1021 Khi hai đồng tử của Phượng Thanh Nhi chuyển sang màu xanh bạc, một cỗ gió lốc đấu khí màu xanh cũng lấy chúng làm trung tâm mà đột ngột bùng nổ mở lên, mà ở sâu bên trong cơn gió lốc đó, có một đôi lôi điện màu bạc lóe ra, nổ vang ầm ầm, khiến cho tâm thần của người phải run rẩy không thôi.
1022 Đóa hỏa liên màu xanh biếc từ từ mở ra, giống như một tòa sen tinh xảo, ánh huỳnh quang quấn quang, đẹp đến nỗi làm rung động lòng người, nhưng dưới cái đẹp lộng lẫy ấy cũng ẩn dấu một cỗ lực lượng hủy diệt đáng sợ vô cùng.
1023 Trên bàn tiệc, lúc Phong tôn giả nhìn thấy bóng Hắc Phượng Hoàng sau lưng Phượng Thanh Nhi thì sắc mặt cũng là nhịn không được hơi đổi, ánh mắt nhìn về Lôi tôn giả, thanh âm trầm thấp nói:- Không nghĩ rằng, nàng lại là tộc nhân Thiên Yêu Hoàng, khó trách ngươi muốn đích thân xuất thủ vì để che giấu thân phận thật sự của nó.
1024 Theo tiếng cười to của Tiêu Viêm vang vọng khắp chân trời, cái tam sắc hỏa liên to bằng cái bồn nước trong bàn tay cũng mạnh mẽ hóa thành một luồng hỏa mang, nhắm tới Phượng Thanh Nhi trên bầu trời mà lướt đi! Hỏa liên lướt qua, không gian chấn động kịch liệt làm xuất hiện một khe nứt không gian đen nhánh lướt theo luồng hỏa mang đó, giống như một loại mực nước được hắt vẫy vào phía chân trời hư vô, cái loại bóng ánh màu đen thâm thúy này làm cho linh hồn người khác có cảm giác kinh hãi.
1025 Phía trên cái chuông lớn có một cái khe nhỏ bé, đối với thể tích khổng lồ của chuông thì có hơi nhỏ bé, nhưng lấy thực lực của đám người Lôi tôn giả, tự nhiên có thể nhìn thấy được, sắc mặt lập tức có chút biến hóa, xem tình huống này, Yêu Hoàng Chuông của Phượng Thanh Nhi rõ ràng chống đỡ không nổi công kích của đóa hỏa liên khủng bố kia.
1026 Ánh mắt toàn trường lúc này đều đọng lại trên cổ tay của bàn tay trắng như ngọc của Phượng Thanh Nhi, thậm chí chút luồng sát khí hơi hiện lên trên khuôn mặt của Tiêu Viêm cũng không ít người thu vào trong mắt.
1027 Trong mắt của Phong tôn giả hiện lên vẻ lo lắng, ánh mắt nhìn Tiêu Viêm, trầm giọng nói. - Không sao chứ?- Ha ha, Phong lão cứ yên tâm. Thân chính không sợ cái oai của bóng! Cái loại thủ đoạn hắt nước bẩn sau khi thua này trong mấy năm ta đã gặp không ít, cũng không có gì đáng ngại.
1028 - Quả nhiên là Cổ Hoàng Huyết Tinh, hơn nữa màu sắc còn nồng đậm thế này, xem ra cũng phải được tinh luyện từ một cao thủ cấp bậc đấu tôn từ Thiên Yêu Hoàng tộc mà có được.
1029 - Người này cư nhiên đang hấp thu Cổ Hoàng Huyết Tinh?Mà Mộ Thanh Loan ở một bên thấy cảnh này lại ngẩn ra, có chút kinh ngạc nói. Phong tôn giả khẽ gật đầu, mặc dù hơi thở của Tiêu Viêm vẫn chưa có biến hóa gì, nhưng dựa vào cảm giác sắc bén của Đấu Tôn, hắn có thể cảm nhận được thực lực của Tiêu Viêm dường như đang tăng lên.
