121 Editor: Yoo ChanBeta: Thanh Du~0O0~Giọng nói của ông lão này sang sảng, mang ngữ điệu Trường Sa, cộng thêm nội dung câu nói khiến tôi không khỏi ngạc nhiên.
122 Editor: BiểnBeta: Thanh Du~0O0~Tôi với Phan Tử ngồi trong cửa hàng của chú Ba cả một buổi chiều, kể nhau nghe vài điều về tình hình bản thân. Thì ra từ trước khi tôi đi Hải Nam, Phan Tử đã dần dần khôi phục ý thức, nhưng rồi tôi đi vội quá, chỉ để lại bệnh viện số điện thoại di động nên sau khi tôi rời bến thì đương nhiên không tìm được.
123 Editor: Cơm Nắm Nướng ChảoBeta: Thanh Du~0O0~Phan Tử cau mày nói: “Sao tôi lại không biết gì hết? Ông Ba về rồi à? Ổng dặn lại lúc nào?”Người nọ nhìn vẻ mặt của hai đứa chúng tôi, còn tưởng Phan Tử đang đùa với mình, nhún vai cười nói: “Bớt giả nai với tôi đi, đồ chuẩn bị cho anh hết mà anh không biết tí gì sao?”Phan Tử phát cáu chửi một tiếng: “Tôi lừa cậu làm quái gì? Ông Ba nói sao, bảo thế từ lúc nào?”Người kia ngắm nghía chúng tôi một lượt nữa mới hiểu ra chúng tôi thật sự không biết, cũng cảm thấy kỳ quặc, bèn nói: “Chi tiết chuyện này thế nào tôi không rõ, tôi cũng chỉ nghe ông Sở chủ quỹ tín dụng đen dặn lại thôi.
124 Editor: Cơm Nắm Nướng ChảoBeta: Thanh Du~0O0~*Lời beta* ban đầu ham hố thuần Việt, Ctrl + R cả chương từ Muộn Du Bình thành Hũ Nút xong mới bắt đầu beta, nhưng chính mình đọc cũng thấy thốn thốn, đến chữ Hũ Nút thứ 4, 5 gì đấy thì hết chịu nổi.
125 Editor: Yoo ChanBeta: Thanh Du~0O0~Trong lòng chúng tôi vốn đã khó chịu, tự dưng bị mắng một câu như vậy lại càng thêm bực bội. Bàn Tử ‘Hừ!’ một tiếng, chửi ầm lên: “Lão già, ông nói thế là sai rồi, chuyện này liên quan quái gì đến chúng tôi, rõ ràng là mắt nhìn người của cái ông Ba gì gì kia có vấn đề, mẹ kiếp việc này sao có thể trách chúng tôi? Ông đây lăn lộn giang hồ bao lâu, đây là lần đầu tiên bị cớm đuổi cho cong mông lên chạy thế này, thật là tức chết đi được.
126 Editor: Yoo ChanBeta: Thanh Du~0O0~Tôi vừa thúc ngựa tiến lên, vừa nhìn theo hướng Bàn Tử chỉ. Xuyên qua đám cây cối lưa thưa tôi thấy ven hồ có khoảng ba mươi người và hơn năm mươi ngựa đang tụ tập rất đông vui, là một đoàn ngựa thồ rất lớn.
127 Editor: Yoo ChanBeta: Thanh Du~0O0~Tôi vuốt vội mấy hạt tuyết bám trên mí mắt xuống, nhất thời không biết mình đang ở đâu, chỉ cảm thấy lưng hình như va phải đá nhọn; Diệp Thành ở phía dưới đang kêu gào.
128 Editor: Cơm Nắm Nướng ChảoBeta: Thanh Du~0O0~Trường Bạch là một dãy núi lửa đã ngủ đông, căn cứ vào tài liệu lịch sử thì lần phun trào quy mô nhỏ gần đây nhất của nó hẳn đã kết thúc từ 1000 năm trước.
129 Editor: Biển, Cơm Nắm Nướng ChảoBeta: Thanh Du~0O0~Bốn phía yên tĩnh đến rợn người, ngọn đèn bão được treo lên vách đá để tăng cường độ sáng, ánh đèn nhợt nhạt chiếu lên tầng nham thạch cho người ta cảm giác thần bí cổ xưa.
