541 Nghe lời mời của Vân Du Tiên Tử, biểu tình Lâm Khiếu Đường có phần đạm mạc, thậm chí là lãnh đạm. - Lâm mỗ là người quen độc thân tiêu dao không thích ràng buộc, chịu không nổi câu thúc, khách khanh trưởng lão không cần cũng được, bất quá vẫn muốn đa tạ thịnh tình của tiên tử.
542 Vân Du Tiên Tử khẳng định nói;- Thiên chân vạn xác, người này và đại nguyên lão ngũ đại phái chiến đấu vô cùng kịch liệt, thiếp thân từ đầu đến cuối đứng một bên quan sát, thần thông xác thực kinh thiên, chỉ sợ ta ngươi nếu một người ứng chiến người này vị tất có thể thắng!Đôi con mắt Thiên Dương Tử híp lại nói:- Người này có đúng là phệ độc dương hồn chi thể hay không đây?Vân Du Tiên Tử khẽ thở dài nói:- Xác thực là phệ độc dương hồn chi thể, bất quá muốn lưu lại người này, còn muốn buộc chặt mà nói chỉ sợ không được.
543 Tiếp tục qua hai ngày, Lâm Khiếu Đường đều ngồi bên dòng suối hào hứng kể chuyện xưa cho đám tiểu hài tử, lúc đầu Triển Thanh Nhu cũng không chú ý nội dung.
544 Bất quá Lâm Khiếu Đường tự hỏi chính mình có thể không quan tâm đến sao? Nhìn vào đám mắt của đám tiểu hài tử vô tội, hắn nhất định phải xuất thủ. Đám đạo tặc và chúng thôn dân đối diện giao tranh, thôn dân đã có nhiều người bị thương nằm lăn ra đất, bất quá cục diện này chỉ duy trì trong thời gian rất ngắn.
545 Trong lúc này, xa xa cũng có mấy đôi phu thê đang lôi kéo nhau, tình huống so với phu thê Trương Hổ không khác biệt nhiều. Bỗng nhiên trong sơn lâm truyền đến tiếng hò hét, đám đạo tặc ngày hôm qua lại một lần nữa vọt tới đây, Trương Thiết vốn nhát gan, ngồi trên thạch đôn, ánh mắt đã dại ra, trong miệng lẩm bẩm liên hồi:- Là ta hại mọi người, là ta hại mọi người!Bất quá cũng không có người nào để ý tới lời Trương Thiết, chỉ tưởng lúc trước hắn tranh đấu bị đánh cho choáng váng đầu óc mà thôi.
546 Lão giả vừa nói, tay hóa thành trảo bắt lấy đầu Trương Thiết. Bỗng nhiên xuất hiện hai hòn đá từ hai phương hướng khác nhau ném tới, lão giả lập tức ngưng kết chân khí hộ thể nhất thời khiến hai hòn đá bị chấn nát.
547 Lâm Khiếu Đường căn bản nhìn cũng không thèm, lật tay ra, một đoàn tử hỏa lần thứ hai phóng lên, thôn phệ sạch Hồi thiên tam xoa kiếm. Lão giả còn muốn ngăn cản tử hỏa kéo tới nhưng căn bản là không thể, nhất thời mái tóc bạc trắng trên đầu bị cháy sạch sẽ, quần áo trên người và đồ dùng thường ngày cũng bị cháy trụi, bộ dáng vô cùng chật vật.
548 Lâm Khiếu Đường vừa nghe tới danh xưng môn phái Dương Môn liền mơ hồ cảm giác Dương Thiên và môn phái này có điểm liên quan, đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán mà thôi.
549 Thấy rõ một màn này, trong lòng Dương Thiên không khỏi kinh hãi, không biết vị Lâm tiền bối này rốt cuộc đang muốn làm gì. Lâm Khiếu Đường thấy Dương Thiên có chút khẩn trương, mỉm cười nói:- Dương huynh đệ không cần lo lắng, ta làm như vậy chỉ là không muốn bị người ngoài nghe thấy, điều này đối với Dương Môn các ngươi cũng có chỗ tốt.
550 Hai tiểu hài còn lại nhất thời vui mừng, Dương Thiên lại vỗ gáy một cái, vui mừng nói:- Là vãn bối đã sơ sót!- Ba tiểu hài tử này với ta tính có chút sâu xa, tuy rằng thời gian tiếp xúc không lâu nhưng đối với Lâm mỗi vẫn cực kỳ trọng yếu, hi vọng Dương huynh về sau đối đãi cho tốt, nếu có cơ hội, Lâm mỗ chắc chắc sẽ trở lại thăm bọn họ.
551 Càng khiến cho Lâm Khiếu Đường ngoài dự liệu chính là bên trong phòng luyện đan đã ba gã tu luyện giả chờ đợi từ trước. Hai nam một nữ, trong đó có một vị lão giả, một trung niên hán tử và một trung niên quý phụ, tu vi cả ba người đều là địa vương hậu kỳ.
