21 _Ủa vậy hả vậy chúng ta chung xe hả sao ta ko thấy ngươi_Nó ngạc nhiên hỏi _Mi ngủ suốt buổi thì làm sao mà thấy được_Lâm _Mà sao ngươi biết hay vậy_Nó nói mắt chớp chớp cực đểu giả làm Lâm nổi da gà _Ờ.
22 Trên xe Sau khi đã ổn định chỗ ngồi thì nó vội vàng mở cái balô ra để lấy khăn lau đầu vì hồi nãy bị hắn tạt nước nếu ko mau lâu thì sẽ bị cảm mất. Bà cô thấy nó đang lau đầu thì mắt chợt lóe sáng lên :monkey51: vội hỏi _Em Tuệ Linh sao vậy hồi nãy vì nôn nóng quá hay sao mà nhảy vào hồ tắm trước rồi à _Bà cô nói chủ yếu muốn trả thù cái vụ hồi nãy.
23 Quay lại với tiệm kem Sau khi đã ăn xong 2 ly kem to đùng đùng thì nó vui vẻ đợi Hoàng tính tiền rồi đi về. Nhưng ai mà ngờ tên này sang giữ vậy móc ra tờ 200k bỏ vào thực đơn rồi định đứng dậy bỏ đi nhưng thấy nó ko về thì Hoàng hơi ngạc nhiên quay đầu lại thì thấy nó ko những ko về mà còn gọi thêm kem ra ăn tiếp, nó cứ ăn thế ăn cho đến khi đủ 200k ngàn mới chịu về.
24 Trong khi đó ở ngoài chòi Minh nhà ta vẫn hồn nhiên, vô tư đọc sách mà ko hề biết rằng chỉ 1 lát nữa thôi mình sẽ được người ta đỡ xuống nước. Mặc dù nói là nói như vậy nhưng trong thâm tâm hắn lại dấy lên nỗi bất an.
25 Sáng hôm sau Loa phóng thanh ầm ĩ tiếng của người HDV "Tập trung. . . tập trung làm phá vỡ giấc ngủ của hơn hàng ngàn con người ở đây, và nó cũng ko ngoại lệ Nó bật dậy, giục cái gối xuống đất, vò đầu bức tai, bực bội hét lên _Cái quái gì thế này, mới có 5h sáng mà réo là sao hả trời, thiệt là ồn ào quá đi_Nói rồi nó hậm hực bước vào nhà vệ sinh.
26 Nó uể oải chống 2 tay dưới đất, mệt mỏi la _Trời ơi, cái tên ác ôn nào rãnh thế, nghĩ sao à kéo ta xuống dzậy mém tí nữa là giật được cái ĐT rồi hên là mình chống tay nếu ko là đi gặp bác Vương luôn rồi, bây giờ ko biết có đứng lên được hay ko nữa hix, TÊN NÀO.
27 Sau khi đã được Hoàng đưa lên khỏi bờ biển, người nó bỗng run lên cầm cập, thân thể ko tự chủ co rúm lại, mặt mày trắng bệch. Hoàng thấy nó có vẻ ko ổn liền ân cần hỏi _Em có sao ko ? Hình như em bị cảm rồi mặt mày có vẻ ko được tốt, thôi để anh đưa em về phòng chứ cứ thế này chắc em sẽ xỉu mất _Tui ko sao đâu anh ko cần quá lo lắng như thế, nếu anh đã ko phiền thì nhanh đưa tui về phòng đi_Đáp với vẻ mặt lo lắng của Hoàng là gương mặt gần như tỉnh bơ của nó, tại sao lại nói gần như bởi vì nó chỉ cố gắng trưng ra cái bộ mặt tỉnh bơ này thôi.
28 Bước vào nhà với vẻ mặt đầy mệt mỏi, nó chẳng nói 1 lời nào mà đi lên phòng luôn. Quăng cặp sang 1 góc nó nhảy ngay lên cái giường thân yêu rồi lăn qua lăn lại như con mèo.
29 _Hoàng. . . mày làm gì ở đây ?_Nhân thắc mắt hỏi _Ủa anh Hoàng tới hả. . . đâu. . . đâu sao em ko thấy ?_Nó nói mắt đảo tới đảo lui _Thì đây. . . ưm.
