1 " Vốn dĩ mong muốn có thể ra đi thật yên lòng nhưng lại khiến ta và chàng cùng đau khổ ! Ta sẽ trưởng thành để chàng của kiếp trước được yên lòng ! "
Lâm Ý sau vụ tai nạn ngoài ý muốn đã bất tỉnh gần 2 tháng.
2 Lần này 2 cổ đông lớn đến trường để khảo sát kinh nghiệm dạy học cũng như khả năng tiếp thu bài của học sinh. Lớp của Lâm Ý được lựa chọn để dự giờ.
Nghịch Thiên Toàn nhìn thoáng qua đã dừng ánh mắt lại nơi Lâm Ý.
3 Sáng tỉnh dậy, cơn say tối qua làm Lâm Ý đau đầu dữ dội. Cô lờ đờ ngồi dậy, thấy đồ đạc, quần áo loạn xạ trong phòng. Lâm Ý nhìn xung quanh, trên ghế sofa thì là Thiên Toàn, phía dưới đó là Tiêu Tiêu.
4 Gần nửa học kỳ một, lớp của Lâm Ý đón học sinh mới. Lớp ai cũng kỳ vọng là học sinh nam. Nhưng hy vọng càng cao, thất vọng càng nhiều.
Sáng thứ 2, sau buổi chào cờ, cô chủ nhiệm giới thiệu cô bạn.
5 Qua chuyện đó, Xảo Xảo không được mọi người yêu thích mấy. Có lẽ do chẳng ai thích cái bản tính tiểu thư cũng như hành vi xấu của cô ấy. Đẹp cũng vô dụng, đã làm chuyện xấu thì chẳng ai muốn gần.
6 Chuyến đi chơi kết thúc. Mọi người trở về nhà trong buổi chiều chủ nhật. Lâm Ý đứng chờ bố tới rước. Thiên Phong lái chiếc xe đến trước mặt cô, với tay mở cửa bên cạnh.
7 Tối hôm đó về nhà, Lâm Ý trốn chui trốn nhủi trên phòng. Mặc cho mọi người có kêu thì cô khoá chặt cửa nằm im thin thít trong phòng.
" Mình sao thế này ? Lẽ nào đã.
8 Gần cuối lớp 12 cũng gần đến, mọi áp lực thi cử học hành đều đè nặng lên vai của các cô cậu cuối cấp. Lại thêm phần sắp xa bạn bè, thầy cô, trường lớp,.
9 Thiên Phong đưa Lâm Ý về đến trước cổng thì Tiểu Vương chạy ra, thầm trí có vẻ hốt hoảng.
- Tiểu thư ! Trong nhà. . .
Lâm Ý bước xuống xe, khuôn mặt lo sợ lẫn có chút thắc mắc.
10 Thiên Ý chỉ còn nằm viện 3 ngày nữa để kiểm tra, khi biết kết quả đã tốt hơn, bác sĩ sẽ ký giấy cho cô xuất viện. Ngày trước, cứ thời gian rảnh là cô lăn ra ngủ nhưng bây giờ lại tìm mọi cách để nhắn tin, nói chuyện với Thiên Phong.
11 * Mỗi chúng giống như những đứa trẻ con vậy, càn quấy là vì có chỗ dựa, lễ phép vì không quen, chủ động vì quan tâm, không liên lạc vì cảm thấy bản thân thừa thải.
12 Cuối đêm tiệc chia tay, Thiên Phong phải đưa Lâm Ý và Xảo Xảo về nhà vì Vĩ Hùng có cuộc hẹn đột xuất với đối tác người nước ngoài. Ra đến bãi đỗ xe, hắn mở cửa xe đằng trước cho Lâm Ý ngồi nhưng Xảo Xảo lại xen vào.
13 Căn phòng của Lâm Ý được sắp xếp, dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, ngăn nắp. Cách bày trí của căn phòng không quá " cứng nhắc ", cũng không quá " yểu điệu ".
- Chú Minh Long cũng tốt với mình thật ! - Lâm Ý.
14 Cuộc sống của mọi người vẫn ổn, chỉ là bên cạnh lại có cả, giác thiếu vắng ai đó.
Sáng nào Lâm Ý cũng cùng Hạo Thiên chạy bộ để tập thể dục. Ai nhìn vào cứ tưởng họ là một đôi.
15 " Em sẽ ngừng thích anh đến khi bầu trời chẳng còn những đám mây ngọt ngào mang theo chuyện tình của đôi ta ! "
Qua bao nhiêu câu chuyện xung quanh, Hạo Thiên dần nhận ra rằng mình đã thực sự thích Lâm Ý.
16 . . . Hạo Thiên cùng Lâm Ý nắm tay đi vòng vòng trong khu trung tâm để mua các thứ đồ. Tâm trạng của cả hai có vẻ rất tốt. Lâm Ý đang đi bỗng kéo Hạo Thiên đến một quầy bán bánh.
17 - Theo anh thì thế nào là mãi mãi ? - Em.
- Là khi ta bên nhau ! Là khi em và anh là một đôi ! Là khi cả hai luôn cần nhau ! - Anh.
* cười *
.
18 . . . . . Lâm Ý và Hạo Thiên bắt xe trở về khách sạn để thu xếp đồ đạc trở về Mỹ.
- Hạo Thiên ! Anh xong chưa ? - Lâm Ý.
- Anh sắp xong rồi ! Nhưng giờ này đặt vé trở về Mỹ có kịp không ? - Hạo Thiên.
19 . . . Mọi người ai cũng mừng rỡ khi gặp lại Lâm Ý. Thiên Phong bất giác chạy lại ôm Lâm Ý vào lòng. Xảo Xảo và Hạo Thiên nhìn vào rất khó chịu.
- Lâm Ý ! Em về rồi ! Anh nhớ em nhiều lắm ! Cuối cùng em cũng về rồi ! - Thiên Phong.