1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“A… Quý thiếu mạnh thật… Ư… A…”
Trên giường, hai thân thể trần trụi quấn quýt dây dưa, chàng thiếu niên gương mặt ưa nhìn bị đè bên dưới má đỏ ửng đôi mắt mê mẩn, cậu ta liên tục thở dốc rên rỉ, tựa như rất sướng.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Quý thiếu, Lê thiếu chờ anh lâu rồi, mời anh đi theo em.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu bây giờ Lâm Triệt có thể tìm thấy những thứ như điện thoại máy tính, thì cậu phải ngay lập tức đăng bài cầu viện, (Mỗi sáng đều bị đánh thức bởi tiếng động của đực rựa chung phòng đè đàn ông thì nên làm gì? Tui nên báo cảnh sát không?! Đường dây nóng 12345 có quản lý chuyện này không?! Chờ ngay bài! Gấp lắm!!)
Đương nhiên nếu đăng bài lên thì sẽ có người trả lời:
[Nhập bọn rồi chịch tung trời với họ cầu livestream.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Màn ảnh rốt cục kéo về hiện tại ——
Lâm Triệt núp trong góc cực lực hạ thấp cảm giác tồn tại của bản thân, ánh mắt tiêu hồn mới vừa rồi của Quý Thừa Tiêu làm cậu kinh hoảng.
5
Đối với Lâm Triệt, hôm nay xứng đáng là một ngày kỷ niệm.
Hôm trước Quý Thừa Tiêu đã nhẫn tâm đuổi bạn giường của mình, nên hôm nay là sáng duy nhất mà Lâm Triệt không bị đánh thức bởi âm thanh ư a a ư kể từ khi làm ma bị ép theo sau Quý Thừa.
6
Rạng sáng 1:30.
Lâm Triệt là ma cũng đã say giấc nồng trên ghế sofa.
Quý Thừa Tiêu mặc pijama màu xám bạc chất lụa ngồi trước bàn, ánh đèn ấm áp nhu hòa chiếu xuống gương mặt anh, sống mũi thẳng tắp, in lại bóng ở bên mặt.
7
Hoàng hôn, Quý Thừa Tiêu rời bệnh viện lái xe về nhà chính của anh.
Quý Thừa Tiêu ở trong khu biệt thự nổi tiếng của thành phố A, thiên nhiên bao quanh cảnh vật tươi đẹp.
8
6 giờ 35 phút sáng.
Lâm Triệt tỉnh giấc từ trong giấc mộng sâu.
… [kuroneko3026]
“Mẹ nó sao ông đây lại nằm trên đất?” Lâm Triệt vội bò dậy từ mặt sàn, phủi phủi bụi bặm không tồn tại trên người.
9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ăn xong chưa, xong rồi thì nhanh về đi.
10
Có một loại người mà họ bám dai như đỉa.
Song rất không may, Cận Thần với Lê Hình lại chính là loại người đấy.
Sáng sớm, Lê Hình đến trước cửa phòng Quý Thừa Tiêu gõ ầm ầm, “Thừa Tiêu! Nhanh mở cửa! Mẹ tớ bảo sang gọi cậu đến nhà tớ dùng cơm trưa!”
Nhưng hiện tại mới 6 giờ 13 phút.
11 Từ sau khi biến thành ma, Lâm Triệt vẫn luôn quanh quẩn bên cạnh Quý Thừa Tiêu không thể đi đâu khác, cậu không biết cha mẹ với anh hai biết tin mình bị tai nạn qua đời thì chạy từ thành phố C đến thành phố A vào ngày nào, hỏa táng thi thể cậu vào ngày nào, rồi mang tro cốt của cậu về nhà vào ngày nào.
12 Đau đớn là điều mà người đã chết rồi không cảm nhận được vì thế sẽ không hiểu được, chỉ bỏ lại người còn sống chịu đựng dày vò, nhưng Lâm Triệt lại cảm thấy dù cậu đã chết, thì vẫn đau theo người còn sống.
13 Quý Thừa Tiêu ở nhà chính mấy ngày, sáng sớm hôm nay Quý Thừa Tiêu thay quần áo xong xuống lầu, cha Quý mẹ Quý với Quý Thụy Vũ đều đã ngồi vào bàn, Lâm Triệt chua xót bó gối ngồi bên chân Quý Thừa Tiêu, trên đỉnh đầu là cạnh bàn, cậu thầm nghĩ địa vị giữa người với ma khác biệt lớn vậy sao.
14
Quý Thừa Tiêu buồn bực cầm tay lái, phía trước là con đường xa lạ, không có chiếc xe nào khác, anh chỉ có thể lái xe chầm chậm dựa theo bảng chỉ dẫn.
Từ sáng sớm hôm qua Lâm Triệt nói ghét anh xong thì không nói thêm gì nữa, Quý Thừa Tiêu rất bất ngờ Lâm Triệt lại có thể chịu đựng không chủ động mở miệng được lâu như thế.
15
“…”
Lâm Triệt lén liếc qua Quý Thừa Tiêu đang lái xe, cậu do dự rất lâu mới lên tiếng, “Này…”
“Ừm?” Quý Thừa Tiêu linh hoạt xoay chuyển tay lái phát ra giọng mũi ra hiệu cậu nói tiếp.
16 Ban đêm, phong cảnh gần khu biệt thự đi vào sự huyên náo nhộn nhịp, thành phố này không có đêm tối, dải đèn nê ông chạy dài bên đường tỏa ra ánh sáng lung linh cả thành phố, các bức tường kính của những tòa nhà văn phòng biến thành những màn hình khổng lồ, thay phiên chuyển đổi giữa quảng cáo hình ảnh và biểu ngữ mới mẻ, tòa cao ốc sừng sững không ngừng biến hóa ánh hào quang lấp lánh, chiếu vào mắt người đi đường.
17 Quý Thừa Tiêu nhìn Lâm Triệt đã hóa thực thể trước mắt cũng không bất ngờ lắm, chỉ là ánh mắt lấp lánh ướt sũng của Lâm Triệt làm Quý Thừa Tiêu hơi mất tự nhiên nghiêng mặt đi, anh che miệng ho nhẹ, rồi trầm giọng nói: “Chuyện đó em không cần lo, tôi sẽ nhanh lo liệu xong.
18
Sáng sớm lúc tỉnh giấc, đầu Lâm Triệt tựa như bị người lắp mấy chục quả bom đồng loạt nổ tung chỉ còn lại 1GB nhưng phải gắng gượng chứa 64GB.
Quái lạ khó nói nên lời.
19 Một buổi sáng kiểm tra rườm ra rốt cục kết thúc trong tiếng oán thán không ngớt của Lâm Triệt, người bác sĩ Thẩm kia dẫn Lâm Triệt cùng xuống căn tin ăn cơm trưa xong lại tận chức dẫn Lâm Triệt về văn phòng Quý Thừa Tiêu, chờ Quý Thừa Tiêu nhận người mới rời đi.
20 Tên truyện: Chàng quỷ của bác sĩ
Tác giả: Bắc Dã
Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn, thần quái, bác sĩ công x ma thụ.
Editor: ♪ Đậu ♪
Chương 20:
"Cốc cốc cốc" tiếng gõ cửa phổ thông nhưng lại nghe có vẻ khác thường.