1201 Trong tinh vực tràn ngập tử hắc hỏa diễm, nhiệt độ kinh khủng theo hỏa diễm ngày càng nóng rực, thậm chí ngay cả không gian cũng trở nên vô cùng vặn vẹo.
1202 Bàn tay Tiêu Viêm nắm lại, một luồng hấp lực đáng sợ theo đó bùng phát ra, từng luồng tử hắc hỏa diễm bàng bạc hóa thành những cột hỏa trụ gào thét ùn ùn kéo đến lòng bàn tay Tiêu Viêm.
1203 Nhìn hỏa hải làm cho toàn bộ thánh đan thành đều phải kinh hãi lại rút đi nhanh như thủy triều xuống như vậy, làm sự rối loạn trong Thánh Đan thành đều dừng lại, từng cặp mắt kinh dị cùng nhìn lên bầu trời, nơi không gian liệt phùng, từ trong đó hiện ra một thân ảnh hơi gầy.
1204 Mấy người Tiêu Viêm ngồi trò truyện cùng ba cự đầu một hồi lâu rồi mới cáo từ rời đi, sau đó trở về phòng ngay lập tức. “Trong khoảng thời gian này không có xảy ra chuyện gì sao?” Vừa bước vào phòng Tiêu Viêm liền hỏi.
1205 Phía bên ngoài Đan Tháp là một quảng trường được làm bằng đá hoa cương. Ngày thường, nơi này kẻ đến người đi, dòng người dường như chưa bao giờ dứt, mà đây cũng là một nơi có nhân khí khá thịnh vượng của Thánh Đan Thành.
1206 Nhìn thân ảnh chậm rãi hiện lên phía trước Khâu Lăng, khuôn mặt tuấn mỹ của Dịch Trần vẫn không có bất kỳ vẻ kinh ngạc nào, hắn chỉ nhẹ nhàng cười hỏi:“Ngươi chính là Tiêu Viêm?”Tiêu Viêm cũng không trả lời, bình tĩnh nhìn nam tử tuấn mĩ đang đứng trước mặt, mùi tanh của máu nồng đậm làm cho hắn phải khẽ cau mày lại.
1207 Khí thế phát ra từ cơ thể Tiêu Viêm ùn ùn bộc phát như núi lửa phun trào. Mặt đất xung quanh nhất thời rung chuyển, nứt toác ra thành vô số khe sâu. Tiêu Viêm đột ngột phát ra khí thế mạnh mẽ cũng làm cho Dịch Trần ở bên cạnh cả kinh, nhưng hắn còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì một nắm tay được hỏa diễm màu nâu tím bao bọc đã xé rách không gian lao đến, hung hăng va chạm trực diện với thủ trảo của hắn.
1208 “Trả nạp giới cho ta!” Lau đi vết máu nơi khóe miệng, ánh mắt Dịch Trần hung ác như dã thú nhìn chằm chằm Tiêu Viêm. “Đây xem như chút lợi nhuận. ” Tiêu Viêm khẽ cười một tiếng sau đó bình thản nói: “Thi đấu võ đài, ngươi đã thua thì mau cút đi!”Khuôn mặt Dịch Trần run rẩy, hai mắt oán độc nhìn Tiêu Viêm, sát ý tuôn ra.
1209 Trong đại sảnh rộng mở, bóng người ngồi chi chít, bầu không khí khá yên tĩnh. Từ lúc Tiêu Viêm tiến vào đại sảnh, ánh mắt liền nhìn chằm chằm vào ba người Huyền Không Tử, ngay cả hô hấp cũng dồn dập vì kích động.
1210 "Cái này coi như là lợi nhuận đi. . . " Khẽ thở sâu một hơi, một luồng linh hồn lực phát ra từ mi tâm của Tiêu Viêm, sau đó xâm nhập vào chiếc nạp giới này, nhưng khi linh hồn lực vừa với tiến vào đã bị một lực lượng đánh ngược trở lại.
1211 Mà lúc này, đại điện đã trống trải rất lâu lại có vài bóng người đang tùy ý ngồi, một bên có thị nữ cung kính châm trà rót nước. "Ha ha, Phong tôn giả.
1212 Vong Hồn sơn mạch cách Đan vực cũng không xa lắm, lấy tốc độ của đám người Tiêu Viêm, khoảng năm ngày là có thể đến. Mà sau khi xuất phát, bọn họ cũng không dừng lại nhiều, cứ hành trình bất kể ngày đêm.
1213 Tiêu Viêm cười cười, cũng không kinh ngạc như mấy người Phong tôn giả. Hắn đã nhận ra bản thể thật sự của Tử Nghiên, uy áp từ trong huyết mạch của Thái Hư Cổ Long được xưng là vạn thú tôn sư.
1214 Trong sơn cốc yên tĩnh bỗng vang lên một tiếng động xào xạc, một cơn thủy triều màu đen trôi xuống từ sườn núi. Thủy triều cực kỳ mãnh liệt, không đến nửa phút đã tiếp cận cự điện trong sơn cốc…Trên một số cột đá xung quanh cự điện, có thể lờ mờ thấy vài bóng đen đang khoanh chân ngồi.
1215 Đối với tiếng gầm phẫn nộ của tử y tôn giả, Tiêu Viêm vẫn làm như không nghe thấy. Thân hình như sấm sét lao vào cự điện. Vài cái chớp mắt là đã biến mất phía cuối hành langThấy vậy, khuôn mặt tử y tôn giả run lên, vừa muốn gầm lên thì quyền phong hung hãn đã đánh tới làm cho lão tối tăm mặt mũi, vội vàng nghênh chiến.
1216 Lúc Tiêu Viêm quỳ gối xuống đất, Dược lão cũng từ từ mở mắt ra. Hai mắt khô đục nhìn người thanh niên đang run run quỳ gối trước mặt kia, trên mặt hiện lên một nụ cười vô lực, giọng khàn khàn nói: "Tiểu tử.
1217 "Ha hả, rốt cục định liều mạng rồi sao? Lão phu thật sự rất muốn nhìn xem hiện giờ Tiêu gia còn người nào có được một phần khí phách năm xưa của Tiêu Huyền? " Nhìn thấy Tiêu Viêm đưa linh hồn Dược Lão vào nhẫn, Trích Tinh lão quỷ không khỏi cười lạnh, nói.
1218 Đường trống, tốc độ của Tiêu Viêm được đẩy lên mức cao nhất có thể, hắn cảm nhận được Trích Tinh lão quỷ đang đuổi theo sát đít, ắt hẳn lão quỷ này bị Tam Thiên Lôi Huyễn thân chọc cho xì khói.
1219 Nhìn Tử Nghiên trước mặt, Trích Tinh lão quỷ hơi nhíu mày, ánh mắt đảo qua đảo lại, không biết vì sao lão không nhìn thấu được thực lực của nàng. Nhưng dù không nhận ra thì lão vẫn có thể cảm thấy Tử Nghiên không thể tạo thành uy hiếp với mình.
1220 Đóa sen lửa nhỏ cỡ bàn tay, lửng lơ trên thủ chưởng của Tiêu Viêm. Gương sen bốn màu vô cùng huyễn lệ, nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài hoa mỹ, bởi ẩn sâu trong nó là một lực lượng hủy diệt vô cùng đáng sợ.
Thể loại: Tiên Hiệp, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 29