901 Nghe được thanh âm của Tiêu Viêm, đạo thân ảnh kia cũng chậm rãi trôi nổi trong không trung, liếc mắt thấy thân xích trên người Tiêu Viêm, tức giận nói: “Ngươi cái tên tiểu tử này, ở dưới này với thời gian lâu như vậy, ta còn tưởng rằng ngươi gặp phiền toái gì đó.
902 “Xuy!”Một tiếng xé gió rất nhỏ từ sâu trong động vang lên, tứ trưởng lão đột nhiên đồng thời mở hai mắt, ánh mắt chuyển hướng nhìn về phía động sâu, đấu khí trong cơ thể không kìm được yên lặng lưu chuyển.
903 Trên đỉnh núi, có mười mấy người đang đứng trong gió, giữa vô tận cuồng phong, những người này ngay cả chéo áo cũng không lay động, mười mấy người đều đứng im lặng, một cỗ khí thế áp bách mơ hồ toát ra làm cả ngọn núi đều yên tĩnh, không một tiếng động.
904 Trên quảng trường, đã không còn ghế trống (lệ vô hư tịch). Có thể được ngồi ở chỗ này, phần lớn đều là các cường giả có danh trong Hắc Giác Vực, mà ở cái chỗ lấy thực lực vi tôn này, ngay cả chỗ ngồi cũng là theo thực lực mà phân chia.
905 Ánh mắt Hàn Phong lành lạnh nhìn đám người Tiêu Viêm đang chậm rãi tiến về phía quảng trường. Đặc biệt phía sau còn có Thiên Bách nhị lão, trong mắt lộ ra hàn quang đại thịnh.
906 Tiêu Viêm nhàn nhạt liếc mắt nhìn hai lão Kim Ngân đang cứng ngắc, kình phong trong tay phát ra mạnh mẽ bắn ra xuyên thẳng vào đầu hai lão, chợt hai người cảm thấy đầu óc tối sầm, liền trực tiếp bị ngất đi.
907 Trên vách đá núi mây đen lại một lần nữa che khuất bầu trời, nguyên bản bầu trời đang trong sáng, dường như trong nháy mắt liền trở nên tối sầm lại là bởi những đám hắc vụ quỷ dị kia, ngay cả ánh sáng cũng không thể xuyên qua được.
908 “Ngao ô…!!!”Lang Hỏa Linh khổng lồ ngửa mặt lên trời tru một tiếng dài, nhanh chóng khuếch tán ra sóng âm vô hình, toàn bộ đánh xuống linh hồn thể màu đỏ như máu, mang ba động lan xuống hóa thành hư vô, làm linh hồn lực không tản ra được tia nào.
909 Phía bên kia, Tô Thiên và Tiểu Y Tiên cũng cảm nhận được hung thần lệ khí đang tuôn trào ra bên trong đám mây đen, cũng cau mày nhíu mắt. Tô Thiên lại bất đắc dĩ hít vào một hơi thật sâu.
910 Cường quang chói mắt xuất hiện đột ngột cơ hồ như tràn ngập khắp bầu trời, ngay cả ánh mặt trời cũng bị nó át đi khiến cho không ít người thoáng thất thần, hoang mang nhìn lên bầu trời.
911 "Tiêu Viêm, mau đem hung hồn nguyên bản trả lại cho bổn Hộ pháp! Bằng không ta nhất định cho ngươi chết không có chỗ chôn!"Đối với tiếng hét đầy phẫn nộ của Hiên Hộ pháp, Tiêu Viêm hoàn toàn không nghe không thấy, hắn cũng biết hung hồn cùng linh hồn của Hiên Hộ pháp có liên hệ, hiện giờ hung hồn đã bị bắt hiển nhiên người kia cũng sẽ chịu phản phệ kịch liệt.
