21 Đêm đã rất khuya, Thiển Thuỷ Thanh đang nằm ngủ trên giường. Có người đến gõ gõ vào giường hắn gọi: - Ra ngoài đi! Là Thích Thiên Hữu. - Chuyện gì vậy? - Đi tán gẫu.
22 Dưới Bắc Môn quan, gió Thu se sắt. . . Không biết đã có bao nhiêu chiến sĩ từng ngã gục nơi đây, hát vang khúc bi ca khẳng khái. Hiện giờ nó đã trở thành cái gai trong mắt quân của Đế quốc Thiên Phong.
23 - Tên từ trong rừng bắn ra! Một tên binh sĩ hô to. Tất cả các binh sĩ đồng thời xoay ngựa về phía trước, dùng thuẫn da che thân, hoàn toàn nấp trọn thân thể của mình.
24 Thiển Thuỷ Thanh ngồi ở giữa thôn, tay mân mê Hổ Nha đao, mặt mỉm cười nhìn thiếu niên kia hiện tại đã bị trói thành một chiếc bánh chưng. Trong giây phút này, ánh mắt thiếu niên vẫn toát ra sự phẫn nộ và bất khuất.
25 Ngón tay chậm rãi di chuyển trên bản đồ, cuối cùng dừng lại ở một chỗ lõm nhỏ. Nơi đó chính là đồn Sa Hà. Hồng Thiên Khải khẽ thở dài, nói mà không quay đầu lại: - Truyền lệnh xuống, bảo Hành Trường Thuận chuẩn bị sẵn sàng, đồn Sa Hà vừa mới tăng thêm ba trăm kỵ binh, xem ra là muốn tử thủ.
26 Lúc Hồng Thiên Khải chạy tới nơi, quân côn đã đánh xong. Thấy ái tướng tâm phúc của mình bị đánh đến lột da tróc thịt, chỉ còn có thể nằm trên giường rên rỉ, Hồng Thiên Khải ngây người ra trong giây lát.
27 Chiến tranh giống như một giàn nhạc giao hưởng lớn, do vô số âm thanh nhỏ khác nhau tạo thành. Là người chỉ huy chiến tranh giống như là người chỉ huy dàn nhạc, là trung tâm và là linh hồn của cả khúc nhạc.
28 Năm trăm tên kỵ binh thân khoác trọng giáp tạo thành một luồng lũ khổng lồ cuồn cuộn xông về phía đồn Sa Hà, dưới ánh sáng mặt trời chiếu rọi phản chiếu ra vô số bóng ảnh có màu sắc sặc sỡ.
29 Gặp quỷ rồi, vì sao địch có nhiều kỵ binh như vậy? Phương Hổ kinh hãi. Phóng mắt nhìn qua, đám kỵ binh trước mắt mênh mông, thế như bao phủ cả đất trời đang gào thét liều chết xong phong, trong lúc nhất thời không thể ước lượng được nhân số của bọn chúng là bao nhiêu, nhưng tuyệt đối không phải là ba trăm người.
30 Quyền phong mênh mông hùng mạnh va chạm thật mạnh vào nhau, đất bằng đột ngột xuất hiện một cơn lốc xoáy Hệ thống cấm nói bậyg lên điên cuồng như dã thú.
31 Trên sườn ngọn núi nhỏ đằng xa, Thích Thiên Hữu vẫn ôm chặt lấy Hành Trường Thuận. Mới nhìn qua giống như một đôi tình lữ đang thân mật với nhau, thực ra hai người đang giao chiến kịch liệt với nhau không ngừng nghỉ.
32 hạt. Các binh sĩ bước theo điệu nhạc, mỗi bước đi là một nhịp tan nát cõilòng, từ thành Cô Tinh kéo dài thẳng đến nghĩa trang Anh Hồn ở ngoàithành. Bốn người Thiển Thuỷ Thanh, Phương Hổ, Lôi Hoả và Mộc Huyết thân mặc áotang, cùng khiêng cỗ quan tài, giòng lệ anh hùng nóng bỏng tuôn trào theo khoé mắt…Trong quan tài, dĩ nhiên là Thích Thiên Hữu.
33
34 Cỏ xanh mơn mởn, tiếng địch du dương, thê lương đến đứt ruột người. . . Tiếng địch là do mục đồng chăn trâu dưới chân núi thổi, dưới chân núi có một dòng sông nhỏ, mục đồng chăn trâu bên cạnh bờ sông.
35 Tiếng bước chân ồn ào làm cho mọi người đang ngủ say bừng tỉnh. - Đứng lên, đứng lên! - Xảy ra chuyện gì? - Dường như có người xông vào doanh. - Người nào có gan lớn như vậy? Hổ Báo Doanh mà cũng dám xông vào? - Không biết, mau đứng lên xem! Giữa tiếng ồn ào huyên náo, đám binh sĩ Hổ Báo Doanh vừa mới ngủ đều bật dậy mặc quần áo ra ngoài doanh trướng.
36 Đêm nay mưa Xuân lất phất, mang theo cái lạnh se se của tiết Xuân. Trước trướng của Hổ Báo Doanh, binh sĩ của Vệ số Ba ai nấy đứng nghiêm, lá đại kỳ trên nóc Hổ Báo Doanh theo gió tung bay phấp phới.
37 Trong ánh mắt hoảng sợ xuất hiện vẻ không cam lòng, Triệu Nhị Bảo ngàn vạn lần không ngờ được, kẻ vừa rồi còn nói chuyện với hắn một cách ôn hoà, giờ phút này nói ra chữ "Giết!" lạnh lùng tàn nhẫn như vậy.
38 Vừa mới đây thôi, Nam Môn quan hùng cứ trên sơn mạch núi Đoạn Long còn là một cửa ải vĩnh viễn không thể vượt qua trong lòng quân nhân của Đế quốc Thiên Phong hùng mạnh.
39 Trận chiến trên thảo nguyên, Dịch Tinh Hàn bị Thiển Thuỷ Thanh hạn chế, hắn phải trải qua muôn vàn cực khổ mới có thể trở lại Đế quốc Chỉ Thuỷ, dọc đường chịu biết bao vất vả người ngoài khó mà hiểu hết.
40 Ánh bình minh sớm mai còn chưa tan hết, một con khoái mã đã phi thẳng vào phủ Đại Tướng quân trong thành Cô Tinh. - Ta có chuyện quân khẩn cấp muốn gặp Hồng Đại Tướng quân! Mau mau tránh ra! Thiếu niên cỡi ngựa giận dữ quát lên điên cuồng, gây ồn ào huyên náo.