552 Ngày thứ hai là thời điểm mấu chốt cho việc thành đan, bốn người Linh Dược Lão Tổn cực kỳ chăm chú, toàn lực thôi động nguyên hỏa. Lúc này Lâm Khiếu Đường cũng không còn được dễ dàng như trước, toàn lực hấp thụ các loại tạp chất trong quá trình thành đan phát tán ra.
553 Mỗi vị trí trên sân rộng cũng không có đánh dấu tính danh, hiển nhiên là có thể tùy tiện ngồi, bởi nhân số đông đảo, đợi cho hơn phân nửa tu luyện giả an tọa đã trôi đi mất nửa canh giờ.
554 Lâm Khiếu Đường vừa bước vào bên trong đại điện nhất thời có không ít ánh mắt đưa tới. Có thể ngồi bên trong đại điện này dĩ nhiên đều là những vị đại tu sư thuộc đỉnh tầng của Chu Võ Quốc.
555 Hỏi ra lời này cũng là Vũ Thái Đấu có điều lo lắng, bởi vì hắn biết rõ Địa Linh Tiên Tử vốn là người nơi này, hỏi như vậy chỉ là muốn xác nhận một chút mà thôi.
556 Sắc mặt Tạo Linh Tử nhất thời trầm hẳn xuống, khí nguyên trên người cuồn cuộn tuôn ra, tùy thời đều có thể xuất thủ. Một tu luyện giả tại ngay lễ song tu đại điển của mình bị một gã tu luyện giả khác đề nghị dùng vật phẩm khác đổi lấy bạn lữ song tu, điều này quả thực vô cùng nhục nhã.
557 Lâm Khiếu Đường sớm đã đoán được không sẽ không dễ dàng trao đổi như vậy, nhân tiện nói:- Triệu đạo hữu muốn sao xin cứ nói, chỉ cần Lâm mỗ có thể tự nhiên sẽ đáp ứng!Thần sắc Tạo Linh Tử một ngưng, biểu tình nghiêm túc nói:- Hừ, Lâm đạo hữu đương nhiên làm được…, chỉ cần có thể bình yên tiếp hai kích của Triệu mỗ liền có thể tiến hành trao đổi!Mọi người vừa nghe nói vậy nhất thời trở nên hăng hái, Tạo Linh Tử nhiều năm thất tung, ngày hôm nay lần thứ hai xuất hiện, tu vi rõ ràng đề cao hơn rất nhiều, mà vị thanh niên mặc tử bào này gần đây nghe đồn vô cùng kỳ diệu, tuy không có bao nhiêu người chân chính gặp qua rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại, hay chỉ do lời đồn thổi mà thôi.
558 Trước người Tạo Linh Tử đột nhiên xuất hiện một khỏa châu màu vàng, đường kính ước chừng một tấc, trên hạt châu phát ra một lượng khí nguyên vô cùng đáng sợ.
559 Lâm Khiếu Đường nhìn Nạp Lan U, cũng không nói thêm gì, thân ảnh liền hóa thành một đạo quang mang biến mất. Khi Lâm Khiếu Đường tiến vào đan thất, toàn bộ bốn người Linh Dược Lão Tổ đã đến đông đủ, bất quá bốn người khi nhìn thấy Lâm Khiếu Đường tới nét mặt cũng không có nửa phần tức giận, cơ bản là vì bọn họ không dám.
560 Lâm Khiếu Đường đang muốn bay đi, bỗng nhiên nhận được truyền âm của Linh Dược Lão Tổ:- Lâm đạo hữu, xin dừng bước, Văn mỗ còn có mấy câu muốn nói. Thần sắc Lâm Khiếu Đường khẽ động, liếc mắt nhìn ba người vừa mới ly khai, sau dừng một chút mới nói:- Văn đạo hữu có chuyện gì?Linh Dược Lão Tổ liếc mắt về phía xa, xác định ba người Hỏa Diễm Lão Tổ đã hoàn toàn rời khỏi liền khởi động cơ quang một lần nữa, bao lấy toàn bộ ngọn núi, khi kết trận được mở ra hoàn toàn, mới do dự nói:- Văn mỗ vẫn còn một chút tài liệu, không biết Lâm đạo hữu còn có hay không hứng thú tiếp tục luyện đan?Lâm Khiếu Đường lộ vẻ kinh ngạc, có vẻ ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh bình ổn, nhàn nhạt hỏi:- Văn đạo hữu, vì sao lúc trước nói đã dùng toàn bộ?Linh Dược Lão Tổ thở dài nói:- Lâm đạo hữu hẳn cũng thấy rồi, ba người Hỏa Diễm Lão Tổ rõ ràng không yên lòng, huống hồ qua mấy ngày quan sát, Văn mỗ cảm giác hỏa hậu bọn họ vẫn còn kém một ít, như vậy nếu còn tiếp tục luyện đan cũng chỉ là lãng phí tài liệu, cuối cùng vẫn không tránh khỏi thất bại.