241 Tiêu Thành, Tiêu gia. Từ khi Tiêu Thần đặt chân lên con đường tu chân tới nay. Vận may của Tiêu thị đại khởi, nhất phi trùng thiên, Tiêu Thần bái nhập làm môn hạ lão tổ Mộc gia.
242 Minh Sát kia lộ ra vẻ phức tạp, chắp tay nói:- Thanh Vân đạo hữu, lão phu mặc dù không sợ chết nhưng Hắc Sát môn nhất phái tuyệt không thể suy tàn trong tay ta, xin lỗi!Nói xong trên mặt lộ vẻ kiên quyết, đưa tay hung hăng vỗ lên ngực, phun ra một ngụm tinh huyết.
243 Cảnh nội Nam Duyệt Châu, trên tầng mây một đạo thanh mang lướt cực nhanh, sau vài hơi thở đã đi được rất xa. Bên trong độn quang, khóe miệng Tiêu Thần lộ ra ý cười, giờ phút này, vấn đề Trúc Cơ khó khăn nhất đã được loại bỏ, từ nay về sau con đường tu chân trở nên dễ dàng bằng phẳng hơn.
244 Tiêu phụ ánh mắt kiên định, tuy rằng bi ai, lại bao gồm vẻ kiêu ngạo vô cùng! Cuộc đời sinh ra đứa con này, đó là kiêu ngạo lớn nhất của hắn, lời nói của Mộc Hiển Thánh, hắn cùng Dược Đạo Tử, nửa điểm cũng không tin!Tiêu mẫu khóc lóc thất thanh, đối với đứa con nàng dốc lòng bảo vệ từ bé, như là sinh mệnh của nàng! Nhưng giờ phút này nghe nhi tử nói, nàng tuy rằng đau khổ, nhưng cũng lộ ra vẻ vui mừng lẫn kiêu ngạo!Cơ Nguyệt Vũ hơi nhăn mặt lúc này mới đột nhiên dãn ra, hình như nghe được lời nói của Tiêu Thần, hai hàng thanh lệ, lướt qua hai má.
245 Cha mẹ song thân ban cho sinh mệnh, nuôi nấng đến bây giờ, Tiêu Thần tình nguyện chính mình muôn kiếp vĩnh viễn không thể thoát thân, cũng tuyệt đối không muốn hai người có nửa điểm thương tổn.
246 Từ lúc Tiêu Thần bị lốc xoáy huyết sắc hấp thu, đến khi Ngu Cơ thi triển Cổ Ma Vương tộc thần thông hiện ra tình cảnh Tiêu Thần, tất cả chuyện này bất quá không đến một hơi hô hấp.
247 Trong mắt Ngu Cơ hiện lên vẻ cảm động. Tiểu Điện tuy rằng thường ngày ăn nói đáng ghét một chút, nhưng đến thời khắc mấu chốt có thể vì Tiêu Thần không màn sinh tử, thật là trọng tình trọng nghĩa.
248 - Này! Cam Nhị, lại đem canh cá tươi cho người ấy đấy à, tiểu tử ngươi cũng thật có kiên nhẫn, nếu là ta đã sớm ném gia hỏa nửa chết nửa sống kia xuống biển cho cá ăn rồi.
249 Một lát sau, Tiểu Điện không chịu nổi sự trêu ghẹo Tiêu Thần cùng Ngu Cơ, lại sợ Tiểu Chuyên biết rõ chân tướng sự tình sẽ đối với lão Đại sinh lòng không phục, cho nên tìm cớ mang Tiểu Chuyên cùng chui vào trong túi trữ vật.
250 - Hãn Hải đại lục! Hãn Hải đại lục! Làm sao có thể đến nơi này!Bên trong độn quang, Tiêu Thần mặt trầm như nước, không nói được một lời. Hạo Hãn đại lục, Hãn Hải đại lục, Bột Hải đại lục cùng với Đông Huyền châu, theo sách cổ ghi lại chính là ba siêu cấp đại lục cùng một hòn đảo thần bí, chia cắt bởi đại dương, khoảng cách hàng tỉ dặm, cho dù là Nguyên Anh tu sĩ cũng không thể bay xuyên qua đại dương tới một đại lục khác! Có lẽ chỉ có cường giả Bất Trụy trong truyền thuyết tại Nhân Gian Giới mới có thể miễn cưỡng làm được điểm này.
