1001 -Thiên Sơn Huyết Đàm xác thật có công hiệu giúp đột phá bình cảnh, nhưng tỷ lệ này lại không quá lớn, hơn nữa chỉ đối với người tại Đấu Hoàng đỉnh dừng lại một thời gian ngắn mới có tác dụng.
1002 Nam tử áo trắng toàn thân mềm oặt nằm dưới tảng đá lớn, trên thân thể vết máu loang lổ, thân thể mơ hồ run rẩy. Một quyền của Tiêu Viêm lúc trước, mặc dù không cần lấy mạng của hắn, nhưng cũng trực tiếp làm cho hắn mất đi khả năng cử động.
1003 Trong Huyết đàm sềnh sệch một chất lỏng đỏ như máu tươi, khiến tầm mắt cũng bị hạn chế, thậm chí cả di động đều cảm giác được một lực cản không nhỏ. Hơn nữa làm cho Tiêu Viêm cảm thấy khá là kinh ngạc, bởi ngay cả Linh hồn lực cũng khó khăn lắm mới có thể xuyên thấu chất lỏng đỏ như máu này, cảm giác thật giống như đi trong rừng rậm lại còn gặp sương mù quỷ dị.
1004 Từ lúc đi vào trạng thái tu luyện đến hiện tại, Tiêu Viêm dường như vẫn chưa từng từ giữa rời khỏi, cứ giống như lão tăng nhập định không chút nhúc nhích.
1005 - Đã một tháng rồi!Kim Thạch chau mày nhìn vào bên trong miệng núi lửa, mức nước trong Thiên Sơn Huyết Đàm lúc trước tràn ngập bây giờ đã hạ xuống khá nhiều, hơn nữa màu đỏ kia cũng đã nhạt đi không ít.
1006 Đấu Tông, ranh giới của cường giả chân chính trên đại lục! Nếu có thể thành công bước vào cấp độ này, thì mới có đủ điều kiện căn bản để hô mưa gọi gió ở Trung Châu.
1007 - Thôn Diệt, ngươi cảm thấy bất an rồi sao?Nghe Dược Lão nói, lão già áo tím lạnh mặt lại, thản nhiên:- Dược Trần, ngươi cứ lo cái thân ngươi cho tốt đi! Nếu không phải Điện chủ nhìn trúng trình độ chế thuốc của ngươi, ngươi còn sống đến bây giờ sao?Dược Lão hơi hơi gật đầu, khiến xiềng xích vang lên một loạt âm thanh rổn rảng, mi mắt chậm rãi buông thõng xuống, cười lạnh:- Nhưng lão phu cũng không phải cái loại nhu nhược như ngươi.
1008 - Tiêu Viêm tiểu hữu vì sao lại đột nhiên nhắc tới Cổ tộc? Ngươi chẳng lẽ có mâu thuẫn gì với bọn họ?Một lát sau, Kim Thạch mới dần dần trấn định tinh thần, lo lắng hỏi.
1009 Thời gian rãnh rổi, Tiêu Viêm dồn hết tinh lực vào trên cái Ma Độc Ban trong cơ thể. Cái vật quỉ quái này dây dưa với hắn đã lâu, thật như một trái bom hẹn giờ vậy, một ngày còn chưa tháo bỏ đi, là một ngày trong lòng còn lo lắng bất an.
1010 Suốt đêm đó Tiêu Viêm cơ hồ không hề gián đoạn thu rút độc tố của Ma Độc Ban trong cơ thể, sau đó sử dụng Lưu Ly Liên Tâm Hỏa để luyện hóa, cứ như thế cho đến khi trời sáng mới chậm rãi mở mắt ra.
1011 Tiêu Viêm tìm một chỗ vắng vẻ trên ngọn núi hạ xuống, nhìn về phía dòng người cuồn cuộn đổ về Phong Lôi Sơn, nhất thời không biết làm sao đành phải lắc đầu.
