121 Nguyên bản Sắt Sắt nhìn thấy trên mặt biển không có gì lại xuất hiện một chiếc thuyền đã làm nàng thực sự rung động, nhưng mà, về điểm rung động này so với nhìn thấy một người, quả thực là bé nhỏ không đáng kể.
122 Chương 130 - Điệp luyến hoa 30 Cả một đêm này, Sắt Sắt trằn trọc khó nghĩ, đêm không thể ngủ. Nụ cười nhẹ của Trầm Ngư trước khi ra đi luôn luôn không ngừng thoáng hiện trong tâm trí của nàng.
123 Hắn luôn đem sự cô đơn của mình che giấu đằng sau vẻ cao ngạo, cho dù có ẩn nhẫn chịu đựng đau thương nhưng hắn cũng không để lộ trước mặt người khác.
124 Chương 131 - Điệp luyến hoa 31 Ngày hai mươi tám tháng mười, Mặc thành. Tuy rằng tuyết không còn rơi nhưng sắc trời vẫn không tốt lắm. Mây đen dày đặc, âm u trên đỉnh đầu làm cho lòng người cảm thấy áp lực một cách khó hiểu.
125 "Đây là Âu Dương Cái mang từ nước ngoài về, xuyên qua nó, ngươi có thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài. " Phượng Miên mỉm cười nói! Chính hắn cũng không điều khiển thuyền ngầm nữa mà để tự nó chậm rãi hướng xuống biển, còn hắn kéo một ngăn tủ bên tường kép lấy ra một cái gối đầu Cẩm Tú, đặt ở trên thảm, thản nhiên nằm xuống.
126 Chương 132 - Điệp luyến hoa 32 Khuôn mặt trước mắt kia, cảnh đẹp ý vui đủ để làm người khác nhìn không chớp mắt, đến mất hồn mất vía. Tuy nhiên Sắt Sắt khẽ hạ mi xuống, không để ý đến sự tồn tại của hắn.
127 Năm nay mùa đông ở Phi thành đến sớm hơn năm ngoái, rất nhanh đã đến tháng chạp, khí hậu ngày càng lạnh. Trời luôn âm u không lúc nào trong xanh, không trung bao trùm không khí u ám ảm đạm, nặng nề đặt trên đỉnh đầu mọi người, khơi gợi nơi lòng người một loại cảm giác bức bối.
128 Chương 133 - Điệp luyến hoa 33 Mạc Tầm Hoan nói thật chắc chắn, giống như có mười phần nắm chắc, điều này làm cho Sắt Sắt cực kỳ lo lắng. Người đến cứu nàng, bất luận hắn là ai, nàng đều không hy vọng hắn sẽ bị bắt Tuy nhiên, sự tình không thuận lợi như Mạc Tầm Hoan tưởng tượng, cấm vệ quân được phái đi đuổi bắt trở về bẩm báo rằng, có một hắc y nhân (người mặc đồ đen) khác đến tiếp ứng, người này võ nghệ cũng rất cao, đã cứu người kia đi rồi.
129 Xa xa, Sắt Sắt rõ ràng nhìn thấy tỷ tỷ che miệng, trong đôi mắt đẹp lệ rơi không ngừng. Sắt Sắt càng không nhẫn tâm nhìn tỷ tỷ của mình thương tâm, đem tầm mắt nhìn lên bầu trời.
130 Thuốc giải chỉ trong chốc lát đã phát huy tác dụng, một dòng nước ấm từ đan điền chậm rãi dâng lên, đi qua lục phủ, đến kinh mạch rồi đến tâm phế. Dòng nước ấm dâng lên cổ, nội lực từng chút một khôi phục, thân hình trong thoáng chốc nhẹ nhàng khoan khoái hơn rất nhiều, nàng rốt cuộc có thể thi triển võ công.
131 Chương 134 - Điệp luyến hoa 34 Tuyền Ki Phủ. Trong sương phòng, ánh lửa bập bùng trong lò than, phòng trong ấm áp, thỉnh thoảng có vài tiếng “tách” nho nhỏ vang lên là tiếng của vụn gỗ, trong căn phòng yên tĩnh nên vang lên rõ ràng một cách lạ thường.
132 Nước mắt theo khóe mi trào ra, nàng quật cường ngăn nó lại. Nhưng đau đớn có thể dùng sức mạnh chặt đứt sao? Không thể nào! Nàng đứng dậy, khuôn mặt ngọc không chút biểu tình nào, giống như băng tuyết trong đêm đen, lạnh lẽo không còn độ ấm.
133 "Nàng không tin, tốt lắm, hiện tại ta dẫn nàng đến linh đường của hắn, xem xác của hắn!" Hắn rơi vào đường cùng, rốt cuộc quyết định nhẫn tâm, lạnh lùng nói.
134 “Ngươi là ân nhân của người, nếu có một chút khả năng, người sẽ không để cho ngươi chết, người hy vọng ngươi có thể sớm ngày quay đầu, không cần phải làm chuyện hại mình hại người.
135 Chương 135 - Điệp luyến hoa 35 Sắt Sắt chưa bao giờ nghĩ đến, có một ngày nàng còn có thể trở lại phủ Định An hầu. Nàng còn nhớ rõ lần cuối cùng khi mình trở lại hầu phủ, phụ thân của nàng đã bị nhốt vào nhà lao, phủ đệ bị niêm phong, trên cửa dán giấy niêm phong thật to, bay phất phơ trong cơn gió lạnh thê lương.
136 "Vô Nhai, nơi này cũng không phải là chỗ thích hợp để dưỡng thương, chuyển đến nơi khác đi!" Thái thượng hoàng Gia Tường bỗng nhiên xoay người lạnh lùng nói.
137 "Ngày mười lăm tháng giêng, đêm đó Giang tiểu thư mặc váy dài màu vàng cùng áo hạnh tựa như cung phục, cùng Hách Liên Ngạo Thiên đi chợ đêm, ngắm hoa đăng, thưởng thức hoa mai, giờ hợi (21-23h) đến Lâm Giang lâu, hai người cùng uống rượu lê hoa, Giang tiểu thư có vẻ say rượu ở trên đường nhảy múa ca hát, du khách trên đường đông như nước không hề ngắm hoa đăng mà kéo nhau đến xem kĩ thuật nhảy tuyệt thế của Giang tiểu thư.
138 Phiên ngoại 1 - Ghen tuông khó nhịn 1 Phủ Định An hầu luôn lạnh lẽo bỗng nhiên náo nhiệt hẳn lên. Trước hết là Hách Liên Ngạo Thiên đến ở trong phủ, lẽ ra hắn là Khã Hãn của Bắc Lỗ quốc khi đến Nam Việt phải ở lại trong dịch quán.
139 Phiên ngoại 2 - Ghen tuông khó nhịn 2 "Tặng quà? Tặng gì vậy?" Dạ Vô Yên khẽ cau mày, đôi mất sáng ngời ướt át sâu không thấy đáy, khóe môi mơ hồ gợi lên một chút ý cười nghiền ngẫm.
140 Phiên ngoại 2 - Phong ba tặng lễ vật Phường Cẩm Tú Yên Chi hôm nay mới mở cửa đã nghênh đón một vị khách quý. Phường Cẩm Tú Yên Chi là cửa hàng bán vật phẩm cho nữ tử lớn nhất kinh thành, hôm nay chưởng quầy phu nhân tự mình chiêu đãi các vị khách, khi nhìn thấy vị khách nhân vừa đi vào kia, nhịn không được giật mình, có chút ngẩn ngơ như bị mất hồn.