251 Không trung linh quang chợt lóe, thân ảnh Ngu Cơ hiện ra trong động phủ, thoáng nhìn qua, sau khi thấy được hai gian mật thất tu luyện không khỏi cực kỳ hài lòng đối với Tiêu Thần, khẽ mỉm cười.
252 Viên Thụ trong lòng giận dữ, đột nhiên phất tay nói:- Trước tiên hung hắn giáo huấn hắn một trận cho ta!Từ phía sau, mấy tên tu sĩ Trúc Cơ trên người độn quang chợt lóe, gào thét xông lên.
253 Ba mươi vạn hạ phẩm linh thạchVào thời khắc này, từ phía bên góc tường, truyền ra thanh âm của. một gã tu sĩ trẻ tuổi. - Ba mươi lăm vạn. Lại có kẻ thứ ba gia nhập tranh đoạt.
254 - Tỷ tỷ, Bồ Đề Tử đến tột cùng là vật gì, có thể khiến tỷ hứng thú như thế?Ánh mắt Tiêu Thần đảo qua xung quanh, thấy giờ phút này chưa có ai ra giá, mới âm thầm hỏi tới.
255 - Huyết Ngọc Long Nha Mễ chính là thiên địa chi bảo, một hạt xuất ra đủ khiến bọn hắn mất đi tư cách cùng đệ tiếp tục tranh đoạt. Nhưng bảo vật này quá mức trân quý, môt khi bị người biết được, chỉ sợ cả lão bất tử cảnh giới Bất Trụy cũng tới đây cướp đoạt, cho nên vật ấy không thể đưa ra.
256 - Ân, việc này lão phu đã biết, tiểu tử kia, nếu bản tôn đã đến đây mà ngươi còn không nhanh thủ chịu trói, đỡ cho thân thể phải chịu nhiều đau khổ. Người cầm đầu là một lão già râu tóc bạc trắng, lão thản nhiên nói.
257 Một lát sau, chờ khi Tiêu Thần hoàn toàn đi mất, từ trong hư không cách nơi giao chiến không xa đột nhiên xuất hiện vài gợn sóng. Giữa những gợn sóng lăn tăn, thân ảnh bốn gã tu sĩ chậm rãi hiện lên, đúng là bốn người Hoàng Tuyền tông!Bốn người này sắc mặt tái nhợt, ánh mắt tràn ngập vẻ không thể tin, một tia hàn khí theo trong lòng dâng lên bao phủ khắp người, khiến bọn họ không nhịn được mà khẽ rùng mình.
258 Năng lượng ẩn chứa bên trong Bồ Đề Tử mạnh mẽ bạo phát ra, khiến pháp lực từ trong đan điền Tiêu Thần nháy mắt rụng chuyển, hóa thành sóng triều cuồn cuộn dọc theo kinh mạch điên cuồng vận chuyển khắp cơ thể.
259 Giờ phút này Tiêu thành là một mảnh hỗn loạn, tiếng khóc, tiếng quát, âm thanh bi thảm trộn lẫn lại với nhau, giống như là điạ ngục giữa nhân gian. Đại điện Tiêu gia, Mộc gia lão tổ trôi nổi giữa không trung, phía sau có hơn mười tu sĩ Kim Đan kỳ của Mộc gia đi theo, trên mặt đất, đứng đầu là Tiêu phụ, Tiêu mẫu cùng mấy trăm tộc nhân Tiêu thị sắc mặt tái nhợt đang quỳ rạp xuống mặt đất.
260 Ầm Ầm!Đây chỉ là những tia Lôi Đình nhỏ bé khi chạm vào nhau đã nổ khủng bố như vậy rồi, nếu nó tập hợp lại làm một Lôi Đình đầy đủ thì sau khi ầm âm rớt xuống, sẽ giết chết người độ kiếp ngay tức khắc!Tiếng sấm cuồn cuộn, mỗi một đoạn thời gian trôi qua, uy áp từ Lôi Vân kia càng phát ra mạnh mẽ, dần dần đạt đến đẳng cấp uy áp của tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng Lôi Đình lực lại không ngừng ngưng tụ tăng cường, uy áp phát ra cũng ngày càng mạnh mẽ.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Tiên Hiệp
Số chương: 50
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp
Số chương: 100