1012 Sơn đạo thật dài, liếc mắt nhìn thật giống như một con mãng xà khổng lồ uốn lượn dọc theo triền núi đi lên, cuối cùng biến mất vào bên trong tầng mây.
1013 Cơn lốc khổng lồ màu xanh trên bầu trời vừa mới xuất hiện, bỗng nhiên xao động rồi bên trong truyền ra một khí tức vô cùng cường đại. Sau đó cơn lốc rung lên rồi hóa thành vạn vạn điểm tinh quang tiêu tán đi, từ bên trong hiện ra hai đạo thân ảnh trên không như một chiếc lá từ từ rơi xuống trước khán đài.
1014 Trong số 53 người chỉ giữ lại 8 người, thường thì trong số 8 người đó thường đều có bốn của Tứ Phương Các chiếm giữ, nói cách khác, tại 49 người còn lại chỉ có 4 người thành công lưu lại được! 49 chỉ truyển chọn ra 4, không cần nghĩ cũng biết để dàng được vinh quang này thì chiến đấu sẽ cực kỳ thảm thiết.
1015 - Xuỵt! Đừng lên tiếng!Nhìn thấy dáng vẻ ngạc nhiên của Lâm Diễm, Tiêu Viêm khẽ cười, thấp giọng nói. Tiếp tục nghe được giọng nói quen thuộc này, Lâm Diễm cũng nhanh chóng phản ứng lại.
1016 Trên đài cao, khuôn mặt như cây khô của Hoàng Tuyền Tôn Giả hiện lên một chút ý cười âm lạnh. Mặc dù tiểu tử trước mặt có hơi chút cổ quái nhưng hắn cũng có tin tưởng đối với Vương Trần.
1017 Tiến vào đẳng cấp Đấu Tông đã mang lại rất nhiều ưu đãi. Đấu Tông so với Đấu Hoàng chính là hai đẳng cấp bất đồng. Một gã Đấu Hoàng đỉnh cấp cường giả muốn vượt cấp khiêu chiến một gã Đấu Tông cường giả, nếu không phải có quân bài tẩy chưa lật chỉ sợ kết cục sẽ cực kỳ thê thảm.
1018 - Tiêu Viêm? Chính là tên Tiêu Viêm có xích mích với Phong Lôi các?- Chính là tên Tiêu Viêm đã mạnh mẽ phá vỡ Cửu Thiên Lôi Ngục Trận của tam đại trưởng lão Phong Lôi Các, hơn nữa còn thoát khỏi tay Phí Thiên?Dưới sàn đấu, vô số người trong nháy mắt đều là trợn mắt há hốc mồm lên, ai cũng không ngờ tới, người trẻ tuổi xa lạ đánh bại Vương Trần kia, tự nhiên đó lại là Tiêu Viêm đã gây nên ồn ào huyên náo ở Bắc Vực, hơn nữa điều làm cho bọn hắn khó tin nhất là, người này biết rõ hiềm khích với Phong Lôi các mà còn dám đến đây? Cái này là tự chui đầu vào lưới sao?- Người này lại có thể là Tiêu Viêm sao? Hắn điên rồi sao?Đường Ưng miệng cũng là hơi hơi mở ra, nhìn Tiêu Viêm, trên khuôn mặt băng lãnh cũng là xuất hiện một nét kinh ngạc.
1019 Không ai hiểu là rốt cuộc đã xáy ra sự tình gì, nhưng sức nặng khi nói chuyện của Phong tôn giả cũng là vô cùng rõ rang, phân lượng của một gã cường giả đấu tôn, ở đại lục đấu khí này không có ai dám nghi ngờ.
1020 Nhìn thấy Tiêu Viêm lại có thể không chút nào rụt rè, Phong tôn giả cũng là hơi hơi ngẩn ra, trong ánh mắt thoáng hiện lên vẻ tán thành không dễ dàng phát hiện được, hắn cũng không biết vì sao người này lại có thể làm đệ tử của một người có ánh mắt cao như Dược Trần, nhưng ít ra, chỉ với dũng khí như hiện giờ, cũng đủ để người khâm phục.