30 Sau khi nhận được của từ thằng bạn thân mình mang trả thì người anh thân yêu bê nó vào phòng, miệng thì cứ luôn mồm rủa. Đợi cho đến khi ông Bảo rời khỏi phòng thì kì lạ thay nó tỉnh giấc.
31 _Đơn giản thôi. . . . làm bạn gái tui_Hắn nói miệng bắt đầu nhếch lên _Cậu nói CÁI GÌ tui nghe hok rõ_Nó nói đưa tay ngoáy ngoáy lỗ tai _Được rồi, nếu cậu muốn thì tui sẽ nói thêm một lần nữa.
32 _2. . 2. . . 2 em về rồi này 222222222222 em về rồi_Nó cất giọng ầm ỉ nhầm kêu ông Bảo nhưng đáp lại chỉ là âm thanh yên lặng của ngôi nhà. Nhưng thực ra là vẫn có người nghe mà ko biết sợ còn ung dung nằm trên giường bấm ĐT giả điếc.
33 Nó nhanh chóng chạy vào nhà bếp làm món mì gói để bảo toàn tính mạng cho cả nó và ông Bảo. Đang loay hoay nấu mì thì có tiếng nói chuyện của ông Bảo và ai đó nghe quen lắm, hình như đó là giọng của.
34 Kì thi HK1 đang đến gần vì thế nó phải cực lực ôn tập + thêm tên Minh ngày nào cũng qua nhà nó ôn bài (riết quen với ba mẹ nó luôn) nên có lẽ kì thi này nó ko học sinh giỏi là điều ko thể.
35 Trong khi nó vẫn còn đang ngơ ngác ko hiểu Minh đang nói gì thì hắn đã biến mất từ lúc nào, đang định đi tìm 1 vài thứ gì đó ăn để lót dạ thì bỗng từ đâu 1 giọng nói quen thuộc vang lên làm nó bỗng dừng lại ngước đầu nhìn về phía sân khấu _Thật cảm ơn quý vị đã đến tham gia buổi sinh nhật ngày hôm nay của tôi, và lí do của buổi tiệc hôm nay.
36 Đợi cho đến khi 3 ông kia đi về hết, thì hắn nở nụ cười nhếch nhách cùng sự thống khổ nói _Sao rồi ba mẹ đã thấy hết chưa ? Bây giờ 2 người đã hài lòng chưa ?_Hắn nặn từng chữ nói _Rất hài lòng là đằng khác, con trai đã ko làm cha thất vọng nha ,đã giả bộ xấu xí mà còn làm cho cô bé kia rung động, ko hổ danh là hổ phụ sinh hổ tử_Người đàn ông trung niên từ đâu bước ra, vẻ mặt rất ư là hài lòng _Ko được, con trai của mẹ thật hư nha, gạt người ta thành ra như vậy đã thế còn lôi cả cha mẹ vào chuyện này.
37 Sau khi nghe bác sĩ nói thế thì nó thở phào nhẹ nhõm, rất muốn bước vào nhưng dù gì bác sĩ cũng nói ai là thân nhân của bệnh nhân mà nó có là cái gì đâu, đã thế vì nó mà hại con trai của người ta nữa, nó có tư cách gì mà vào thăm chứ.
38 Ngày. . . tháng. . . năm Được rồi ngày mai tôi sẽ đối mặt với sự thật mặc dù tôi biết là cô ấy còn giận tôi lắm và có lẽ sẽ ko nhìn mặt tôi luôn ấy nhưng chỉ cần cô ấy nghe tôi nói 1 câu thôi là được.
39 _Thôi được rồi tui ko đi được chưa tui ôm cậu_Nó mệt mỏi _ừm, nhưng mà em là hôn thê của anh thì phải xưng là anh - em chứ sao lại xưng là cậu - tui_Hắn cáo già _Ừ thì anh em được chưa, bây giờ cậu.
40 _Sao rồi sao rồi, thằng Hoàng nó sao rồi lúc nãy tao vừa nhận ĐT của mày là tao đến liền nè_Nhân hối hả chạy đến _Xuỵt ! Anh ko biết im lặng là gì à, khó khăn lắm em mới giỗ được cho hắn ngủ ak, anh mà làm cho hắn tỉnh dậy lần nữa, uổng công sức của em là.