81 ♥ Cổ xưa có câu, hồng nhan hoạ thủy. Cổ nhân bất quá là lừa gạt ta. Lục hết trí nhớ ra đều là “Tiểu Liên thân thể như ngọc nằm khỏa giữa đêm. ”, cũng không nhớ rõ đằng trước còn có một câu “Nhất tiếu tương khuynh quốc tiện vong”, rất đáng bị phu tử xuống tay đánh ba mươi trượng.
82 ♥ Vương công tử thích ngủ. Nếu hắn muốn ngủ lại không ngủ được, tâm tình rất kém. Nếu hắn ngủ thiếp đi, bộ dạng ngủ cũng sẽ rất khó xem. Nếu sau khi hắn ngủ bị người đánh thức, rời giường khí cũng rất trọng.
83 ♥ Bữa cơm trưa bỗng tạm ngừng, chỉ có một mình Vương công tử ăn hảo thư thái. Ngoại trừ Thẩm Lãng ra, ai cũng chưa suy nghĩ được minh bạch, nguyên lai tối xấu hổ tối ngượng ngùng phải là người kia, nhưng như thế nào lại có thể xem như không có việc gì.
84 ♥ Trên đường Quay trở về Cúc Nguyệt các, Thẩm Lãng tạm thời làm xa phu, Vương Liên Hoa, Từ Thường Tú cùng Tiểu Lê đang ngồi ở bên trong xe. Nguyên bản lấy tính tình cực nhàm chán của Vương Liên Hoa, nhất định là muốn lấy hai người bọn họ ra làm trò cười, không nghĩ đến hắn thế nhưng một mực ngẩn người ngay cả ánh mắt cũng không chút nâng lên, thế nên nguyên cả chặng đường về không hề nói gì.
85 ♥ Qua sau một lúc lâu, mới có người đến mở cửa. Là một nữ nhân xinh đẹp lại yêu diễm, vẫn còn buồn ngủ, trong tay ôm một anh nhi (trẻ sơ sinh). Anh nhi kia đã muốn ngừng khóc, một đôi mắt to đen láy hướng nhìn người.
86 ♥ Ngay trong nháy mắt, bị Vu Hành Vân ngửi được hương vị đặc biệt. Cho nên hắn nở nụ cười: “Mặc kệ là lấy cái gì đến đổi mệnh của Lâm tiểu thư cũng được, tại hạ đều nguyện ý nghe thử xem Vương công tử đang muốn cái gì.
87 ♥ Giờ Tuất đã qua, cửa thành đã đóng, tất nhiên là không thể quay về Cúc Nguyệt các. Thẩm Lãng liền quay đầu lại hỏi Vương Liên Hoa: “Liên Hoa, Thủy Nguyệt các được không?” Vu Hành Vân nếu đã đi, Lâm gia mẫu tử đối hai người bọn họ cũng có chút kiêng kị, hiện thời tất nhiên là vô phương lần tới Thủy Nguyệt các.
88 ♥ Sáng hôm sau vừa tỉnh ra, Vương Liên Hoa đã bị một trận làm hoảng sợ. Vừa mở mắt ra liền nhìn thấy biểu tình nghiêm túc của Thẩm Lãng, ánh mắt thẳng nhìn chằm chằm theo dõi hắn.
89 ♥ Nếu sự tình không phải liên quan đến tánh mạng bản thân, chuyến đi xa nhà này cũng thật được cho là tiêu dao du. Khí trời quang đãng, cũng không quá oi bức, dọc theo đường đi qua huyện Xương Hóa, Hoàng Sơn, Vụ Nguyên, đến mấy loại huyện lớn, vốn đều là đoạn đường thi nhân du khách thích nhất, đường tốt, phong cảnh đẹp không sao tả xiết, văn nhân nhã sĩ lưu tích vô số.
90 ♥ Thẩm Lãng nhìn nhìn hắn, mỉm cười nói: “Vương công tử nhanh ăn diện hảo như vậy cũng không ngại nóng vội quá sao? Vạn nhất áp sai bảo vật, đến lúc đó khả lại sửa không kịp?” Vương Liên Hoa đáp phi sở vấn: “Thẩm Lãng, đem ngoại bào của ngươi cho ta.
91 ♥ Chỉ thấy bên trong trướng mạn xe thứ tư kia, hai người cứng đờ ngã xuống. Trong đó một cái còn đè lên người tiểu cô nương giá xa không kịp tránh, cô nương kia bị dọa chưa kịp kêu lên đã ngã quỵ xống đất hôn mê.
92 ♥ Vương Liên Hoa lắc đầu nói: “Điển tịch Bách Hoa tiên tử tuy rằng tốt, nhưng mà mỗi lần xuất môn đều phải đem hai người kia mang theo bên người thập phần phiền toái, tại hạ thật sự có điểm không kiên nhẫn, nhị vị cứ việc đem hai người bọn họ mang đi.
93 ♥ Lúc Vương công tử thực ngoan, đều thường là lúc trên giường, vì vậy lúc nghe lời so với lúc không nghe lời tốt hơn nhiều. Nhưng tính ra, bị Thẩm Lãng nắm rõ thói quen cũng rất không tốt, khó tránh khỏi ngay lúc tâm tình vốn rất tốt lại bị đại hiệp bắt nghe giáo huấn.
94 ♥ … Hà Hướng đi rất nhanh, cũng rất cấp bách, hoàn toàn trông giống như một kẻ muốn lập công để lấy phần thưởng. Nhưng nhà của bọn hắn thật sự là có chút xa, đi đã lâu mà vẫn chưa đến được nơi.