130 Editor: Yoo ChanBeta: Thanh Du~0O0~Chờ cho trận bão tuyết tan đi, chúng tôi tiếp tục lên đường. Trên một sườn dốc, chúng tôi thấy đoàn ngựa thồ của A Ninh, đồng thời cũng cũng phát hiện ngọn núi tuyết thần bí trên bức tranh trong cổ mộ dưới đáy biển đột ngột hiện ra nơi cuối tầm mắt.
131 Editor: Cơm Nắm Nướng ChảoBeta: Thanh Du~0O0~Trải qua hai ngày bôn ba, chúng tôi rốt cuộc đã tới sông băng nằm trong khe núi Tiểu Thánh. Trên đầu ai nấy đều bám đầy tuyết vụn, mệt nhừ tử.
132 Editor: Yoo ChanBeta: Thanh Du~0O0~“Mọi người chớ nói chuyện, rắm cũng không được thả” Bàn Tử thì thào rất khẽ với chúng tôi: “Mọi người tìm xem xung quanh có khối nham thạch nhô ra hoặc khe băng nào đó không, chúng ta gặp rắc rối to rồi.
133 Editor: Yoo ChanBeta: Thanh Du~0O0~Tà tà bóng ngả về tây, chỉ còn chút nắng vương mây mỏng mềm. Khối băng dần chuyển màu đen, bên trong cái bóng càng thêm mơ hồ.
134 Editor: Yoo ChanBeta: Thanh Du~0O0~Chúng tôi chỉnh đốn lại trang bị, dập tắt lò không khói, xếp gọn cuốc xẻng lại. Mọi người hành động rất ăn ý, tốc độ cực nhanh, sau khi thu dọn ổn thỏa thì cả đám tập trung lại xung quanh miệng hố vừa đào.
135 Editor: Yoo ChanBeta: Thanh Du~0O0~Đại điện linh cung là phần chính của lăng mộ được xây dựng trên mặt đất, quy mô lớn nhất. Khi tiến vào, thứ đập vào mắt đầu tiên chính là hai hàng trụ đá lớn ở hai bên lối đi dẫn vào linh cung, mỗi cột trụ cách nhau khoảng năm mét.
136 Editor: Yoo ChanBeta: Thanh Du~0O0~Nhìn sắc mặt Trần Bì A Tứ, tôi bất giác cảm thấy không ổn. Lão già này suốt đoạn đường tới đây vẫn giữ im lặng, gặp thời điểm mấu chốt mới nói mấy câu, cho tới bây giờ vẫn chưa một lần tỏ vẻ tức giận, nhưng lúc này, rõ ràng lão đang nổi trận lôi đình.
137 Editor: Yoo ChanBeta: Thanh Du~0O0~Tôi vừa nhìn sắc mặt Muộn Du Bình đã biết hắn tuyệt đối không nói chơi. Khi đụng phải huyết thi trong Lỗ vương cung hắn cũng chưa lộ ra vẻ mặt ấy, chuyện lần này chắc chắc cực kì nghiêm trọng.
138 Editor: Yoo ChanBeta: Thanh Du~0O0~“Tắt đèn pin?” Tôi nghe đã thấy mù mờ. Đã mất nhiều người như vậy còn tắt đèn pin, nếu lại mất thêm thì biết làm sao? Đây chẳng phải là tự đâm đầu đi tìm xui xẻo à.
139 Editor: Cơm Nắm Nướng ChảoBeta: Thanh Du~0O0~Viên đạn sắt của Trần Bì A Tứ vừa bay qua, ngọn lửa chập chờn trong nháy mắt lại trở nên u ám. Bóng người kia mơ hồ trở lại, loáng cái đã không còn thấy rõ.
140 Editor: Mammon + Yoo ChanBeta: Thanh Du~0O0~Đây đúng là tình huống tuyệt không thể lường trước, khiến ai nấy đều hoảng hốt. Phan Tử tay nắm xẻng gấp đeo trên thắt lưng, nhảy xuống hố, vung tay chém lia lịa.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50