41 _Mày. . . đừng giỡn nữa. . . he he. . . ko lẽ mày lại bán đứng bọn tao như vậy_Ông Bảo mặt mày xanh mét nhưng vẫn ráng gượng cười _Đúng đó Linh à anh nghĩ.
42 _Vậy sao tự nhiên anh dẫn em tới đây làm gì ?_Nó hỏi _Nhớ_Hắn đáp _Ê ko phải chứ, đừng nói anh quay về giống như Minh lúc trước đó nha_Nó buột miệng nói ra _Là sao anh ko hiểu, anh chỉ thuận miệng đáp lại vậy thôi mà.
43 _Như thế mà tốt đó hả ? em. . . . _Nó đang định nói tiếp thì có tiếng kèn cắt ngang cuộc nói chuyện của nó BIP. . . BIP _Này 2 đứa kia, chạy kiểu gì thế hả có biết xem tí nữa là tông vào tao luôn ko, chạy thì lo chạy đi nói muốn nói chuyện yêu đương thì về nhà mà nói đừng có làm cản trở giao thông của người ta, tuổi trẻ sạo này sao mà bồng bột hết sức_Một bà bác lớn tuổi nào đó mắng _Ha ha hình như bác hiểu lầm thì phải.
44 Nó cứ như vậy chở hắn về nhà, từ sau cuộc nói chuyện lúc nãy thì ko ai nói với ai câu nào. Qua 1 lúc sau, thấy có điều gì đó bất thường nó mở miệng hỏi _Ủa nãy giờ tụi mình đi đâu dzậy ? _Ai bít ? Em chở mà _Hắn đáp tỉnh bơ _Thật là tại cái tên phiền phức kia hết mà sao anh ko bảo em_Nó tức giận _Anh thấy em đang nhập tâm suy nghĩ quá nên thôi mắc công lúc em đang thả hồn suy nghĩ anh kêu em em mất hồn buông tay lái là cả 2 cùng thả hồn đi mãi mãi sao_Hắn châm chọc nhưng trong mắt lại ánh đầy vẻ quan tâm.