra, hiện tại Hạ Hồng Hoa còn đi nơi này nơi nọ vay mượn tiền người khác, chẳng lẽ trong nhà còn thừa tiền?
Bằng không tên bại gia tử này làm sao sẽ kiêu ngạo như vậy?
Bỏ ra mười nghìn nhân dân tệ mua một
80
Mười nghìn?
Dùng mười nghìn nhân dân tệ để mua một con chuột?
Có phải quá dư tiền hay không?!
Nữ nhân viên trợn to mắt.
Vừa rồi mỹ thiếu niên này còn thấp giọng hỏi nàng cửa hàng đang có chính sách ưu đãi gì hay không, thế nào lại lắc mình một cái liền biến thành thổ hào như vậy?
Đỗ Trạch nghe cũng ngẩn người ra, hiện tại Hạ Hồng Hoa còn đi nơi này nơi nọ vay mượn tiền người khác, chẳng lẽ trong nhà còn thừa tiền?
Bằng không tên bại gia tử này làm sao sẽ kiêu ngạo như vậy?
Bỏ ra mười nghìn nhân dân tệ mua một con chuột xác thật rất dư tiền.