912 Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện biến cố, làm cho tất cả mọi người đều rất kinh ngạc, từng đạo mục quang nhìn Hàn Phong rút bàn tay ra khỏi cơ thể Hiên Hộ pháp, trên khuôn mặt hiển hiện nụ cười dữ tợn, làm cho những người xung quanh không khỏi trong lòng run lên: "Người này tâm địa thật là tàn nhẫn, thậm chí ngay cả đồng bọn của mình, khi ra tay cũng không có chút do dự nào.
913 Theo màu sắc hai tròng mắt Tiểu Y Tiên chuyển hóa, không gian trước mặt nàng đột nhiên bị bóp méo một cách quỷ dị, mà hắc vụ trường kiếm đang vọt đến như tia chớp, khi xuyên qua không gian vặn vẹo kia cũng không khỏi bị chậm lại!"Thiên Âm Độc Thủ ! "Thanh âm không chứa chút tình cảm nào nhẹ nhàng vang lên từ trong miệng Tiểu Y Tiên, chợt một đạo đấu khí bàng bạc màu nâu tím từ trong cơ thể nàng dữ dội tuôn ra, trong giây lát hình thành lên hai đấu khí cự thủ khổng lồ.
914 Khói lửa khổng lồ từ trong hắc vụ hải vực ùn ùn kéo ra, trực tiếp làm cho cây cối trong khu vực xung quanh sơn cốc hóa thành tro tàn chỉ trong nháy mắt.
915 Linh hồn lực lượng vô hình bừng tỉnh liều mạng giãy dụa trong tay Tiêu Viêm nhưng cuối cùng cũng không thoát khỏi trói buộc, mơ hồ trong sự giãy dụa có tiếng rít gào phẫn nộ, ác độc.
916 Nhìn sơn động sau thạch bích, Tiêu Viêm xoa xoa khuôn mặt tràn đầy phấn khích của Tử Nghiên, sau đó đẩy nàng lùi lại sau. Ánh mắt liếc nhìn đám người Tiểu Y Tiên một cái, đấu khí trong cơ thể lặng yên vận chuyển mới chậm rãi tiến vào hang động – nơi mà Tử Nghiên dùng “sức mạnh” của mình mở ra.
917 Quầng sáng nhạt nhạt bao phủ giá sách nhìn có vẻ hư nhược nhưng lại ẩn chứa một luồng năng lượng mạnh mẽ bên trong. “Di?”Ánh mắt cẩn thận nhìn chăm chú vào quầng sáng đang dao động, một lúc sau Tiêu Viêm khẽ ồ lên một tiếng kinh ngạc, hắn phát hiện, trên quầng sáng mơ hồ hiện ra một ít dấu vết dao động của không gian.
918 Nhìn ba chữ to màu đỏ, ánh mắt Tiêu Viêm thoáng ngưng trọng, trong lòng dâng lên một tia nghi hoặc, hắn chậm rãi đem thẻ trúc mở ra, bên trong liền lộ ra một hàng chữ nhỏ màu đỏ kèm theo vị huyết tinh khát máu đập vào mắt.
919 Khi Tiêu Viêm còn đang cấp tốc chạy đến nơi ở của Tiểu Y Tiên, nơi này đã sớm bị một tầng năng lượng cấm chế phong tỏa, bên ngoài tầng cấm chế, một vài trưởng lão Nội viện mặt mày ngưng trọng đang đứng trấn giữ, đồng thời đem toàn bộ nội viện đệ tử đuổi hết ra ngoài.
920 Gương mặt nhỏ nhắn Tiểu Y Tiên đỏ bừng lên, thân hình nàng rúc sâu vào trong chăn, chỉ còn đôi mắt đẹp long lanh nhìn Tiêu Viêm chăm chú. Bị nhìn chằm chằm như thế, Tiêu Viêm có chút xấu hổ nhưng cũng kiên trì nói:- Quả thật muốn phong ấn thì phải làm như vậy!Trông thấy bộ dạng xấu hổ của Tiêu Viêm, nét hồng nhạt trên mặt của Tiểu Y Tiên mới giảm bớt, đôi môi đỏ mọng mím chặt, sau đó đứng dậy, thân hình gợi cảm như mỹ nhân ngư, bàn tay run run khẽ cởi áo.