161 Ngay lập tức, nó làm cho nhiệt độ không gian chung quanh đều tăng lên không nhỏ. Mà ngay cả Thần Dạ, giờ phút này cũng cảm giác được cái nóng hầm hập như trực tiếp bị mặt trời chiếu rọi lúc giữa trưa.
162 - Rèn luyện?Ánh mắt của đám người Thu Chấn không khỏi đảo quanh một vòng. Vùng núi này, nói lớn không lớn, nhưng mà tuyệt đối không nhỏ. Bên trong đó đừng nói yêu thú vô số kể, chỉ riêng là đông đảo dã thú mãnh thú, tất cả cũng thực sự không phải là hạng người bình thường có thể đến chỗ này rèn luyện.
163 - Thu Lôi, Thần Dạ kia, nghỉ ngơi chưa ?Ở chính giữa hang động lớn nhất, sau khi chờ người nam nhân trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi kia đi vào, Thu Chấn nhẹ nhàng hỏi.
164 Thấy hắn như vậy, ngoại trừ Thu Chấn ra, trong lòng bốn người còn lại đều là lạnh lùng cười cười một tiếng. - Đúng rồi, Thu gia chủ. Không biết dưới này có vật gì vậy, làm thế nào phát ra cột sáng như vậy, nói không chừng là núi lửa? Nhưng nếu mà là núi lửa thì lại không đúng a, không có khả năng mỗi một lần cột sáng xuất hiện đều đúng lúc như vậy ?Sau khi ngồi xuống, Thần Dạ liền không thể chờ đợi được liền lên tiếng hỏi.
165 - Ha hả, tiểu huynh đệ, vết thương của lão phu đã ổn định, không cần hấp thu quá nhiều năng lượng ở nơi này nữa. Ta và ngươi quen biết tức là có duyên, để cho lão phu giúp ngươi một tay đi!Thu Chấn nhẹ nhàng cười một tiếng, Thiết Tháp kia vốn đang ở trong cột sáng đỏ như lửa, nay đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu Thần Dạ.
166 Sau khi Thần Dạ im lặng một hồi, hắn nói với ánh mắt căng thẳng:- Đừng động đến những thứ này, trước hết để cho Cổ Đế Điện hấp thu năng lượng. Nếu như thực sự có cái gì phiền toái, đến lúc đó sẽ quyết định.
167 - Các ngươi rời khỏi nơi này trước, lão phu quan sát thật kĩ một phen. Vùng đất như thế, nếu như không rõ không hiểu mà phải từ bỏ thì lão phu thật sự không cam lòng.
168 - Chính là ta!Đao Linh thản nhiên nói. - Ha ha!Tam Túc Hỏa Long kia lại cất tiếng cười to rồi di động trong chốc lát. Thần Dạ chỉ thấy, một đạo bóng dáng đỏ như lửa, nhanh như tia chớp xuất hiện ở cách đó không xa trước mặt hắn.
169 - Chủ nhân, tên này không có thân thể, chỉ là một khối linh thể. Vì linh thể, liền là linh hồn ngưng tụ. Bởi vậy, nếu muốn đánh bại nó thì năng lượng Huyền Khí không làm được, ngươi phải dùng Linh Hồn Chi Lực đi đối phó nó.
170 - Chủ nhân, cho dù là ta và Cổ Đế Điện, hay như Tam Túc Hỏa Long, kỳ thật chúng ta đều là tồn tại thê thảm. Năm đó sau khi đại chiến lại không phải tan thành tro bụi, mà may mắn vẫn còn tồn tại sống sót.
171 Đao Linh nói:- Bất kể là Tam Túc Hỏa Long, hay ta và Cổ Đế Điện, nếu mà đã ngã xuống thì tựa như lão chủ nhân kia sẽ vĩnh viễn biến mất ở trong thiên địa, không còn có cơ hội lại có thể xuất hiện.
172 Thời gian không ngừng trôi qua. Nhờ có nguồn linh khí thiên địa vô cùng vô tận trợ giúp, cuối cùng Thần Dạ cũng có khả năng chấp nhận được. Vốn hắn tưởng rằng cứ một mực như vậy sẽ kéo dài cho đến lúc làm cho Tam Túc Hỏa Long vừa lòng.
173 Nghe vậy, Đao Linh cười một tiếng rồi nói:- Cái này thì ngươi yên tâm, chủ nhân của ta, tuyệt đối đủ tư cách!Tam Túc Hỏa Long thở ra một hơi thật dài, cũng là cười nói:- Từ việc hắn dám đưa tâm thần ra hợp lại vào trong hành động là ta đã thấy rõ ràng.
174 Chỉ là mức độ thay đổi hiện tại đã không còn nhanh chóng trước đây vậy. Từng đạo dao động kỳ dị, cũng là đi theo mức độ rút nhỏ vô số lần của thân thể mà tuôn trào dữ dội ra.
175 - Ông ông! Ông ông! Ông ông!Cổ Đế Điện nhẹ nhàng run lên, hình như có điều cảm xúc nên chợt hóa thành đốm sáng rồi tiến vào trong Thiên Đao. - Đao Linh, ngươi cũng đừng đa cảm nữa.
176 Hiển nhiên, Huyền Khí mới đúng là cực kỳ ngang ngược bá đạo. Chúng vừa mới tiến vào đan điền đã làm dấy lên những cơn sóng ngập trời. Huyền Khí vốn có bị Huyền Khí nóng rực đánh sâu vào, không ngờ lại có.
177 Thần Dạ lập tức im lặng! Thế gian này, chưa từng có điểm cuối đích thực ư ?Mặc dù phía trước là tử lộ, là không đường nào có thể đi. Tuy nhiên, chỉ cần ngươi xẻ phía trước ra, như vậy chính là một chốn thiên địa mới.
178 Có hai bóng người liền từ xa xa như tia chớp lướt đến. Khi bản thân cảm thụ được sự biến hóa thần kỳ mà mắt thường có thể thấy được, sắc mặt hai người, không nhịn được xuât hiện sự kinh ngạc cực độ.
179 Thu Lôi quá sợ hãi. Hắn đã phát hiện, tu vi của Thần Dạ đã đạt tới cảnh giới Sơ Huyền Ngũ Trọng. Nói cách khác, sau khi người này rơi vào đến trong hang động kia một đoạn thời gian không lớn, lại liên tục thăng tiến hai cấp bậc.
180 Tửu lâu ở nơi này tất nhiên so ra kém về sự nấu nướng khéo léo tinh xảo cùng xa hoa như ở trong đế đô Hoàng Thành. So với tửu lâu trong đế đô, nó có thêm vài phần thô kệch cùng dã tính.