21 Chương 13Bữa nhận được lá thư của dưỡng trí viện Raveswood gửi tới, Octavia phải đợi con nít đi ngủ hết mới dám đọc ẹ nghe. Đại khái chỉ là một công văn thông báo vắn tắt cho hay người bệnh Frank Corbo sau một cuộc trắc nghiệm thần kinh có thể được gia đình lãnh về nếu bà vợ chịu ký giấy cam kết trông nom, săn sóc đúng mức.
22 Chương 14Đứa con thứ hai ra chào đời công việc làm ở Hỏa xa bớt đi đúng một nửa - tuần lễ đang làm việc sáu ngày chỉ còn ba - thì Larry mới bắt đầu thấm mệt vì sự sống khó khăn.
23 Larry cố làm hòa và cho hắn biết:- Tiền đóng Nghiệp đoàn chính tôi đã xuất ra đóng cho ông. Tôi không muốn một tiệm bánh làm bánh ngon thế này gặp những chuyện rắc rối.
24 Chương 15Là chủ gia đình dĩ nhiên Lucia Santa phải lo tổ chức sao cho đứng vững được trước mọi phong ba bão táp của cuộc đời. Con trẻ lớn lên, bà con chết chóc là phải tốn tiền, ngoài bao nhiêu chuyện khác tính không nổi.
25 Chương 16Đám cưới cô gái đầu lòng Octavia thì Lucia Santa đâu dám tiếc tiền ? Phải thật là rình rang, phải làm sao cho đẹp mặt cả. Nội khoản rượu chát thì lấy ở kho của lão chủ lò bánh ra, bao nhiêu vò bự bày chật hành lang.
26 Sau cùng Santini phải nghiêm nét mặt bảo con:- Được, tao cho đi. . . nhớ về sơm sớm, mai còn nhiều việc. Thấy hai đứa cùng đi xem hát với nhau, Lucia Santa cười hả hê.
27 Chương 17Bảy năm trời nhờ nằm nhà thương điên nên Frank Corbo không gieo tai họa cho gia đình. Rồi một đêm hắn đột ngột trở chứng. Đang yên lành trong Dưỡng trí viện Pilgrim ở tuốt bên Long Island một đêm hắn quyết định tìm lại tự do.
28 Chương 18Từ chập tối Lucia Santa sù sụ một mình nơi bàn nhà bếp, cố ý trông đợi cho tiếng ồn ào dưới đường bớt hẳn đi để ngồi hóng chút gió mát. Suốt ngày đằng đẵng không hiểu sao chỉ thấy chất chồng những chán chường, tinh thần dao động đến mất hết tin tưởng ở cuộc sống.
29 - Xem, mẹ làm gì mà rủa xả ghê thế ? Nó làm như thương xót ông ấy lắm không bằng ! Con thì con nói ngay là ghét như đào đất đổ đi, nhưng đưa đám vẫn đi như thường.
30 Chương 19Cuộc đời tươi đẹp như thế này, được chính xứ sở này hậu đãi đến thế, được hưởng thụ quá mức dự tưởng thì còn than thở kêu ca nỗi gì ? Bên Âu châu có giặc, nào Anh - Pháp - Đức đua nhau nướng quân như điên.
31 Chương 20Cỡ một tuần sau mới sáng dậy, Lucia Santa sao cứ bần thần khó chịu lạ ? Điệu này thế nào cũng có chuyện gì ?Giờ này thì hai đứa nhỏ Sal và Lena còn ngủ chắc ? Còn thằng Gino thì khuya lắm nó mới bò về: rõ ràng mụ có nghe thấy nó thay đồ khua lộn xộn một hồi.
32 Chương 21Xưa nay nhà có người chết bao giờ chẳng bận rộn, nhiều thứ mệt. Người thân thích đến chịu tang là phải lo cơm nước, rượu chè, cà phê này. Bà con xa hay bạn bè có lòng tốt tới chia buồn phúng điếu, đúng phép thì cũng phải lo trả lễ lại cho đàng hoàng chứ ?Với những chỗ cần thông báo khắp lượt và kịp thời mà phải do "đại diện tang gia" chính thức cáo phó.
33 - Anh à. . . có phải thực sự Vincenzo. . . tự ý Vincenzo lao đầu vào xe lửa không ?Larry đâu ngờ Gino hỏi câu này nên đang tươi tỉnh mặt nó tối sầm lại dễ sợ quá.
34 Chương 22Cũng như mọi đêm hè ấm áp, mấy mụ sồn sồn ở đại lộ số 10 quây quần tụ họp nói chuyện tào lao. Đêm nay chủ đề xung quanh vấn đề thời sự những nỗi bất hạnh của gia đình Angeluzzi Corbo.
35 Chương 23Có thể nào một thằng con quỷ sứ phút chốc hóa thiên thần ? Trường hợp Gino Corbo đúng vậy. Lão chủ lò bánh mì, gã chủ tiệm hớt tóc dở người hay bác sĩ Barbato đã đành.
36 Chương 24Cho đến lúc đại chiến lan tràn khắp thế giới thì đám dân Ý chạy sang miền đất tiền đất bạc quả thực là thỏa ước nguyền: những bàn tay cứng tha hồ quơ bạc ! Phải nói là tiền chảy vào nhà như nước.