41 Hứa Nam Chinh im lặng mấy giây, giống như đây không phải là một câu trả lời, mà là một quyết định. Bỗng nhiên cô muốn chạy trốn, lại nghe thấy giọng nói của anh: "Sẽ không có ý kiến.
42 "Ôi chao, tiếp tục. " Một người bên cạnh ném khăn lông nóng xuống, nhận lấy ly rượu. "Vừa nói đến chỗ nào rồi? d∞đ∞l∞q∞đ Đúng, là Hứa Nam Chinh 3GR. Hàn Ninh, không phải là cậu cùng làm dự án với anh ta sao?"Hàn Ninh ừ một tiếng: "Hợp tác đã hai năm rồi, gần đây anh ta trở về 3GR, cũng coi như là tạm thời cho tôi nghỉ phép.
43 Anh sờ tới mu bàn tay của cô, lồng vào năm ngón tay cô, giữ ở trong lòng bàn tay. Nếu như Hứa Nam Chinh bị điều tra, người phụ trách dự án lớn mấy năm gần đây chính là Hàn Ninh.
44 Anh không nhúc nhích quỳ ở nơi đó. Không nhìn thấy vẻ mặt. Cô cứ đứng như vậy nhìn anh, không biết đã trải qua bao lâu, mới cảm giác bị người khác nắm tay.
45 Anh vừa đi, cả căn phòng đều im lặng. Đang thời gian làm việc cô cũng không biết có thể hẹn được người nào, chỉ có thể một mình đi dạo ở trên đường. Tháng mười một Bắc Kinh nổi gió rồi, gió mùa đông, ngay cả quần áo dày cũng có thể thổi xuyên vào.
46 Tiểu Hàng biết rõ Hứa Nam Chinh không thể ăn quá nhiều, nhưng vẫn gióng trống khua chiêng mua rất nhiều. Khẩu vị của hai người rất giống nhau, thức ăn bày trên bàn đều là cô thích.
47 "Được. " Dường như Hàn Ninh đang cười, răng môi dây dưa với cô, nhỏ giọng nhận lời. "Bà xã em thật khéo hiểu lòng người, hôm nay ba anh còn ra lệnh, để cho anh lập tức trở về Nam Kinh, đoán chừng sống ở Thượng Hải với ông, vậy cũng không có vấn đề gì.
48 "Ngày đó ông nội anh qua đời. " Giọng nói của Hứa Viễn Hàng có chút như đi trên mây, vẫn say đến lợi hại, ánh mắt lại nhìn chằm chằm theo dõi anh. "Anh lái xe đưa anh trai anh về nhà, không dám đi, ở nhà cùng với anh ấy.
49 Hàn Ninh rất bất ngờ ở Bắc Kinh qua tết âm lịch. Mồng một đầu năm cũng là sinh nhật của cô. Người khác đón giao thừa, nhưng đối với cô mà nói là chờ từng giây đến sinh nhật của mình, nhận đủ loại quà tặng, còn gần như có ba - bốn tiếng gọi điện thoại chúc mừng.