1 Reng. . . reng. . . reng. . . . . Tiếng chuông cửa cứ inh ỏi phá vỡ giấc ngủ trưa ngàn vàng của nó, lăn qua lăn lại mà chửi rủa cuối cùng nó cũng phải lết ra khỏi chiếc giường iu quý để ra mở cửa miệng thì rối rít " tới ngay, tới ngay.
2 Còn hắn lúc ở trong xe cũng tức tối không kém, nhưng lời chửi rủa của nó vẫn còn dăng dẳng bên tai. " không ngờ cô ta lại to gan lớn mật như vậy. "- Cô gái đó thật thú vị, anh thấy có đúng không? Cả anh mà cũng dám gây chuyện haha.
3 tiết 1 là tiết văn của cô Trinh, cô cứ đi qua đi lại với bài thơ còn nó cứ ngáp ngắn ngáp dài rồi gục xuống bàn, gì chứ văn là cái môn kinh khủng nhất của cuộc đời nó.
4 Nó chạy đuổi theo 2 con bạn ra đến cửa thì. . . . RẦM. . Mắt nó mở tròn xoe nhìn cái người trước mặt không chớp mắt, tình hình bây giờ rất ư là tình cảm, hắn 1 tay ôm eo nó tay kia chóng vào thành cửa, còn nó tay vịn vào 2 bên eo của hắn.
5 - Này đừng tìm nữa có thể em để quên ở nhà rồi, anh đã trả tiền xe giờ chúng ta đi học thôi kẻo trễ. Thế là cậu cùng nó đi bộ đến trường vì từ trạm xe đến trường không xa,( mọi hôm nó đi đường tắt hôm nay nó đi đường vòng).
6 SÁNGLại một ngày nữa lại đến, hôm nay vẫn như hôm qua sau khi ăn sáng nó đeo headphone đi thẳng ra bến xe bus, nó không muốn sống như những đứa tiểu thư khác tạo ình cái vỏ bọc hotgirl vì thế nên cũng không cần phải tập ình cái thói quen ngồi xe hơi đi học.
7 Hôm nay nó đến trường với bác tài xế nhà nó, dì nó lo nên cứ bắt nó phải nghe lời, thế là làm tiểu thư nữa rồi. Nó đi qua dãy hành lang khối 12 thì chạm mặt Quân.
8 Hắn đặt nó xuống giường trong phòng y tế, cô y tá nhăn mặt. - Vết thương này không thể đụng nước, sao em không cẩn thận bây giờ nhiễm trùng rồi đấy. - Em vô tình thôi ạ, thế có nặng không cô? bao giờ mới khỏi?- Nhiễm trùng nên nặng hơn rồi em, có lẽ 1 tháng sau mới lành.
9 RA VỀ. . - Linh, Vy, Hoàng, Tuấn đợi Nhi với. . . Nó bay ra theo 4 người kia, hắn lèm bèm rồi cũng chạy theo sau. - Này mọi người đi đâu vậy?- Bọn tao đi ăn trưa.
10 SÁNG. . . Reng. . . . . . . reng. . . . . reng. . . . . . . Nghe chuông cửa nó xách cặp bước xuống nhà. - Em nhanh vậy, anh tưởng em chưa thức chứ hì.
11 chuông vừa reo, nó vội vàng xách cặp ra ngoài. Phòng y tế. Nó bước vào tìm cô y tá. - Cô ơi. . . tháo băng giúp em. - Sao thế??? em mới bị thương cách đây mấy ngày mà chưa tháo được đâu?- Em có việc gấp cần phải tháo ạ, giúp em đi cô - nó van nài.
12 Một mình nó trong phòng bệnh, đối diện với sự thật, sự thật quá tàn nhẫn. Nhắm mắt lại nó đã thấy chuyện chẳng lành, gia đình của nó mất hết rồi, cha mẹ của nó đã rời xa nó, đến bao giờ sẽ trở về đây hay là mãi mãi biến mất cùng với chuyến bay đó.
13 Xe đậu trước cửa nhà, nó bước xuống. - Nhi!!Dì út chạy lại chỗ nó rối rít. - Con đi đâu dì tìm mãi mà không gặp? Sao con ốm xanh xao thế này! Nhi ơi là Nhi hức hức.
14 Còn lại nó, Dì út nó cũng vừa vào nhà, nó nói. - Con lên phòng. Dì út nó lắc đầu nhìn theo, số con bé sao lại lận đận thế này. Chỉ mới sống cuộc sống của 1 tiểu thư thôi bây giờ đùng 1 cái gia đình, tiền bạc đều mất hết lại còn bị tịch thu nhà.
15 Hoàng và Tuấn kéo tay hắn lôi ra bên ngoài, gì chứ phải làm rõ cái nghi ngờ rõ ràng thì 2 cậu mới dễ chịu. - Nói đi. - Hoàng nói hất mặt về phía hắn. - Nói gì?- Còn giả vờ, tao hiểu mày quá mà? Đời nào mày lại đâm đầu đăng kí cái cuộc thi vớ vẩn đó.
16 Hôm nay đã qua ngày thứ năm, mọi việc đều diễn ra bình thường. Nó vẫn ăn, vẫn đi học, vẫn cười nói chỉ là. . . . . 2 ngày nữa thôi nó phải rời khỏi nơi mà bấy lâu nay nó gọi là nhà.
17 Nam rời đi bỏ lại phía sau 1 người với sự tức tối. . . . . Vy đang dốc hết tất cả ly nước mát trên bàn. 5 phút sau một cô gái phục vụ mang ra những thức uống mà tụi nó gọi.
18 Sáng ra chuông cửa nhà nó đã reo inh ỏi, ngó qua cửa sổ nó thấy hai con bạn đang đứng ở ngoài tiếp tục hành hạ cái chuông. Nó lắc đầu chạy xuống mở cửa.
19 Mới vừa đặt chân tới trước cổng trường nó đã gặp Tường Quân ,cũng lâu rồi nó không gặp cậu. Nó bước tới chỗ cậu vỗ vai. - Hey, chào buổi sáng!Quân giật mình quay lại bắt gặp nụ cười của nó, nụ cười mà mấy ngày hôm nay cậu đã nhớ da diết.
20 Sửa soạn đồ đạc xong, nó đeo balo bắt xe bus đến bar C. L, hôm nay là ngày làm việc đầu tiên của nó. Nó không dám nói cho hai con bạn biết sợ chúng nó lo lắng, nó quyết định sẽ làm 1 tháng rồi tìm công việc khác tốt hơn ở nơi đây rất phức tạp vì quá cần tiền nên nó mới liều vậy thôi.