1 Chương 1Con đường nhỏ hẹp, dãy phố nhà tầng ướn 2 bên lại quá cao nên coi hệt như khe núi. Lế đường lát đá xanh, trẻ con bên nào lề bên nấy phân minh.
2 Ngồi trên tầng cao nhìn xuống nó nghe lòng nặng trịch. Cái gì nhìn cũng buồn hết. Này là khoảng trống nhà ga xe lửa rộng mênh mông, chi chít đường ray, bao nhiêu toa hàng phế thải, mấy đầu máy xe lửa phun toàn khói than hồng đỏ, kéo còi tút tút.
3 Chương 2Cả dãy nhà gác bốn tầng ướn ở đại lộ số 10 chỉ có căn của gia đình Angeluzzi Corbo là ngon hơn cả. Đúng hơn mỗi tầng chỉ có một căn cửa sổ mở ra hướng Tây nhìn xuống đại lộ và hướng Đông cũng có cửa sổ nhìn xuống sân ga nhờ đó gió thổi thoáng mát.
4 Chương 3Octavia sáng nào cũng dậy sớm, dậy đúng vào lúc mặt trời lên vừa làm ấm hơi sương. Xuống rửa mặt ở lavabô dưới nhà bếp xong đi dọc hành lang trở về phòng nàng không thấy mặt ông cha ghẻ đâu hết.
5 Gino lắc đầu "Mày về đi! Tao ở lại chút". Nó đứng nhìn bạn lững thững kéo chiếc xe về ngã đại lộ số 10. Đám thợ làm hãng kẹo tan tầm chót. Bọn họ đi về, đi ngang Gino đánh hơi rõ mùi vị ngòn ngọt nồng nàn mùi sôcôla.
6 Chương 4Từ tháng tám trở đi thì dân xóm đại lộ 10 mệt mỏi hết, trừ đám con nít. Suốt ngày hơi nóng bốc lên hừng hực, chịu hết nổi mùi nhựa đường, hơi xăng và cả mùi xú uế của phân ngựa bốc lên.
7 - Ủa, mẹ đi đâu vậy ? Mẹ có chuyện gì thế ? Hai bữa không về nhà nhớ mẹ ghê đi !"Quân giả dối. . . thứ một mặt hai lòng". Nhớ mẹ ghê đi ! Mấy hôm nay mụ chỉ rình rình gặp mặt nó là ột trận.
8 Chương 5Buổi sáng cuối tháng tám nắng chói chang, mụ Lucia Santa bế con nhỏ Lena đứng cửa sổ phòng khách nhìn xuống đường, người xe qua lại rộn rịp. Ngay phía dưới gã bán rau ngẩng lên rao hàng.
9 - Gia đình họ không có con phải không ?- Dạ, đúng. Thấy thằng em hứng quá, Octavia không muốn nó buồn bèn buột miệng nói:- À, chỉ còn một tuần nữa là tựu trường rồi.
10 Chương 6- Này, bé con. Cho mày hay chơi với bọn con nít xóm này mà mày nói như vừa rồi là chắc chắn tụi nó xúm lại lột quần mày treo lên trụ đèn chơi.
11 Chương 7Bác sĩ Silvio Barbato với dân xóm đại lộ số 10 đâu có xa lạ ? Người là con ông chủ phố lớn có nhiều nhà ướn ở đây. Phải nói là ông chủ đã chịu đựng đủ điều chỉ cốt để cho con ăn học thành bác sĩ.
12 Vậy là được. Mụ Lucia có chủ ý rồi nhưng vẫn muốn "lấy ý kiến chung" cho cửa nhà vui vẻ. Mụ nhìn Octavia nhưng nó còn mải nhìn Gino trong khi thằng nhỏ nhìn lảng chỗ khác.
13 Chương 8Chủ nhật đầu xuân trời đẹp quá, Octavia bèn ra lệnh tổng dọn dẹp trọn chung cư, chia việc cho bọn nhỏ làm. Hai anh em Vincenzo, Gino phải chia nhau lau chùi cầu thang, hàng ba và quét dọn luôn phía sân sau nhà.
14 Chương 9Thời tiết tháng tám sương giăng mù mịt có nhìn rõ gì đâu ? Cây cầu sắt băng ngang đại lộ số 10 cũng chỉ thấy mờ mờ và phía dưới thì đen ngòm tưởng như vực thẳm chứ không phải dưới nó cỡ hai tầng gác là con đường lát đá xanh vừa đường ray xe lửa hai vạch sắt chạy song song.
15 - Người kẹt trong vụ này lại là thằng Larry nhà chị mới khổ, chị nghĩ xem. . . con khốn chỉ rỉ tai chồng một câu thôi là chết thằng bé ! Trường hợp nó không chịu là chắc chắn vậy.
16 Bà vợ "ê à. . . " một tiếng xác nhận, đúng điệu: "Còn phải hỏi ! Ông không tin tôi cũng tin đúng như vậy. Nhất ông !". Bọn con nít dĩ nhiên chẳng hiểu gì chỉ biết giương mắt nhìn.
17 Chương 10Vào một buổi chiều chủ nhật cuối tháng ba, Octavia đứng trong nhà bếp nhìn xuống sân sau. Đúng hơn là sân trong vì dãy nhà ướn ở đại lộ số 10 căn nào cũng xây ba mặt quây lấy một mảnh sân lộ thiên ở giữa.
18 Chương 11Như một tướng soái lâm nguy, Lucia Santa ngoài việc phải nghiền ngẫm cảnh ngộ gia đình, công việc làm ăn của con cái, xét lại số lợi tức phải lo sắp đặt chiến thuật, chiến lược cũng như dò xét lòng dạ của bà con, bạn bè ai thân, ai thù.
19 - À, ông bác sĩ ! Tôi đau quá. . . nhức lưng nhức chân đi hết nổi. Không làm ăn gì được. . . Bác sĩ Barbato "vậy hả". . . rồi truyền lệnh:- Để tôi xem cho.
20 Chương 12Suốt sáu tháng Octavia nằm viện bài lao, Lucia Santa không đi thăm được đến một lần. Đường sá xa xôi, công việc nhà bù đầu mà đi cái xe hơi cà khổ của Larry ngán quá.