1030 Tiêu Viêm nắm chặt quả đấm lại, trong mắt dường như lóe lên mũi nhọn sắc bén. Chờ một lát sau ngăn chặn nổi cảm xúc trong lòng, hắn hít sâu một hơi, nói.
1031 - Ngươi hãy cầm lấy cái cổ ngọc này, ngày sau ta có thể dựa vào nó mà tìm được ngươi. Hơn nữa, nếu như ngươi có cái phiền phức gì mà giải quyết không được thì hãy bóp nát nó, ta sẽ có cảm ứng.
1032 Hai đạo lưu quang từ phía chân trời phóng đến, bởi vì đang ở trên cao mà lại đi với tốc độ cực nhanh nên phát ra tiếng xé gió rất rợn người. - Hiện tại chúng ta đã đến gần biên giới Bắc Vực, nhưng nếu vẫn dựa vào chính mình phi hành thì ít nhất phải mất hai ba tháng mới có thể Đan Vực.
1033 Không gian trong thông đạo tựa như vô cùng vô tận, từng đạo lưu quang lướt qua, trong mơ hồ còn có thể nhìn ra đó là các thuyền không gian. Việc không chế thuyền không gian chỉ cần một mình Lâm Diễm là đủ, bởi vậy Tiêu Viêm chưa vì vậy mà phân thần ra, trực tiếp đem tất cả tâm thần vùi vào trong Lộng Diễm Quyết này.
1034 Con mắt Tiêu Viêm nhìn chăm chú vào ba ngọn hỏa diễm nhỏ bé giữa ngón tay. Một lát sau hắn ngẩng đầu nhìn Lâm Diễm ở đầu thuyền, xin lỗi nói:- Thời gian còn lại chỉ sợ vẫn cần ngươi khống chế thuyền không gian, đấu kỹ mà ta tu luyện còn một bước cuối cùng.
1035 Đây là một quảng trường đầy mảnh đá vụn. Ngay tại cái quản trường rộng lớn này có một bãi đá rất lớn, ngay trên bãi đá là một cái trùng động đen nhánh khổng lồ hơn mười trượng đang chậm rãi xoay tròn, không gian dao động không ngừng từ bên trong đó tràn ra ngoài.
1036 Khi đến gần tòa thành đó, một tường thành sâm nghiêm hiện ra trước mắt hai người. Ở ngay dưới cửa thành cao ngất đó, dòng người lui tới không thôi, tiếng ồn ào huyên náo tràn ngập khắp nơi.
1037 Âm thanh cười quen thuộc làm cho cả thân thể Liễu Kình cứng ngắc lại. Một lát sau hắn cũng hồi phục tinh thần lại, vẻ mặt vẫn khó tin nhìn thanh niên mỉm cười trông có vẻ xa lạ phía trước:- Ngươi…ngươi là Tiêu Viêm?Lời này Liễu Kình vừa phát ra thì thân thể mềm mại của Liễu Phỉ ở phía sau cũng chấn động mạnh.
1038 Tuy nói lực lượng linh hồn vô hình vô sắc, nhưng những võ giả hơi có thực lực đều có thể cảm giác được uy áp khủng bố phía chân trời này. Loại uy áp này phát ra từ sâu trong linh hồn làm cho người ta có cảm giác sắp lâm vào đại chiến.
1039 Tuy Trình Diệu cũng biết bởi vì có sự xuất hiện của Tiêu Viêm cho nên mới xảy ra cục diện này, nhưng đối mặt với một thất phẩm Luyện Dược sư mà với thực lực của hắn thì đúng là rất khó tới chuyện ghi hận trong lòng.
1040 Ở khắp toàn bộ Trung Châu thì sơn mạch Chích Hỏa có thanh danh không nhỏ chút nào, đương nhiên trong đó một phần cũng là do có Phần Viêm cốc, mà nguyên nhân khác là do hoàn cảnh ở những dãy núi này quá khắc nghiệt.